Chương 515: Nghiên Cứu Linh Thực Quái Dị!
Chương 515: Nghiên Cứu Linh Thực Quái Dị!
Sau khi thu hoạch phần thưởng từ ba quầng sáng, Lục Huyền lại tiếp tục đi dò xét linh điền, kiểm tra trạng thái chi tiết của tất cả những loại linh thực bên trong và thỏa mãn từng nhu cầu cùng với hứng thú của chúng.
Ngày hôm đó, vào thời điểm hắn đang ở trong động phủ chăm sóc cây cối, đột nhiên linh thức cảm nhận được một tấm phù lục đang kêu ong ong, không ngừng run rẩy ở bên ngoài trận pháp dưới chân núi.
Hắn mở Lưu Quang Phù Trận ra, kéo tấm phù lục nọ đến gần, bên trong phù lục lập tức truyền ra giọng nói của Cát Phác: "Lục sư đệ, mời tới động phủ của ta một chuyến, có chuyện cần tìm sư đệ."
Một lát sau, Lục Huyền lại lần nữa đi tới tòa sơn phong có hai màu trắng đen của Cát Phác. Rất nhanh, hắn đã phát hiện ra một vài người quen của mình cũng đang có mặt ở nơi này. Bọn họ đều là những người am hiểu về linh thực như Liễu Tố - từng thăm dò Lãng Nguyệt phúc địa cùng hắn, Chung Hạo – tu sĩ đang nuôi dưỡng một cặp Sất Âm Thú và một số Linh thực sư Trúc Cơ kỳ từng trao đổi kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực với hắn.
Cát Phác vừa thấy Lục Huyền đi đến, đã khẽ gật đầu, chờ sau khi có thêm hai vị đệ tử nội môn bay tới, đôi mắt màu trắng đen của gã mới quét qua đám người.
"Lần này ta mời các vị qua đây là có chuyện muốn nhờ. Ở thời điểm Kết Đan chân nhân của tông môn khai mở một khu phúc địa, nhóm người bên ấy đã phát hiện ra một lượng lớn linh thực quái dị, cũng cầm theo một phần trở về tông môn. Mọi người có mặt ở đây đều là những Linh thực sư danh tiếng hiển hách trong tông môn. Các vị có kỹ năng độc đáo trên phương diện bồi dưỡng linh thực linh thú, cho nên ta mong muốn các vị hợp sức, cùng tìm ra những điểm đặc biệt của loại linh thực này, cũng như có thể thí nghiệm và lần mò ra công dụng của chúng."
Cát Phác nói xong, lại vung tay lên, bỗng nhiên trên mặt đất xuất hiện mười mấy chủng linh thực kỳ quái. Có gốc linh thực như ngọn lửa hừng hực bùng cháy, có cây trực tiếp kết thành một lớp băng sương thật dày ngay tại vị trí nó vừa đi qua, có cây lại không ngừng phun khí độc vào mọi người... Những gốc linh thực này đều tương tự với Long Văn Mộc biến dị lúc trước, đều có tính công kích cực mạnh.
Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt với hai màu trắng đen của Cát Phác, chuyển động của nhóm linh thực kia đột ngột chậm lại, thậm chí là dừng hẳn.
"Ta giao những loại linh thực này cho các vị, hy vọng sẽ sớm được nghe kết quả tốt từ phía các vị. Tìm ra điểm yếu của những loại linh thực này càng sớm càng tốt, sẽ thúc đẩy tiến độ thăm dò của nhóm đồng môn ở bên trong phúc địa kia. Nếu có thể phát hiện ra công dụng, các vị sẽ tạo nên rất nhiều giá trị cho tông môn." Cát Phác nhắn nhủ một câu, đã dung nhập vào tòa sơn phong có hai màu trắng đen kia, để lại mọi người đưa mắt nhìn nhau cùng với một đống linh thực có hình dạng khác thường dưới đất.
"Chư vị đồng môn, chúng ta bắt đầu nghiên cứu những gốc linh thực quái dị này đi!" Một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung kỳ mở lời nói.
"Chung sư huynh, tu vi của sư huynh là cao nhất ở đây, sư huynh tới sắp xếp nhiệm vụ cụ thể và phân công hợp tác đi."
Nhưng Chung Hạo có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ lại lắc đầu: "Để nghiên cứu những loại linh thực này, không nhất định phải là người có tu vi cao, bằng không Cát Phác sư huynh là đệ tử chân truyền sẽ không gọi chúng ta tới giao nhiệm vụ. Các vị đồng môn ở đây đều hiểu rất rõ, bàn về trình độ linh thực thì không thể nghi ngờ rằng Lục Huyền sư đệ là người có trình độ cao nhất trong nhóm chúng ta. Theo ta thấy, nên để Lục sư đệ đứng ra sắp xếp sẽ thỏa đáng hơn."
"Đừng đừng đừng, Chung sư huynh, ta tới đây để hỗ trợ sư huynh mà." Lục Huyền cười tủm tỉm đáp: "Tu vi của Chung sư huynh là thứ thuyết phục mọi người nhất, hơn nữa mọi người đều biết trình độ nuôi dưỡng linh thú của sư huynh, mà thoạt nhìn những loại linh thực này cũng không khác yêu thú là bao, ta tin tưởng Chung sư huynh sẽ giống như cá gặp nước, dễ dàng dò xét và tìm hiểu được điểm quái dị của chúng."
"Được rồi, vậy chúng ta cứ bố trí như thế này trước đi. Mong các vị sư đệ sư muội đồng tâm hiệp lực, cùng nhau phá giải bí ẩn của những loại linh thực quái dị này." Chung Hạo gật đầu, cũng không do dự thêm đã bàn giao đơn giản rồi phân phối linh thực cho đám người Lục Huyền.
Thứ tới tay Lục Huyền là một gốc linh thực đang bốc cháy. Thân cây có màu đỏ rực, đứng ở phía xa xa cũng có thể cảm nhận được hơi nóng tản ra từ thân thể nó, giống như rất nhiều mẩu than củi vừa mới bùng cháy không lâu. Cành lá của loại linh thực này khá là rậm rạp, vô số đốm lửa nhỏ lóe lên ở mép lá màu đỏ nhạt, hỏa diễm bên trong cành lá giống như những con rắn lửa uốn lượn vòng quanh.
Khi Lục Huyền đến gần, đám hỏa xà kia trực tiếp xông ra nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều đốm lửa nhỏ trên phiến lá đã trở nên nồng đậm và ngưng tụ thành đủ kiểu dáng hỏa diễm khác nhau, hung hăng tấn công Lục Huyền từ bốn phương tám hướng.
"Ở trước mặt gốc linh thực này, Liệt Diễm Quả cũng thành có tiếng mà không có miếng rồi." Lục Huyền cảm khái một câu, tâm niệm vừa động, đã gom đống hỏa diễm quanh thân lại cùng một chỗ, ngưng kết thành một hỏa cầu đỏ sậm.
Bản lĩnh khống chế một đám hỏa diễm này của hắn chính là kết quả nhận được sau khi mở ra rất nhiều gói kinh nghiệm thuật pháp 《 Lộng Diễm Quyết 》. Nó bắt nguồn từ quầng sáng xuất hiện sau khi ngắt Liệt Diễm Quả, có thể trợ giúp hắn điều khiển hỏa diễm dễ dàng hơn.
Sau khi hắn hấp thu vài gói kinh nghiệm, trình độ khống chế thuật pháp này đã đạt đến cấp bậc tiểu thành, bởi vậy đòn tấn công bằng hỏa diễm của gốc linh thực trước mắt không gây ra một chút uy hiếp nào cho hắn.
Lục Huyền dùng ngón tay hung hăng bóp một cái, ngay tức khắc khối hỏa cầu màu đỏ sậm kia đã bị bóp thành vô số những đốm lửa nhỏ, lại bị hắn dùng linh lực thổi tan ra.
Hắn giả vờ quan sát linh thực hỏa diễm, thỉnh thoảng lại tỏ vẻ trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì đó, rồi ngẫu nhiên thực hiện một vài thí nghiệm nhỏ, sử dụng các loại thuộc tính linh lực khác nhau cùng với thuật pháp gieo trồng cơ bản để nghiên cứu điểm đặc biệt của gốc linh thực này.
Nửa ngày sau, linh thức của Lục Huyền âm thầm quét qua mấy người còn lại, bọn họ đều đang ở giai đoạn đầu tìm tòi, tiến triển của ai cũng chậm chạp.
Lục Huyền vừa phát hiện ra điều này, đã lập tức thả lỏng tinh thần, tiếp tục mày mò gốc linh thực hỏa diễm trước mặt. Sau khi tấn công hắn nhiều lần, hỏa diễm trên thân cành lá cây đều ảm đạm đi rất nhiều, có thể nhận ra nó đã tiêu hao kha khá.
"Lục sư huynh, tiến triển như thế nào rồi?" Chẳng biết từ lúc nào, Liễu Tố đã đến gần hắn, cẩn thận hỏi thăm.
Tu Hành giới thực lực vi tôn, khi biết Lục Huyền đã tấn thăng đến cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, xưng hô của nàng cũng tự nhiên mà chuyển từ sư đệ sang sư huynh.
"Gốc linh thực hỏa diễm này hơi quái dị, ta thăm dò hồi lâu, đã đại khái tìm được một ít manh mối, nhưng hiện giờ, vẫn chưa xác định được." Lục Huyền chậm rãi đáp.