Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 531 - Chương 531: Để Ta Đếm Xem Sư Huynh Còn Giả Vờ Bao Nhiêu Thứ Nữa?

Chương 531: Để Ta Đếm Xem Sư Huynh Còn Giả Vờ Bao Nhiêu Thứ Nữa? Chương 531: Để Ta Đếm Xem Sư Huynh Còn Giả Vờ Bao Nhiêu Thứ Nữa?

"Lục sư huynh, không ngờ sư huynh cũng có thiên phú không tầm thường trên kiếm đạo." Phùng Ngọc vừa đối phó vài con yêu thú vừa không nhịn được khẽ cảm thán một câu khi thấy Lục Huyền cầm phi kiếm, dễ dàng chém con bọ cạp màu đỏ sậm to lớn kia thành mấy khúc.

"Phùng sư đệ, kiếm thuật này của ta cũng bình thường thôi, ta phải khổ tu rất nhiều năm mới có được cảnh giới như hôm nay. Nhưng không tu luyện thì không được, xét cho cùng, nếu không có trình độ kiếm thuật tương ứng, thì kể cả khi đã được Kiếm đường nhìn trúng và chọn vào trong đó, cũng không thể bồi dưỡng Kiếm Thảo." Lục Huyền nói rất tự nhiên.

Phùng Ngọc nghe xong, chân không khỏi loạng choạng, suýt chút nữa đã bị răng cưa to lớn trên chân trước của con yêu thú bọ ngựa kia làm bị thương rồi.

Sau đó, gã lập tức ném ánh mắt u oán về phía Lục Huyền.

Để ta đếm xem sư huynh còn giả vờ bao nhiêu thứ nữa?

"Lục sư huynh quá mức khiêm tốn rồi, không ngờ sư huynh lại là đệ tử của Kiếm đường." Đối với các đệ tử của Thiên Kiếm Tông, Kiếm đường - nơi cung cấp cho tông môn vô số Kiếm Khí trời sinh mạnh mẽ - được coi là khu vực cường đại và bí ẩn nhất trong tông môn, không ngờ Lục Huyền lại là một trong những đệ tử của nơi đó.

Thiên Kiếm Tông ở bên này, bởi vì có Lục Huyền bày mưu tính kế, đưa ra đề nghị dùng công kích sóng âm, dù yêu thú khôi lỗi tập kích cuồn cuộn không dứt, nhưng vẫn có thể duy trì được hiện trạng. Nhưng tình hình của hai môn phái Vạn Thú Môn và Linh Tiêu Tông bên kia lại không khả quan cho lắm.

Thời gian trôi qua, dần dần đã xuất hiện thương vong rồi.

Linh Tiêu Tông có số lượng tu sĩ ở lại bên trong doanh trại nhiều nhất, thực lực tương đối mạnh hơn. Còn Vạn Thú Môn có thể chỉ huy yêu thú, tiến đánh bất ngờ, đồng thời tranh đoạt quyền khống chế nhóm yêu thú đi tới công kích kia, nên cũng miễn cưỡng hình thành cục diện cân bằng.

Lục Huyền và các tu sĩ Thiên Kiếm Tông đều cực kỳ ăn ý không nói phương pháp đối địch bằng sóng âm cho tu sĩ hai tông còn lại.

Tuy ba tông môn liên thủ khai mở phúc địa mới, nhưng loại hợp tác này chỉ là bề ngoài, mối quan hệ bên trong phúc địa càng giống đối kháng nhiều hơn.

Lục Huyền chém một con yêu thú khôi lỗi làm đôi, linh thức quét qua toàn thân nó, chợt phát hiện khu vực bên trong cái xác trống rỗng, hoàn toàn không có tung tích của Thố Âm Ti biến dị.

"Chẳng lẽ thật sự dung hợp triệt để với vật chủ rồi sao?" Lục Huyền cảm khái một câu, đang muốn chạy tới gần một vị đồng môn khác, bỗng nhiên Yêu Quỷ Đằng với hình dáng thu nhỏ lại được giấu bên trong pháp bào, lại đang liên tục gõ vào thắt lưng hắn.

Lục Huyền lập tức trở nên cảnh giác, Uẩn Thần Thiếp trong đầu nổi lên một luồng gợn sóng nhàn nhạt, chỉ trong nháy mắt, linh thức đã được cường hóa thêm rất nhiều, hắn dứt khoát rót linh thức vào thăm dò ở chỗ sâu trong lòng đất.

Nhóm yêu thú thứ hai đang đánh tới!

Số lượng càng nhiều hơn, phẩm cấp càng cao hơn, trong nhóm này còn có không ít loại yêu thú khôi lỗi khi còn sống đã đạt đến cấp bậc tứ phẩm.

Trong lòng Lục Huyền vô cùng kinh hãi, linh lực lập tức ngưng tụ thành một đường, truyền âm cho đám người Phùng Ngọc: "Các vị xin cẩn thận, lại có yêu thú đánh tới rồi!"

Hắn vừa mới dứt lời không bao lâu, hàng trăm con yêu thú đã nhanh như tia chớp phóng ra từ trong khe nứt, yêu phong quét ngang, đất rung núi chuyển, tất cả đều hung hãn không gì sánh bằng, ùn ùn lao về phía tu sĩ ba tông.

"Mọi người kiêm trì thêm một chút nữa, sẽ sớm có cao thủ tông môn trở về chi viện cho chúng ta." Tu sĩ có tu vi cao nhất còn lưu lại trong doanh trại của cả ba tông môn, đều không hẹn mà cùng lên tiếng nhắc nhở.

Hắc phong gào thét trên thanh Phong Lôi Kiếm trong tay Lục Huyền, khi chém xuống, sẽ tạo thành những cơn lốc xoáy màu đen, bên trong hắc phong có vô số những đường kiếm khí sắc bén, cũng có những tia sấm sét như ẩn như hiện, chém nát những con yêu thú khôi lỗi gần đó.

Bỗng nhiên một con yêu thú toàn thân mọc đầy gai đen lọt vào tầm mắt của Lục Huyền. Hình dạng của con yêu thú rất giống một quả cầu đen khổng lồ, nó không ngừng giãn ra và co lại, hàng trăm hàng nghìn chiếc gai đen trên người nó cũng liên tục run rẩy theo, giống như vô số cung tên đã sẵn sàng phóng tới.

Chỉ nghe một tiếng "ầm"!

Con yêu thú kia trực tiếp nổ tung trên không trung. Dưới lực lượng trùng kích cực lớn, những chiếc gai đen sắc nhọn giống như một cơn mưa mũi tên từ trên trời rơi xuống, chẳng phân biệt địch ta, tấn công về phía yêu thú cùng với đám tu sĩ bên trong doanh trại.

"Phương thức tập kích tự sát không góc chết từ mọi hướng!" Trong lòng Lục Huyền âm thầm mắng Thố Âm Ti đang thao túng yêu thú quả cầu đen kia, đồng thời linh thức cường đại của hắn đã bắt được quỹ đạo chuyển động của những chiếc gai đen, vội vàng vận dụng Phù Quang Thân Pháp, vừa vặn tránh thoát được hàng loạt gai đen như cơn mưa xối xả rơi xuống.

Những tu sĩ còn lại thì không được thoải mái như vậy.

Trong mấy người Thiên Kiếm Tông, có một vài vị đồng môn đã bị thương không nhẹ dưới đợt nổ tung của yêu thú này.

Sau khi yêu thú quả cầu đen bạo tạc, mọi người vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại có thêm chừng bốn - năm con yêu thú cùng loại, nhanh chóng chui ra từ dưới nền đất, bay lên không trung, xoay tròn cực nhanh, thân thể không ngừng giãn nở co rút.

"Nghe theo ý trời thôi các vị!" Lục Huyền truyền âm một câu, sau đó thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, trực tiếp vận chuyển công pháp luyện thể 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》, khiến cho tầng tầng lớp lớp lân phiến màu đỏ sậm mọc lên khắp người, đồng tử dựng đứng, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.

Sau khi nâng tầng phòng ngự của mình lên cấp bậc cao nhất chỉ trong nháy mắt, Lục Huyền không chút do dự lập tức thi triển thủ đoạn bảo mệnh của mình. Chỉ thấy mảnh thổ nhưỡng dưới chân hắn lập tức mềm ra, tựa như đã hóa thành dòng nước, trực tiếp nuốt chửng lấy hắn.

Sau khi tấn thăng làm đệ tử nội môn, để bồi dưỡng linh thực tốt hơn, hắn đã lựa chọn công pháp 《 Đại Ngũ Hành Công 》 công chính ôn hòa, trong này còn bao gồm cả Ngũ Hành Độn Pháp.

Khắp nơi trên mặt đất đều là yêu thú, hơn nữa người lắm mắt nhiều, Lục Huyền đã dứt khoát chui thẳng xuống lòng đất. Một tầng linh quang màu vàng nhạt mông lung tuôn ra từ trên thân thể Lục Huyền, giúp hắn di chuyển trong bùn đất nhẹ nhàng dễ dàng giống như cá bơi trong nước.

"Phù phù!" Sau khi trở lại trên mặt đất, Lục Huyền hít sâu một ngụm linh khí trong lành, linh thức của hắn chậm rãi lan tràn ra bốn phía.

"Có yêu thú, nhưng may là số lượng không nhiều, nhìn trạng thái hành động của bọn nó, chắc chắn chúng đã bị Thố Âm Ti biến dị ký sinh, đánh mất chính mình rồi. Cũng không biết có bao nhiêu người gồm cả đám Phùng Ngọc trong doanh trại và tu sĩ của hai tông khác trốn thoát được." Lục Huyền ngắm nghía tiểu kiếm phù lục bằng ngọc trong tay, âm thầm suy nghĩ.

Số lượng yêu thú trong doanh trại không ngừng tăng lên, nửa chừng càng xuất hiện thêm các loại yêu thú sẵn sàng đóng vai lựu đạn, nơi đóng quân đã không thể phòng thủ được nữa, có thể bảo toàn mạng sống đã khá tốt rồi.
Bình Luận (0)
Comment