Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 539 - Chương 539: Thực Chủng Nhục Trùng Và U Nê Nhục!

Chương 539: Thực Chủng Nhục Trùng Và U Nê Nhục! Chương 539: Thực Chủng Nhục Trùng Và U Nê Nhục!

Lục Huyền âm thầm tụt lại phía sau, một nhánh dây leo màu xám tro lặng lẽ chui ra từ trong ống quần hắn, rồi lặng yên không tiếng động chui xuống dưới lớp linh nhưỡng màu đỏ sậm kia.

Sau khi đi vào sâu trong linh nhưỡng, kích thước của Yêu Quỷ Đằng tăng lên cực nhanh, lại phân hóa thành rất nhiều dây leo như xúc tu, dùng tốc độ như bay nhằm về phía khu vực Thiên Cầu Thủ sinh trưởng, chỗ nào dây leo bò qua đều để lại dấu vết chất nhầy màu xám.

Khi đã hiểu được điểm đặc thù của linh thực Thiên Cầu Thủ biến dị này, làm sao hắn có thể bỏ qua một loại phẩm chủng linh thực trân quý hiếm thấy như vậy được?

Thừa dịp không ai chú ý, hắn đã thả Yêu Quỷ Đằng ra, để nó chạy vào khu vực kia, xem liệu có thể tìm được một ít linh chủng của Thiên Cầu Thủ biến dị hay không.

"Tiễn Đằng cường công, Thiên Cầu Thủ giỏi thủ, công thủ song toàn mới là chính đạo."

Một lúc lâu sau, khi đám người Lục Huyền đang tìm kiếm bên trong thông đạo màu đỏ sậm, Yêu Quỷ Đằng lại lặng lẽ chui ra khỏi mảnh linh nhưỡng bên dưới và trở lại bên trong pháp bào của Lục Huyền.

Trên nhánh dây leo màu xám tro của nó có quấn thêm mười tám hạt linh chủng màu xanh thẫm, trông giống như những ngón tay út nhỏ bé.

"Không tồi không tồi, biểu hiện tốt lắm, chờ sau khi rời khỏi phúc địa, ta sẽ cho ngươi nếm thử một ít linh quả." Lục Huyền nhỏ giọng khen ngợi Yêu Quỷ Đằng.

Yêu Quỷ Đằng có thể nhạy bén cảm nhận được khí tức linh chủng, nên chuyện nó tìm thấy linh chủng Thiên Cầu Thủ đang ẩn sâu bên dưới khu vực kia cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ, điều kỳ lạ ở đây là nó có thể mang tất cả những hạt linh chủng ấy trở về nguyên vẹn mà không cần Lục Huyền ở bên cạnh đốc thúc, kiềm hãm.

"Mười tám hạt linh chủng Thiên Cầu Thủ, dù chỉ có thể bố trí được một vùng thế trận đơn giản nhưng cũng coi như không tệ rồi." Lục Huyền âm thầm cảm khái một phen, trong lúc bản thân vẫn đang chăm chú đi theo phía sau mọi người, cùng tiến vào chỗ sâu bên trong thông đạo màu đỏ sậm nọ.

"Hả? Đây là vật gì?" Dưới ánh sáng mờ ảo, một vị đồng môn Trúc Cơ hậu kỳ của bọn họ bắt được một con côn trùng mảnh khảnh màu đỏ thẫm đang bay nhanh ra khỏi bóng tối, gã kinh ngạc hét lên.

Có cảm giác con côn trùng màu đỏ thẫm này vừa được ai đó lôi ra từ trong đống thịt thối rữa, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái cũng khiến người ta buồn nôn. Trên cơ thể nó tỏa ra một luồng âm khí nồng đậm, khí tức âm tà ô uế không ngừng phun về phía tu sĩ kia.

Cũng may lực công kích của nó vốn không mạnh lắm, thực lực của nó nằm ở giữa Luyện Khí viên mãn và Trúc Cơ sơ kỳ, nên bị đồng môn Trúc Cơ hậu kỳ nọ dễ dàng giải quyết.

Vấn đề là số lượng đám trùng này rất nhiều, nhiều đến mức làm cho người ta khó mà chịu đựng nổi sự quấy nhiễu của chúng nó.

Lục Huyền âm thầm chú ý tới, những con côn trùng thối rữa màu đỏ thẫm này vừa chui ra từ bên trong một mảnh linh nhưỡng tối tăm, bên trong mảnh linh nhưỡng nọ còn thoang thoảng mùi huyết nhục thối nát.

Ở thời điểm đi ngang qua mảnh linh nhưỡng tối tăm này, linh thức của hắn đã nhạy bén cảm nhận được âm khí biến hóa, bàn tay lập tức hóa thành màu ngọc bích trong suốt, phía ngoài được một tầng linh lực thật dầy bao phủ. Sau đó, hắn nhẹ nhàng bắt lấy một con côn trùng màu đỏ thẫm vừa đánh lén mình.

Trước khi bóp nát nó, hắn còn nhân tiện cưỡng ép truyền vào trong cơ thể nó một luồng linh lực, từ đó biết được mọi thông tin chi tiết có liên quan đến loại côn trùng đỏ thẫm này.

【Côn trùng tam phẩm Thực Chủng Nhục Trùng, thích sống trong U Nê Nhục, mặc cho khí tức huyết nhục trong linh nhưỡng tẩm bổ bản thân, có tính chiếm hữu cực mạnh, thích ăn tươi nuốt sống toàn bộ linh chủng bên trong U Nê Nhục, có thể luyện chế chúng thành một loại cổ trùng đặc thù.】

【U Nê Nhục, sau nhiều năm chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của lực lượng huyết nhục cường đại, linh nhưỡng phổ thông đã phát triển thành loại linh nhưỡng đặc thù này, bên trong ẩn chứa linh lực huyết nhục phong phú, có thể dùng để bồi dưỡng một vài loại linh thực đặc biệt.】

【Linh thực bình thường sinh trưởng lâu dài bên trong U Nê Nhục, sẽ bị linh lực huyết nhục bên trong ảnh hưởng, có xác suất phát sinh biến dị, thậm chí còn dị hoá mọc ra bộ phận huyết nhục.】

"U Nê Nhục?" Lục Huyền nhìn mảnh linh nhưỡng tối tăm nằm ngay dưới chân mình, trong lòng không khỏi sinh ra một tia hứng thú. Hắn lập tức ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát mảnh linh nhưỡng này.

Được Uẩn Thần Thiếp không ngừng săn sóc, linh thức của hắn đang đề thăng rất nhanh, có thể nhạy cảm phát hiện ra một loại lực lượng huyết nhục tà dị đang ẩn mình ở chỗ sâu bên trong mảnh linh nhưỡng giống như một cục thịt nát khô héo này, ở gần linh nhưỡng càng lâu, bắp chân của hắn cũng thấy hơi ngứa ngáy, như thể từng miếng thịt nhỏ xíu sắp bò ra khỏi bề mặt da.

"Ẩn chứa linh lực huyết nhục... Linh nhưỡng U Nê Nhục này có điều gì đó rất khác thường. Tuy nhiên bên trong mảnh linh nhưỡng này lại ẩn chứa một loại yêu trùng nhỏ có tên là Thực Chủng Nhục Trùng, linh thực khác muốn mọc ra cũng không thể."

Một tầng linh quang lất phất đột ngột xuất hiện trên chân Lục Huyền, trực tiếp quét sạch luồng khí tức tà dị kia đi.

"Sao vậy, Lục sư đệ vừa phát hiện ra thứ gì rồi ư?" Một gã tu sĩ trung niên Trúc Cơ hậu kỳ nhìn thấy Lục Huyền không cử động hồi lâu, lập tức tò mò đi tới hỏi.

"Mảnh linh nhưỡng này có hơi quái dị, nên sư đệ không nhịn được muốn nhìn thêm một lúc." Lục Huyền thuận miệng bịa chuyện.

"Ồ? Hóa ra mảnh thổ nhưỡng tối tăm này lại là linh nhưỡng? Thảo nào chúng có thể nuôi ra loại yêu trùng quái dị kia." Tu sĩ trung niên nọ đến gần.

Lục Huyền hào phóng bước sang một bên, không để ý tới hành vi của tu sĩ trung niên kia.

Với trình độ trên linh thực nhất đạo của hắn, mà còn phải dựa vào phần mềm hack mới nhận ra được sự tà dị của U Nê Nhục, thì hắn không tin vị đồng môn Trúc Cơ hậu kỳ này có thể nhìn ra được điều gì.

"Lý sư đệ, từ khi nào sư đệ lại có hứng thú với linh nhưỡng thế?" Tu sĩ trung niên vừa mới ngồi xổm xuống, Hỏa Lân Nhi đã chú ý tới động tĩnh bên này của Lục Huyền, gã lập tức chạy tới, trong giọng nói có thêm mấy phần kỳ quái.

"Sư đệ chỉ nhìn thôi, nhìn một chút mà thôi." Nhìn thấy đệ tử chân truyền ra mặt, một tia hiếu kỳ của tu sĩ trung niên kia lập tức biến mất không còn sót lại chút gì, gã chỉ có thể hậm hực bỏ đi.

"Lục sư đệ, sư đệ có hứng thú với loại linh nhưỡng quái dị này sao?" Hỏa Lân Nhi tò mò hỏi.

"Đa tạ Hỏa sư huynh đã giải vây giúp ta." Lục Huyền ôm quyền bày tỏ lòng cảm kích với Hỏa Đồng Tử: "Bẩm sư huynh, đúng là ta có chút hứng thú với loại linh nhưỡng đặc thù này, muốn lấy một ít về tông môn nghiên cứu xem sao."

"Nếu Lục sư đệ có hứng thú, vậy cứ mang tất cả linh nhưỡng quay về đi." Trong giọng điệu của đồng tử có thêm một tia bá đạo không cho phép nghi ngờ.

"Làm như vậy, có thích hợp không?"

Suy cho cùng thì chính Kết Đan chân nhân đã tổ chức nhóm tu sĩ tông môn bọn họ đi tới thăm dò phúc địa quy mô lớn, cho nên các loại bảo vật được phát hiện bên trong phúc địa, đều không được tùy tiện chiếm làm của riêng, mà phải báo cáo cho tông môn.
Bình Luận (0)
Comment