Chương 543: Nên Làm Gì Với Con Tà Ma Này?
Chương 543: Nên Làm Gì Với Con Tà Ma Này?
"Hít... Tà ma có thể sánh ngang với đại năng Nguyên Anh!" Lục Huyền không nhịn được lập tức hít sâu một ngụm khí lạnh.
Hắn thực sự không ngờ một tảng đá đỏ sậm tầm thường như thế, vậy mà bên trong lại có thể cất giấu một con tà ma khủng bố đến nhường này.
"Thảo nào nó có thể ảnh hưởng đến toàn bộ linh thực trong phúc địa, khiến chúng nó biến dị." Hắn nhớ lại những suy nghĩ chợt thoáng qua trong đầu, không khỏi cảm khái thở dài một hơi.
"Ta có nên tự nuôi dưỡng con tà ma này không?" Nhất thời Lục Huyền lại rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Trước mắt hắn có hai lựa chọn, một là giao nó cho tông môn, để tông môn xử lý con tà ma đang trong quá trình thai nghén này, hai là ấp con tà ma này ra và lưu lại, tự nuôi dưỡng nó.
Đương nhiên còn có một phương pháp xử lý khác, đó là rời khỏi tông môn, bán con tà ma này ra bên ngoài. Nhưng điều đầu tiên là rất khó lấy được lòng tin của những tu sĩ khác, dù sao bọn họ cũng không có năng lực đặc thù như hắn. Hơn nữa, chuyện có liên quan đến tà ma sẽ dính líu đến rất nhiều thứ, một tu sĩ Trúc Cơ như hắn khó mà nắm chắc hành động của mình sẽ không dẫn đến tai họa quấn thân.
"Hiển nhiên giao cho tông môn là cách an toàn nhất, nhưng nếu chắp tay không công nhường ra như vậy, khó tránh khỏi có chút đáng tiếc." Lục Huyền nhìn tảng đá đỏ sậm bình thường không có gì kỳ lạ ở dưới chân, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
"Ta đã nuôi dưỡng một ít yêu thú và linh thực rồi, còn chưa từng trải qua chuyện nuôi dưỡng tà ma đâu. Lại nói, tà ma có thể trưởng thành đến cấp bậc Nguyên Anh, vẫn đang ở trong trạng thái thai nghén, chỉ cần bồi dưỡng nó là có thể thu hoạch được quầng sáng màu trắng không biết sẽ phong phú đến mức nào. Qua cái thôn này không còn có nhà trọ khác nữa (trong hoàn cảnh hiện tại thì điều kiện trước mắt là tốt nhất rồi)! Nuôi!" Lục Huyền càng nghĩ càng động tâm, hồi lâu sau, hắn cắn chặt răng, trong mắt lóe lên một tia quyết liệt.
"Không phải chỉ là một con tà ma cấp Tai thôi sao? Dù thiên phú của ngươi có xuất chúng đến đâu, có trưởng thành nhanh đến mức nào, có thể so sánh được với quầng sáng của ta sao? Còn không biết bao giờ ngươi mới nở, khởi điểm của ngươi thấp hơn ta, phát triển chậm hơn ta, chẳng lẽ ta còn không dễ dàng bắt chẹt được ngươi?" Hắn càng nghĩ càng cảm thấy chuyện nuôi dưỡng con Nhục Linh Thần này hoàn toàn khả thi.
"Ta là một tu sĩ chính đạo, có trách nhiệm quản thúc một con tà ma cường đại như vậy, nếu để nó rơi vào trong tay người xấu, gây họa cho Tu Hành giới, thì đó chính là tội lỗi lớn nhất của ta."
Nghĩ đến đây, Lục Huyền không chút do dự đã thu tảng đá đỏ sậm vào trong Thao Trùng Nang, định tìm cơ hội thử nuôi dưỡng nó. Hắn đi vào trong linh điền, linh thức đảo qua toàn bộ động phủ.
"Quay về lập tức có quầng sáng để thu hoạch, không tệ không tệ." Trên mặt Lục Huyền có thêm một nụ cười, thân hình lóe lên, đã lập tức xuất hiện bên cạnh ba cây Dưỡng Kiếm Hồ Lô.
Trong khoảng thời gian hắn đi phúc địa, bốn bầu hồ lô lấm chấm xanh cuối cùng treo trên dây leo cũng thành thục. Bên trong hồ lô truyền đến tiếng kiếm reo leng keng, thỉnh thoảng lại có chút kiếm ý nhỏ bé rỉ ra từ bên trong, vây quanh hồ lô giống như đàn cá bơi trong nước.
Lục Huyền cẩn thận hái bốn bầu hồ lô chấm xanh kia xuống. Bốn quầng sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện tại vị trí vừa hái bầu hồ lô, chúng hơi lấp lòe sáng, giống như đang hấp dẫn Lục Huyền đi vào nhặt mình lên.
Lục Huyền lướt nhẹ qua mặt ngoài của quầng sáng, vô số đốm sáng tranh nhau lao vào trong cơ thể hắn.
【Thu hoạch một bầu Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nhận được Tinh Vẫn Kiếm phù tứ phẩm.】 x2
【Thu hoạch một bầu Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nhận được Đại Nhật Kiếm phù tứ phẩm.】
【Thu hoạch một bầu Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nhận được Long Tượng Kiếm phù tứ phẩm.】
Bốn tấm kiếm phù lần lượt xuất hiện trong tay Lục Huyền, hai tấm kiếm phù có kiếm khí giống như sao băng xẹt qua bên trong, sáng chói rực rỡ chỉ vì thăng hoa trong một khoảnh khắc. Một tấm kiếm phù khác lại dồi dào kiếm khí vĩ đại, có hư ảnh Giao Long vờn quanh, có Cự Tượng kình thiên trấn thủ ở trung tâm. Tấm còn lại có một vầng mặt trời thật lớn treo giữ hư không, có kiếm khí vô hạn tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhiếp nhân tâm phách.
"Bốn tấm kiếm phù, ta đã dùng một cái khi ở trong phúc địa, lúc quay về lại được bổ sung bốn tấm, không xài hết, căn bản là không xài hết." Lục Huyền nhìn số lượng kiếm phù tứ phẩm trong túi trữ vật càng ngày càng nhiều, có cảm giác nhà giàu mới nổi, cực kỳ khoe khoang nghĩ thầm.
"Ba cây Dưỡng Kiếm Hồ Lô đã hoàn toàn thành thục, chờ một đoạn thời gian nữa lại đến Tư Nông điện mua thêm một ít linh chủng hồ lô."
Đối với hắn ở thời điểm hiện tại, kiếm phù tứ phẩm vẫn được xem là một thủ đoạn công kích lợi hại, dù cho sau này tu vi của hắn tăng cao, thì số lượng kiếm phù được tích lũy cũng là một lực lượng cực kỳ kinh khủng.
Linh thực có tác dụng lớn như vậy, đương nhiên là hắn sẽ quyết định mua thêm mấy hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô về gieo trồng.
"Đúng rồi, cũng nhân tiện, đi lấy phúc lợi của tông môn khi tấn chức Trúc Cơ trung kỳ luôn một thể, tiết kiệm được bao nhiêu Kiếm Ấn hay bấy nhiêu."
Ngay từ lúc ở Vô Ngần Hải, hắn đã đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ rồi, nhưng sau khi trở về tông môn, hắn vẫn cố ý giấu giếm tu vi tránh làm cho người khác chú ý, phải mấy năm sau mới lộ chuyện này ra ngoài, vì vậy phúc lợi Trúc Cơ trung kỳ cũng bị lùi lại đến tận bây giờ mới đi nhận.
Trong lòng Lục Huyền nghĩ như vậy, thân hình đã bay tới phía trước Uẩn Linh Tùng tứ phẩm. Bốn cây Uẩn Linh Tùng đã có một gốc thành thục, hắn cũng nhận được một món bảo vật đặc thù như Uẩn Thần Thiếp từ trong quầng sáng của nó.
Lục Huyền lập tức ngưng tụ tâm thần lên trên ba cây Uẩn Linh Tùng còn lại, chợt phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới một gốc đã hoàn toàn kéo đầy. Âm thanh Uẩn Linh Tùng reo lên từng đợt, chúng đang thể hiện cảm giác thân thiết với Lục Huyền.
Trên ngọn cây có kết một quả tùng màu xanh ngọc, hình dạng như một tòa sơn tháp, thỉnh thoảng lại có linh quang hiện lên. Vảy của quả tùng trông giống như những mảnh ngọc bích trong suốt tựa pha lê, dạt dào sức sống, chồng chất hết lớp này đến lớp khác, dường như chúng cũng có tâm niệm tương thông với Lục Huyền.
Lục Huyền nín thở, cẩn thận hái quả tùng màu xanh ngọc kia xuống, một ý niệm lóe lên trong đầu.
【Quả Uẩn Linh Tùng, linh quả tứ phẩm, được Linh thực sư bồi dưỡng bằng cách dùng linh thức kết nối tẩm bổ. Sau khi nuốt nó thể tăng cường linh thức tu sĩ ở một mức độ nào đó.】
"Linh quả có thể tăng cường linh thức."
Hiện giờ trong thức hải của hắn có Uẩn Thần Thiếp đang không ngừng tẩm bổ và tăng cường linh thức, bởi vậy Lục Huyền cũng không vội ăn luôn linh quả, hắn cất nó vào trong hộp ngọc tinh xảo và để vào Thao Trùng Nang.
Đến đây, Lục Huyền lại ngẩng đầu nhìn lên ngọn cây Uẩn Linh Tùng, có một quầng sáng màu trắng hơi nhấp nháy trên đó.
Hắn vươn tay nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng, quầng sáng ầm ầm nổ tung hóa thành vô số điểm sáng, ngưng tụ thành hình dạng của một quyển sách ngọc, sau đó tràn vào trong cơ thể hắn.