Chương 555: Nên Thu Lưới!
Chương 555: Nên Thu Lưới!
Do phẩm chất tốt hơn nên phần thưởng nhận được từ các quầng sáng cũng cao hơn trung bình một chút.
Trong số bốn mươi bốn gốc Thủy Huỳnh Thảo, có mười sáu quầng sáng mang đến phần thưởng tu vi, mười một cái có giá trị một năm, năm cái có giá trị hai năm, tổng cộng đã mang đến cho hắn phần thưởng là hai mươi mốt năm tu vi.
Từng quầng sáng được nhặt lên, linh lực trong cơ thể Lục Huyền giống như sóng biển, không ngừng dâng trào, đợt này cao hơn đợt trước, linh lực cuộn trào mãnh liệt điên cuồng xông qua cơ thể.
Hắn lập tức vận chuyển 《 Đại Ngũ Hành Công 》, nhanh chóng chuyển hóa lượng linh khí khổng lồ kia thành từng giọt linh dịch tinh thuần, rơi vào trong đan điền.
"Trong nháy mắt có thể tăng trưởng hơn hai mươi năm tu vi, dù thiên tư có hạn, chênh lệch khá xa so với hai mươi năm tu hành của những thiên tài khác, cũng có thể nói là tiến bộ nhanh chóng rồi." Lục Huyền cảm khái.
"Không còn cách nào khác, có quầng sáng chính là có thể muốn làm gì thì làm. Với các thiên tài tu hành, bọn họ có ngộ tính thượng đẳng, tư chất thiên phú trời cho, còn với ta, quầng sáng chính là thiên phú, chẳng qua phương pháp của hai bên không giống nhau mà thôi." Hắn vô cùng thản nhiên nghĩ.
Trong số khoảng hai mươi quầng sáng còn lại, đã mở ra không ít phần thưởng khá tốt. Phù lục Thủy Long phù tam phẩm, pháp khí phụ trợ tam phẩm Thủy Hành Châu, Uẩn Linh Đan nhị phẩm, đan phương Uẩn Linh Đan...
Mặc dù đối với Trúc Cơ trung kỳ như hắn, chúng có hơi vô dụng, nhưng ít ra cũng có thể đổi được kha khá linh thạch.
Những ngày tháng làm ruộng trôi qua đơn điệu nhưng phong phú, ngày qua ngày Lục Huyền không ngừng chăm chút cho linh điền, nuôi dưỡng linh thú, lúc rảnh rỗi sẽ tu luyện 《 Thần Diễn Kinh 》, 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, quan tưởng 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》ngũ phẩm, và đặc biệt, ngày nào hắn cũng thông qua Hư Không Yểm Mục quan sát Thánh Anh Quả Tử Chu trong tiểu viện ở Kiếm Môn trấn.
Chỉ cần nghĩ tới sau khi linh thực thành thục, là có thể mở ra quầng sáng phần thưởng, mà không biết mức độ phong phú của phần thưởng kia sẽ đặt đến cấp độ nào, là Lục Huyền sẽ lập tức cảm thấy vô cùng thỏa mãn với cuộc sống như thế này, hắn vui vẻ chịu đựng cảm giác hiện tại.
"Ồ? Hình như có động tĩnh rồi." Vào một ngày này, trong khoảng thời gian rảnh rỗi sau khi Lục Huyền đi bồi dưỡng linh thực xong, hắn bắt đầu quan sát con ngươi màu xám trắng trong vết nứt trên lòng bàn tay, đột nhiên nét mặt trở nên nghiêm túc, hắn khẽ ồ một tiếng.
Chỉ thấy trên bầu trời cao, Hư Không Yểm Mục vừa im hơi lặng tiếng chui ra từ trong khe hở, con ngươi khe khẽ chuyển động, tập trung nhìn về phía Thánh Anh Quả Tử Chu.
Bởi vì nó ở trong hư không, lại có năng lực ẩn nấp và trình độ huyễn thuật mạnh mẽ, nên người ta rất khó phát hiện ra dấu vết của Hư Không Yểm Mục cấp bậc ngũ phẩm này.
Đây cũng là lý do Lục Huyền quyết định để nó ở lại bên trong tiểu viện giám sát động tĩnh.
Chỉ thấy bên trong trái linh quả có hình dạng phôi thai kia, bắt đầu tuôn ra những luồng khí đen. Khí đen nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, cuối cùng, một hư ảnh hài nhi màu tro đen gầy gò đã xông ra từ bên trong linh quả. Hư ảnh hài nhi màu tro đen này bắt đầu đi bộ lung tung không mục đích bên trong tiểu viện, bỗng nhiên nó cứng đờ tại chỗ, trong đôi mắt trống rỗng lóe lên một tia oán hận thâm độc.
Chẳng mấy chốc, nó lại tiếp tục đi lang thang xung quanh tiểu viện, nhìn chỗ này một chút nhìn chỗ kia một chút, nhưng so với hành vi bản năng ban đầu, có vẻ như lúc này, hành vi của nó đã mang theo một chút chủ quan và cố ý nhiều hơn, dường như đang có một luồng ý thức ẩn giấu bên trong cơ thể hài nhi kia, trực tiếp điều khiển nó vậy.
"Lúc trước để lại một hạt linh chủng Tử Chu ở trên hội đấu giá, vốn chỉ là bố cục tùy ý, không ngờ lại câu được một con cá lớn như vậy, khà khà." Cái đầu hài nhi máy móc chuyển động, nó quan sát toàn bộ mọi thứ bên trong tiểu viện, sau đó cúi đầu cười nham hiểm.
"Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm, có thể nói là một loại linh thực tương đối hiếm thấy, có thể dùng tu luyện môn công pháp huyết đạo kia." Thân thể nho nhỏ của hài nhi chặn bàn tay huyết hồng đang chạy lung tung lại, thoả mãn nói.
"Gốc Uế Trùng Thảo tứ phẩm này có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế một vài loại đan dược đặc thù, không ngờ loại linh nhưỡng không biết trong tiểu viện này lại ẩn chứa lực lượng huyết nhục. Quan trọng hơn, hai chủng linh thực kia rất có thể là linh thực ngũ phẩm tà dị, nếu chờ đến lúc chúng thành thục, lại để cho bản thân sử dụng, khẳng định là chúng có thể gia tăng xác suất đột phá Kết Đan cho ta. Hoặc cũng có thể đưa chúng cho những tu sĩ khác, đổi lấy tài nguyên tu hành trợ giúp ta đột phá Kết Đan."
Hài nhi càng nghĩ càng hưng phấn, thân thể nhỏ bé không tự chủ được, lại khe khẽ run lên.
Vốn dĩ, gã chỉ cảm ứng được Thánh Anh Quả Tử Chu sắp thành thục, mới thông qua Mẫu Chu cảm nhận vị trí của Tử Chu, sau đó lại dựa vào năng lực đặc thù giữa hai loại này, để phụ thân lên trên linh quả Tử Chu, muốn quan sát tình hình một phen, ai ngờ đối phương lại mang đến cho gã một niềm vui lớn đến vậy.
"Nên thu lưới rồi." Khóe miệng hài nhi khẽ giật giật, nở ra một nụ cười quái dị.
"Đã đến lúc thu lưới rồi." Lục Huyền nhìn con ngươi màu xám trắng trong lòng bàn tay, lạnh lùng nói.
Kẻ kia thả mồi câu cá tự cho là mình có thể câu được một con cá lớn, lại không ngờ thứ đang đợi gã đúng là cá lớn thật, nhưng lại là những con cá mập to lớn, hung dữ và tràn đầy sát khí, có thể cắn ngược lại lão ngư ông.
Lục Huyền không chút do dự, lập tức gửi tin cho ba đệ tử chân truyền, ba người bọn họ nhanh chóng phản hồi, biểu thị bản thân đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Lục Huyền gọi, bọn họ sẽ đến giúp đỡ hắn bất cứ lúc nào.
Về phần loan điểu và tiểu bạch viên, có sợi lông tơ do bạch viên lưu lại, nên tùy thời hắn có thể triệu hoán hai con linh thú ấy sang đây.
Trong mấy ngày tiếp theo, Lục Huyền vẫn thông qua Hư Không Yểm Mục, cẩn thận quan sát động tĩnh bên trong tiểu viện âm phủ.
Khoảng thời gian này, hư ảnh hài nhi bên trong Thánh Anh Quả Tử Chu lại xuất hiện dị trạng mấy lần, mỗi lần như vậy, nó đều làm ra những hành vi có ý thức rõ ràng, như cố tình quan sát trận pháp và phương thức bố cục bên trong tiểu viện.
Tuy nhiên, dù hư ảnh hài nhi có tính chủ động quan sát rất lớn nhưng nói đến cùng, nó cũng chỉ là một loại linh quả tà dị mà thôi, bản thân vốn không có năng lực đặc thù, càng không cần phải nói đến chuyện nó phá được Thiên Huyễn Vân Yên Trận do Lục Huyền bố trí.
Trong lòng Lục Huyền cũng biết, ngày linh quả thành thục càng ngày càng đến gần rồi, hắn lập tức liên lạc với mấy người Cát Phác, rồi không hẹn mà cùng nhau đi tới Kiếm Môn trấn.
Hai đệ tử chân truyền Cát Phác và Chủng Cảnh Sơn trực tiếp ẩn náu ở trung tâm tiểu trấn, đảm bảo chỉ cần vài hơi thở ngắn ngủi là có thể xông đến tiểu viện ngay. Về phần Hỏa Lân Nhi, gã lại ẩn nấp xung quanh Kiếm Môn trấn, phòng ngừa tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
Lục Huyền tiếp tục thông qua Hư Không Yểm Mục, giám sát động tĩnh xung quanh tiểu viện cả ngày lẫn đêm.