Chương 561: Chuyển Nhà!
Chương 561: Chuyển Nhà!
"Dù sao Thánh Anh Quả Tử Chu cũng không phải linh thực ngũ phẩm hoàn chỉnh, có thể mở ra một viên đan dược ngũ phẩm cũng coi như tương đối khá rồi" Lục Huyền cất viên Thánh Anh Đan trong tay đi, tiếp tục thi triển Địa Dẫn Thuật, vùi Thánh Anh Quả Mẫu Chu lấy được từ trên tay tên tà tu kia vào sâu trong U Nê Nhục.
Hắn ngưng tụ tâm thần lên trên trái linh quả hình phôi thai, ngay lập tức một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【Linh thực ngũ phẩm Mẫu Chu, có thể thôn phệ và dung hợp linh quả Tử Chu thành thục, xúc tiến Mẫu Chu phát triển. Xuất phát từ khao khát linh quả Tử Chu, nó sẽ sinh ra linh chủng Tử Chu theo bản năng.】
【Trong một khoảng cách nhất định, Mẫu Chu có thể cảm ứng được khí tức và xác nhận vị trí chi tiết của Tử Chu. Gần đến lúc Tử Chu thành thục, Mẫu Chu có thể bám vào trên Tử Chu và cảm nhận tình hình xung quanh.】
【Sau khi hoàn toàn chín muồi, có thể dùng làm nguyên liệu...】
"Công dụng gần giống như linh quả Tử Chu, chỉ khác là tác dụng mạnh hơn một chút. Có thể dung nhập linh quả Tử Chu mới thành thục này vào bên trong Mẫu Chu không?" Lục Huyền rơi vào trong trầm tư.
Đã nhận được quầng sáng phần thưởng, theo lý thuyết thì dung nhập linh quả Tử Chu vào Mẫu Chu là một lựa chọn cực kỳ chính xác, có thể đẩy nhanh tốc độ trưởng thành của Mẫu Chu. Nhưng Lục Huyền lại chú ý tới một câu trong thông tin nhận được.
"Xuất phát từ khao khát linh quả Tử Chu, theo bản năng sinh ra linh chủng Tử Chu... Nói cách khác, chỉ cần một ngày nó không có được linh quả Tử Chu để thỏa mãn nhu cầu, thì Mẫu Chu sẽ không ngừng sinh sản linh chủng Tử Chu?"
Suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn.
"Lúc tóm được Mẫu Chu, nó đã nằm ở giai đoạn trưởng thành rồi, dù bồi dưỡng nó thành thục thì cũng không nhận được quầng sáng phần thưởng. Dung hợp linh quả Tử Chu vào nó, tuy có tác dụng xúc tiến Mẫu Chu nhanh thành thục, nhưng một khi nó thỏa mãn, thì sẽ không sinh ra linh chủng Tử Chu mới nữa. Chỉ cần ta không cho nó ăn no, nó sẽ tiếp tục sản sinh linh chủng Thánh Anh Quả Tử Chu ngũ phẩm? Và ta chỉ cần chăm sóc Tử Chu thành thục, cũng có nghĩa sẽ liên tục nhận được quầng sáng phần thưởng?" Lục Huyền nhìn về phía Thánh Anh Quả Mẫu Chu trong linh nhưỡng, ánh mắt lập tức lóe sáng, không còn bình thường nữa.
Mẫu Chu? Cũng là Mẫu Trư (heo mẹ)!
Sau này hung hăng sinh cho ta! Sinh tám con, mười con cho ta!
Nếu nó có thể liên tục cung cấp linh chủng ngũ phẩm Tử Chu ổn định cho hắn, thì nó không còn đơn thuần chỉ là Mẫu Chu nữa.
Lục Huyền đào Thánh Anh Quả Mẫu Chu ra khỏi linh nhưỡng, cho vào trong Thao Trùng Nang.
"Tiếp theo, nên cân nhắc đến chuyện thay đổi chỗ ở rồi."
Vì sự chuyện lần này, tiểu viện âm phủ đã bại lộ trước mặt tu sĩ Kiếm Môn trấn và nhóm đồng môn Thiên Kiếm Tông, xuất phát từ suy nghĩ ẩn mình phát triển, Lục Huyền đã lên kế hoạch tìm một chỗ ở mới để thu xếp cho những loại linh thực tà dị này. Hắn cho các loại linh thực như Dị Thọ Bàn Đào, Huyết Nghiệt Hoa vào trong Thao Trùng Nang.
Thao Trùng Nang là bảo vật ngũ phẩm, có thể duy trì sinh cơ linh thực rất tốt, gần như trong khoảng thời gian ngắn sẽ không gây ảnh hưởng đến đám linh thực.
Tiếp đó, hắn cạo hết U Nê Nhục trong viện lên, nhưng nghĩ đi nghĩ lại một hồi, hắn lại quyết định lấy thêm. Sau đó, cả linh nhưỡng phổ thông bị nhiễm âm khí, hắn cũng không buông tha, tránh cho đến lúc chuyển sang chỗ mới còn phải gây dựng lại một khu tiểu viện cõi âm như hiện tại.
Hoàn cảnh sinh trưởng âm u quen thuộc sẽ càng có lợi cho sự phát triển của rất nhiều linh thực tà dị.
Cuối cùng, hắn thu trận bàn Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm lại.
Về tiểu viện mới, hắn vẫn lựa chọn định cư bên trong Kiếm Môn trấn.
Thứ nhất, nơi này tương đối gần Thiên Kiếm Tông, dưới tiếng tăm lẫy lừng của Thiên Kiếm Tông thì rất nhiều tà tu, kiếp tu lòng dạ bất chính sẽ chủ động tránh xa nơi này, mà bản thân Lục Huyền qua đây cũng khá thuận tiện.
Thứ hai, nếu khoảng cách quá xa sẽ vượt ngoài phạm vi khống chế Hư Không Yểm Mục của Lục Huyền, phẩm cấp linh thực trong viện càng ngày càng cao, không thể tùy tiện như trước được nữa, cần phải giám thị thường xuyên, ngộ nhỡ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn thì có khóc cũng đã muộn rồi.
Vì hai lý do này, cuối cùng Lục Huyền vẫn quyết định ở lại bên trong Kiếm Môn trấn. Cũng may, diện tích Kiếm Môn trấn khá là rộng lớn, Lục Huyền đeo Thiên Trành Quỷ Diện lên mặt, thay đổi diện mạo, chẳng mấy chốc đã tìm được một khu đình viện có diện tích càng rộng hơn.
Trong đình viện có hai mảnh linh điền không lớn không nhỏ, khá thích hợp để gieo trồng linh thực.
Hắn lấy trận bàn Thiên Huyễn Vân Yên Trận ra, mây khói trên trận bàn lưu động, thật nhiều ảo ảnh cùng bộc phát một lúc.
Lục Huyền đi tới vị trí trung tâm đình viện, rót linh lực vào trong trận bàn, kích hoạt phù văn trên trận bàn, sau đó trận bàn im hơi lặng tiếng dung nhập xuống dưới nền đất.
Rất nhanh, từng đám mây khói màu trắng sữa đã từ từ bốc lên xung quanh đình viện, bên trong là vô số ảo ảnh chồng chất lên nhau. Nhưng ngay sau đó, những đám mây khói kia lại biến mất, hết thảy đều khôi phục lại bình thường.
"Cũng may bản thân Thiên Huyễn Vân Yên Trận này là một tòa huyễn trận, thay đổi như chong chóng, không sợ bị người khác nhận ra." Lục Huyền cảm khái một câu, rồi lấy linh nhưỡng tràn ngập âm khí ra khỏi Thao Trùng Nang, trải đều trên bề mặt linh điền trong viện, lại lấy U Nê Nhục ra, trực tiếp gom chúng lại với nhau.
Không lâu sau, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ không khí trong đình viện đang giảm xuống kịch liệt, từng luồng âm khí thoát ra từ trong linh nhưỡng và U Nê Nhục, khiến linh khí cả đình viện lạnh lẽo hơn không ít.
"Tiểu viện âm phủ cao cấp, thường chỉ cần trang trí đơn giản." Lục Huyền thở dài một hơi, lại lấy ra rất nhiều linh thực tà dị từ trong Thao Trùng Nang.
Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm với huyết cầu chạm rỗng, Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm tỏa ra mùi sữa tươi thơm tho, Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm giống như một bàn tay bò lổm ngổm trong sân, Uế Trùng Thảo núp ở trong góc âm thầm sưu tập uế khí uế vật, Thiên Cầu Thủ tam phẩm mọc ra đoạn ngón tay non nớt cùng với Thánh Anh Quả Mẫu Chu ngũ phẩm vừa lấy được.
"Hôm nay chuyển nhà, ta sẽ tử tế chúc mừng các ngươi một phen!"
Sau khi trồng xong kha khá linh thực tà dị, trên môi Lục Huyền hiện lên một nụ cười mỉm, hắn lập tức lấy ra hơn hai mươi bình tinh huyết Giao Long từ trong túi trữ vật, đổ lên Huyết Nghiệt Hoa và Huyết Linh Chưởng Tham vẫn đang vòng tới vòng lui xung quanh hắn, về phần số lượng lớn huyết nhục yêu thú mới mẻ, hắn nhanh chóng đi chôn xuống phía dưới Dị Thọ Bàn Đào.
Ngoài ra, trong tay vẫn còn rất nhiều tứ chi, bộ phận thi thể yêu thú, hắn mang qua cho Thiên Cầu Thủ vừa mới nảy mầm, để nó cũng được ăn no nê.
Đồng thời lại lấy Mộc Anh đã lâu không dùng đến tới, dùng lôi điện chi lực cưỡng ép nó phải phun từng luồng oan hồn anh đồng, giúp Thánh Anh Quả vừa mới gia nhập vào đại gia đình linh thực âm phủ cũng được ăn no căng.