Chương 574: Đúng Là Được Voi Đòi Tiên!
Chương 574: Đúng Là Được Voi Đòi Tiên!
"?" Trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên một dấu hỏi chấm.
Còn bảo ta dùng sức đẩy mạnh phi kiếm về phía sau, đây là loại hành vi quái quỷ gì?
(Nguyên văn ở đây là hành vi Cừu Sôi Nổi – một nhân vật trong hoạt hình Cừu Vui Vẻ Và Sói Xám. Cừu Sôi Nổi đại diện cho hình tượng simp chúa, chuyên bám đuôi Cừu Xinh Đẹp, bản thân bạn cừu này rất khỏe mạnh nhưng tính tình lỗ mãng, luôn hành động theo cảm tính, có lẽ ý tứ của tác giả trong đoạn này là dù đã biết không được, nhưng vẫn cố chấp muốn lao đầu theo.)
Hắn rót linh lực vào trong Lôi Âm Kiếm, ngay lập tức một âm thanh sấm sét trầm đục phát ra từ bên trong cái bao kiếm cổ xưa, chấn động khiến vỏ kiếm rung chuyển liên tục, kiếm khí bắn ra bốn phía. Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm bị từng đợt lôi âm kiếm khí đánh vào, cuối cùng cũng im lặng lại.
"Lấy được thanh phi kiếm dài mấy tấc này đã là tốt rồi, còn muốn phi kiếm dài mấy thước nữa à? Đúng là được voi đòi tiên." Lục Huyền truyền một ý niệm cho cái vỏ kiếm phong cách cổ xưa kia, sau đó thả đoản kiếm màu bạc trắng ở lại bên trong bao kiếm, để khí tức đặc thù bên trong vỏ kiếm nuôi dưỡng rèn luyện nó.
Sau khi thu phục Lôi Âm Kiếm, Lục Huyền tiếp tục xuyên qua mảnh kiếm khí nhỏ xíu tràn ngập khắp bầu trời.
Một lát sau hắn đi tới một tòa sơn phong có rất nhiều tảng đá kỳ lạ. Có những tảng đá gồ ghề và kỳ lạ rải rác khắp nơi bên trong sơn phong, trên bề mặt mấy tảng đá này lại có vô số những vết kiếm nông sâu không đồng nhất, tiếng gió thổi qua vô số đường rãnh nọ, phát ra âm thanh bén nhọn.
"Thạch Hạo sư huynh?" Lục Huyền chợt phát hiện một bóng người quen thuộc ở phía trước.
Đối phương chính là một trong những đệ tử Kiếm đường cùng hắn tiến vào Kiếm Trì. Lúc ở bên trong đại điện, Thẩm Diệp còn đặc biệt giới thiệu với hắn là người này có nắm giữ thành thạo vài chủng kiếm ý, kiếm kỹ cực kỳ tinh thâm.
"Lục sư đệ, không ngờ lại gặp được sư đệ ở đây." Thạch Hạo đang tìm kiếm dị tượng kiếm khí bên trong kiếm khí vô tận, chợt nghe thấy Lục Huyền bắt chuyện, gã lập tức quay đầu lại, trên mặt nở nụ cười.
"Vậy cũng coi như chúng ta có duyên." Lục Huyền trả lời.
Diện tích Kiếm Trì này mênh mông đến vậy, lại có vô số kiếm khí không ngừng cuồn cuộn bay ngang bay dọc, di chuyển vô cùng khó khăn nên chỉ có tổng cộng là mười vị đệ tử Kiếm đường có được tư cách tiến vào Kiếm Trì, khiến cho tình huống hai người chạm mặt là cực kỳ hiếm thấy.
"Lục sư đệ thu phục được thanh phi kiếm nào chưa?" Thạch Hạo tò mò hỏi.
"Sư đệ may mắn thu hoạch được một thanh, coi như không tệ, cá nhân sư đệ khá hài lòng." Lục Huyền đáp ngắn gọn, hắn hiểu rõ đạo lý tiền của không lộ ra ngoài, nên không tiết lộ Lôi Âm Kiếm.
Mặc dù những người ở bên trong Kiếm Trì đều là đồng môn cùng tông môn với hắn, lại có Kết Đan chân nhân quản lý Kiếm Trì nên tính an toàn cũng có thể đảm bảo được, nhưng Lục Huyền tuyệt đối không định lấy bản thân đi kiểm tra nhân phẩm của đồng môn và năng lực của sư thúc Kết Đan.
"Ta cũng vậy, thu trước một thanh phi kiếm tam phẩm cho chắc, đang suy nghĩ xem liệu mình có thể tìm được một thanh phi kiếm tốt hơn không." Thạch Hạo mỉm cười nói.
Ở thời điểm Lục Huyền đang định nói lời tạm biệt với gã thì bỗng nhiên, một luồng hư ảnh kiếm khí hắc xà trực tiếp bắn ra nhanh như chớp từ bên trong một khối quái thạch cao mấy trượng trước mặt Thạch Hạo, sau đó vội vàng chạy trốn lên đỉnh núi.
Hắc xà kia dài chừng nửa thước, toàn thân đen nhánh, có hai cánh, tốc độ di chuyển rất nhanh, chỉ hai - ba hơi thở đã biến mất trước mặt hai người.
"Nhanh như tia chớp, chắc chắn là một thanh phi kiếm tứ phẩm thiên về tốc độ rồi." Thạch Hạo buột miệng thốt lên.
Nói xong, gã quay lại nhìn Lục Huyền, ánh mắt lóe sáng.
"Lục sư đệ, tốc độ của thanh phi kiếm hắc xà này nhanh như vậy, thoạt nhìn linh tính của nó cũng không tầm thường, chắc là một thanh phi kiếm tứ phẩm phẩm chất tốt. Ta và sư đệ đồng thời phát hiện, không bằng hãy dựa vào bản lĩnh của mình, xem kiếm kỹ của ai mạnh hơn để thu phục thanh phi kiếm này nhé?"
Tâm tư của gã nhanh chóng xoay chuyển, lập tức nghĩ ra một biện pháp. Mặc dù Lục Huyền có thể tiến vào Kiếm Trì nhưng điều ấy lại không nghĩa là hắn đang nắm giữ kiếm kỹ tinh xảo.
Trên thực tế, hắn có tư cách tiến vào Kiếm Trì, đều dựa vào bản lĩnh gieo trồng Kiếm Thảo.
Thạch Hạo cực kỳ tự tin vào kiếm đạo của mình, gã tin rằng dù Lục Huyền có cố gắng tranh giành phi kiếm hắc xà với mình, thì bản thân vẫn có niềm tin thắng lợi cực lớn.
"Không được, Thạch sư huynh, ta tự hiểu bản thân nằm ở mức độ nào, không chắc chắn lắm về chuyện thu phục thanh phi kiếm này, tốt hơn hết là một mình sư huynh hãy tới chinh phục nó đi! Sư đệ xin cáo từ trước." Lục Huyền ôm quyền đáp.
"Chuyện này... Ân tình này của Lục sư đệ, ta sẽ khắc ghi trong lòng." Vẻ mặt Thạch Hạo thoáng sửng sốt, nhưng sau đó lại khom lưng cảm kích nói.
Lục Huyền mỉm cười, thản nhiên đi xuống núi.
Luồng hư ảnh hắc xà vừa rồi, mặc dù không yếu, nhưng lại kém xa so với mong đợi của Lục Huyền, thậm chí còn kém hơn một chút so với Ngư Long Kiếm hắn từng gặp được trước đó, càng không cần phải nói đến Lôi Âm Kiếm hắn đã lấy được rồi.
Phản ứng của vỏ kiếm là bằng chứng tốt nhất. Còn không bằng thuận tay để lại một mối nhân tình, tiết kiệm thời gian đi tìm một thanh kiếm tốt hơn.
Một lúc sau, Lục Huyền nhìn thấy từ xa có một mảnh tinh vân vừa buông xuống, lại có một tia kiếm khí tỏa sáng rực rỡ ngay bên trong những ngôi sao nhấp nháy không ngừng kia.
"Cái này, cái này, ta muốn cái này." Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm vốn đang trải nghiệm thanh phi kiếm mới bỗng truyền một ý niệm cho Lục Huyền.
"Lôi Âm Kiếm vẫn còn ở trong cơ thể ngươi đó, chưa gì đã muốn thay mới rồi, ngươi đúng là một cái vỏ kiếm cặn bã có mới nới cũ." Lục Huyền phỉ nhổ vỏ kiếm phong cách cổ xưa một câu, nhưng linh quang cũng xuất hiện trên Thanh Phù Lữ dưới chân, thân hình hắn giống như một làn khói, im hơi lặng tiếng tới gần dị tượng tinh vân trước mặt.
Được vỏ kiếm công nhận, đương nhiên là hàng tốt.
"Haizz, ai bảo linh tính của vỏ kiếm nhà ta bị tổn thương, nên cần phải tìm thêm càng nhiều đồng bạn tốt cho nó sớm trở lại bình thường." Lục Huyền giả vờ than thở một câu.
Đến phía dưới tinh vân, vào thời điểm hắn đang chuẩn bị tìm kiếm cơ hội chinh phục thanh phi kiếm trước mắt, đột nhiên tâm thần thoáng hoảng hốt một phen, có cảm giác bản thân đang đặt mình vào trong một bầu trời đầy sao rộng lớn, với vô số vì sao điểm xuyết bên trên, thỉnh thoảng lại có những luồng kiếm khí giống như sao băng lao vút qua, trực tiếp vòng quanh Lục Huyền – người đang sở hữu Kiếm Quả.
"Không hổ là thanh kiếm ta nhìn trúng, quả thực không giống bình thường." Lục Huyền cảm khái một câu, tâm niệm vừa động, bảo vật ngũ phẩm Uẩn Thần Thiếp vốn đang bay lơ lửng trong thức hải, trực tiếp tỏa ra một mảnh linh quang lất phất, đầu óc hắn lập tức tỉnh táo trở lại, cảnh tượng bầu trời đầy sao xung quanh nhanh chóng tan rã, tiêu tan thành mây khói.