Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 576 - Chương 576: Bảo Kiếm Chọn Chủ!

Chương 576: Bảo Kiếm Chọn Chủ! Chương 576: Bảo Kiếm Chọn Chủ!

"Lục sư đệ, ta và sư đệ gần như đồng thời phát hiện ra dị tượng tinh vân này, nên không thể dựa vào cách này để phân định quyền sở hữu nó được. Mà ta khá có hứng thú với phi kiếm phía sau dị tượng, nếu sư đệ cũng như vậy, chúng ta chỉ còn cách dựa vào bản lĩnh của mình, xem ai có thể hàng phục được nó mà thôi." Một vị tu sĩ trẻ tuổi khí chất âm hiểm, nước da tái nhợt chậm rãi bước ra, luồng kiếm khí hình hoa sen chầm chậm xoay tròn, bay vào trong tay gã.

"Thì ra là Bạch sư huynh." Lục Huyền có phần ấn tượng với thanh niên nham hiểm này.

Người này họ Bạch, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, khá là mạnh mẽ, có lẽ thực lực của gã được xếp vào top ba trong số mười vị tu sĩ của Kiếm đường đồng thời tiến vào Kiếm Trì lần này.

"Không dám giấu giếm sư huynh, đúng là ta có chút hứng thú với thanh phi kiếm này. Dù thực lực của Lục mỗ thấp, kiếm kỹ trung bình, nhưng vẫn muốn cầm gậy chọc trời, tranh đoạt thanh phi kiếm này với Bạch sư huynh."

Tình huống trước mắt có liên quan đến Tinh Vân Kiếm Trận sở hữu thực lực tương đương với Kết Đan kỳ, đương nhiên là Lục Huyền sẽ không từ bỏ thanh phi kiếm thứ ba này.

Chỉ thấy vô số kiếm quang màu đen đậm từ bên trong Phong Lôi Kiếm trên tay hắn ùn ùn tràn ra.

"Được, ta và sư đệ lấy tranh đoạt phi kiếm làm chính, chỉ điểm lẫn nhau đến độ là dừng, không nên làm tổn thương tình nghĩa đồng môn." Thanh niên nham hiểm vốn cho rằng dựa vào tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, cùng với vài chục năm thấm nhuần kiếm đạo tinh xảo của mình thì Lục Huyền sẽ biết điều mà rời đi, không ngờ hắn lại không có mắt như vậy, dám mơ mộng hão huyền xông lên tranh đoạt phi kiếm với gã. Trong lòng âm thầm cười nhạo một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì tình nghĩa đồng môn.

Trong nháy mắt, đã thấy đóa hoa sen trong tay gã nở rộ, tạo nên vô số kiếm khí hình cánh hoa tầng tầng lớp lớp, bên trong là mấy hạt sen nho nhỏ được vố số kiếm khí áp súc tạo thành, mỗi một hạt đều ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng.

Ngay khi gã dự tính vừa cướp đoạt phi kiếm vừa đối phó với Lục Huyền thì bỗng nhiên dị tượng tinh vân vốn đang lơ lửng trên không trung lại phát sinh biến hóa kinh người.

Tinh vân vẫn một mực xoay tròn lập tức sụp đổ. Ngay sau đó, một thanh phi kiếm lộng lẫy bắn ra với tốc độ nhanh như chớp, bay thẳng đến trước mặt Lục Huyền.

Tốc độ phản ứng của Lục Huyền cũng cực nhanh, ở thời điểm hắn đang định đối phó với Tinh Vân Kiếm thì đột nhiên, bên trong vỏ kiếm lại truyền ra một luồng ý niệm rất nhỏ, khiến cho thanh Tinh Vân Kiếm thứ ba này trực tiếp xuyên vào trong vết nứt của bao kiếm, chen chúc chung với hai người đồng bạn của nó.

Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm có thể nuôi dưỡng phi kiếm, đề thăng phẩm chất phi kiếm, nên đương nhiên bản thân nó cũng có lực hấp dẫn không nhỏ đối với Tinh Vân Kiếm vốn rất linh tính kia, lại cộng thêm luồng khí tức truyền ra từ trên vỏ kiếm có cùng nguồn gốc với nó… Bởi vậy, ngay sau khi cảm nhận được tình huống bất lợi với mình, thanh Tinh Vân Kiếm này đã tự động lựa chọn tiến vào bên trong vỏ kiếm.

"Chẳng hay Bạch sư huynh có từng nghe nói đến chuyện bảo kiếm chọn chủ hay chưa? Có vẻ như trường hợp của ta chính là như vậy." Lục Huyền xòe tay ra, vừa cười vừa nói.

"Tại sao lại có thể như vậy được?" Một chút ngạc nhiên lóe lên trong mắt thanh niên âm hiểm.

Đây cũng không phải lần đầu tiên gã bước vào Kiếm Trì, nhưng chuyện phi kiếm chủ động nhảy vào ngực tu sĩ thì tuyệt đối là chưa bao giờ nghe đến, càng đừng nói là tận mắt chứng kiến kiểu này.

Ngay cả đệ tử chân truyền Kiếm Vô Hà sở hữu Tiên Thiên Kiếm Thể, thì cùng lắm là những thanh kiếm bên trong Kiếm Trì sẽ biểu lộ ra dáng vẻ ngoan ngoãn thuần phục trước mặt nàng, chứ không có chuyện chúng chủ động đưa đến trước mặt nàng như thế.

"Chẳng lẽ bảo kiếm chọn chủ thật sao?" Vẻ mặt gã đầy nghi hoặc, trong lòng thầm nói.

Gã vốn là thiên tài kiếm đạo của Thiên Kiếm Tông, vất vả lắm mới giành được tư cách đi đến Kiếm Trì, những tưởng sẽ được thỏa thích vung phi kiếm lên, mở lời dọa dẫm những người khác, nhưng ai ngờ lại bị một Linh Thực Sư chặn lại!

Điều này khiến cho người từ trước đến nay đều kiêu ngạo như gã thực sự khó chịu, không thể nào chấp nhận được.

"Nếu thanh kiếm này đã rơi vào trong tay Lục sư đệ, ta cũng chỉ có thể buông tha, cáo từ." Thanh niên nham hiểm hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu tiến vào bên trong những thanh kiếm khí nhỏ xíu đầy trời, chỉ một thoáng đã biến mất.

Không còn cách nào khác, nếu ngay từ đầu khi phi kiếm vẫn là vật vô chủ, gã còn có thể dựa vào kiếm kỹ tinh xảo của mình để đánh bại Lục Huyền và giành được nó. Nhưng sau khi phi kiếm rơi vào trong tay Lục Huyền mà vẫn tiếp tục lao lên tranh đoạt, tính chất của hành động này sẽ không còn giống nhau nữa.

Từ hành vi cạnh tranh bình thường biến thành cướp bóc rồi.

Phải biết rằng, ở bên trong Kiếm Trì luôn có Kết Đan chân nhân quản lý, nếu chủ động cướp đoạt bảo vật trên người đồng môn, khả năng giấu giếm được là cực kỳ nhỏ, mà một khi chuyện này bại lộ, rất có thể sẽ bị trừng phạt nặng nề.

"Không ngờ nhóc con nhà ngươi lại có ánh mắt tốt như vậy." Lục Huyền rút thanh Tinh Vân Kiếm thứ ba từ trong Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm ra, không khỏi cảm khái một câu.

Tinh Vân Kiếm tràn đầy linh tính, được xếp vào hàng đầu trong nhóm phi kiếm tứ phẩm. Sau khi nó cảm nhận được điểm thần kỳ của vỏ kiếm, lại cộng thêm khí tức có cùng nguồn gốc với mình ở bên trong, nó lập tức từ bỏ ý định cứng đối cứng với thanh nhiên nham hiểm kia, mà chủ động tìm nơi nương tựa ở cái vỏ kiếm phong cách cổ xưa này.

"Nhưng thật ra vị đồng môn kia cũng không đến nỗi, dù thoạt nhìn phẩm tính không quá tốt, nhưng vẫn coi như gắng gượng tuân theo quy củ bên trong Kiếm Trì, bằng không ta muốn đoạt được thanh Tinh Vân Kiếm này, chắc cần phải tiêu hao mấy tấm kiếm phù tứ phẩm rồi." Lục Huyền tự lẩm bẩm một câu, sau đó tiếp tục để cho cái vỏ kiếm thoáng cảm ứng một chút, mới tiếp tục đi về hướng nó chỉ.

Một lúc lâu sau, Lục Huyền mới tìm được thanh Tinh Vân Kiếm thứ tư. Bốn thanh phi kiếm có tinh vân chuyển động xung quanh đều được cắm vào trong vỏ kiếm cổ xưa, khiến cho vỏ kiếm dù đau nhức cũng hạnh phúc vô cùng.

Cùng với số lượng Tinh Vân Kiếm tăng lên thì độ khó trong chuyện tìm kiếm chúng cũng tăng lên theo.

Thời gian được lưu lại bên trong Kiếm Trì chỉ kéo dài chừng nửa ngày, trong quá trình tìm kiếm, linh thức của Lục Huyền đã suy yếu đi rất nhiều, tốc độ cũng không thể tăng lên nhanh hơn nữa, xét cho cùng, khắp nơi đều là kiếm khí nhỏ bé, kiếm khí di động khắp bầu trời với tốc độ cực cao, nếu Lục Huyền tăng tốc quá nhanh, chỉ sợ Kiếm Quả trong tay hắn cũng không phản ứng kịp.

Hơn nữa, diện tích của Kiếm Trì vô cùng rộng lớn với độ sâu không biết bao nhiêu dặm, có thể tìm được bốn thanh Tinh Vân Kiếm, Lục Huyền cũng tương đối hài lòng rồi.

Thời gian tìm kiếm bảo vật luôn ngắn ngủi, nửa ngày trôi qua trong chớp mắt.

"Được rồi, thời cơ đã đến, tới đây tập hợp lại nào!"
Bình Luận (0)
Comment