Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 578 - Chương 578: Không Biết Sư Đệ Có Bằng Lòng Hay Không?

Chương 578: Không Biết Sư Đệ Có Bằng Lòng Hay Không? Chương 578: Không Biết Sư Đệ Có Bằng Lòng Hay Không?

"Có khá nhiều Thủy Huỳnh Thảo thành thục." Linh thức của Lục Huyền quét qua hơn một trăm gốc linh thảo dài nhỏ màu xanh thẳm còn sót lại bên trong linh điền, chợt phát hiện có hơn bốn mươi thanh tiến độ nằm phía dưới Thủy Huỳnh Thảo đã hoàn toàn tràn đầy.

Thật ra trước khi tiến vào Kiếm Trì, đã có không ít Thủy Huỳnh Thảo hoàn toàn thành thục rồi, nhưng Lục Huyền dứt khoát tích trữ nhiều chút, tốt nhất là để một lần mở ra toàn bộ.

Sau đó, hắn hái tất cả Thủy Huỳnh Thảo thành thục xuống. Tổng cộng có bốn mươi năm gốc Thủy Huỳnh Thảo chín muồi, phẩm chất trung bình coi như không tệ, không ít gốc phẩm chất tốt, thậm chí còn có mấy gốc phẩm chất thượng đẳng.

Sau khi hái xong, hơn bốn mươi quầng sáng màu trắng hơi nhấp nháy đã xuất hiện trong linh điền. Lục Huyền lướt ngang qua một đống quầng sáng nhanh như cơn gió, lại nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng như chuồn chuồn lướt nước.

Hơn bốn mươi quầng sáng đồng loạt nổ tung thành vô số điểm sáng, rồi ngưng tụ thành từng dòng sông ánh sáng dài nhỏ, tới tấp tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.

Từng ý niệm lướt qua trong đầu hắn giống như cưỡi ngựa xem hoa.

【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được một năm tu vi.】

【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được phù lục Thủy Long phù tam phẩm.】

... TruyenGGpro ...

Những phần thưởng khác nhau lần lượt giáng xuống, hoặc xuất hiện trên tay, hoặc chui vào trong đan điền, trong thức hải của Lục Huyền. Có mười hai bụi Thủy Huỳnh Thảo thành thục trong số bốn mươi lăm gốc mang đến phần thưởng tu vi, giúp Lục Huyền tăng thêm mười tám năm tu vi.

Linh khí trong kinh mạch không ngừng dâng cao giống như thủy triều, Lục Huyền nhanh chóng vận chuyển 《 Đại Ngũ Hành Công 》nhằm hấp thụ và luyện hóa lượng linh lực nồng đậm vừa đột nhiên xuất hiện.

"Khoảng cách đến Trúc Cơ hậu kỳ lại gần thêm một bước." Lục Huyền cảm nhận được lượng linh dịch bên trong đan điền vừa tăng lên một đoạn, âm thầm nói.

"Nhiều nhất là trồng thêm ba đợt Thủy Huỳnh Thảo nữa là có thể đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ rồi."

Hình như hắn có chút minh ngộ, biết rằng bản thân đã tiến đến rất gần Trúc Cơ hậu kỳ rồi.

"Sau Trúc Cơ kỳ, không biết mỗi lần đột phá một cảnh giới, sẽ cần tăng thêm bao nhiêu linh lực? Nhưng theo ta suy đoán, nhiều nhất là gieo trồng ba đợt Thủy Huỳnh Thảo nữa, ta sẽ đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ, như vậy đã tương đối nhanh rồi. Nếu tu luyện bình thường, thì với tư chất căn cốt của ta, e rằng cả đời này cũng không có hi vọng gì." Lục Huyền không nhịn được lại cảm thán một câu.

Trong linh điền vẫn còn dư lại hơn bảy mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo, nhiều gần một nửa so với con số linh thảo Lục Huyền dự định sẽ lưu lại để ngưng kết linh chủng trước đây.

Sở dĩ để lại nhiều như vậy là do hắn dự định sẽ trực tiếp bắt tay vào cải tiến Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, tránh để ngày sau đột phá đến Kết Đan, lại gặp phải trường hợp như lúc vừa đột phá Trúc Cơ, phần thưởng tu vi do Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm mang tới giảm mạnh, gần như bằng không.

Hơn bảy mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo có thể ngưng kết ra hơn ba trăm hạt linh chủng, phần lớn những linh chủng này sẽ đưa đi gieo trồng như bình thường, nhằm thu hoạch quầng sáng và tiếp tục ngưng kết linh chủng, chỉ một phần nhỏ được dùng làm nguyên liệu thí nghiệm, kích thích linh chủng sản sinh biến dị, từ đó đạt được linh chủng biến dị tốt.

Phần thưởng từ trong quầng sáng mang tới vẫn là vài loại như cũ. Phù lục Thủy Long phù tam phẩm, bảo vật tam phẩm Thủy Hành Châu, Uẩn Linh Đan nhị phẩm, đan phương Uẩn Linh Đan nhị phẩm.

Sau khi hấp thu thêm mấy gói kinh nghiệm đan phương Uẩn Linh Đan, trình độ lý giải của Lục Huyền về quá trình luyện chế loại đan dược này đã đạt đến cực hạn, dường như hắn đã trở thành một vị Luyện Đan Sư cống hiến cả đời mình cho Uẩn Linh Đan rồi.

"Nếu chỉ xét đến quá trình luyện chế một loại đan dược duy nhất là Uẩn Linh Đan này, thì trình độ của ta đã đến cảnh giới tông sư rồi." Trong đầu Lục Huyền không khỏi sinh ra một ý nghĩ hoang đường.

《 Ta một lòng đào tạo linh thực, nhưng lại lặng lẽ trở thành một vị Đan Đạo Tông Sư? 》

Hái xong nhóm Thủy Huỳnh Thảo thành thục, hắn lại tiếp tục đi dò xét những loại linh thực khác. Ở thời điểm hiện tại, danh sách những chủng linh thực gần thành thục ở trong linh điền bao gồm: Ngũ Hành Quả và Huyễn Âm Trúc tứ phẩm, Mê Tiên Đào tam phẩm sắp thành thục đợt hai, cùng với Liệt Diễm Quả, Băng La Quả nhị phẩm...

Lục Huyền cũng không vội vàng, hắn vẫn bình tĩnh đi chăm sóc bồi dưỡng cho chúng, lẳng lặng chờ đợi chúng chín muồi.

Trong nháy mắt, mười mấy ngày đã trôi qua, Phong Lôi Kiếm Thảo và quá trình ngưng kết linh chủng Thủy Huỳnh Thảo đã bước vào giai đoạn sau cùng. Ngày hôm đó, khi Lục Huyền đang đi chăm chút linh thực như thường lệ, đột nhiên đệ tử chân truyền Cát Phác vốn quen cửa quen nẻo trực tiếp đi tới sơn phong.

"Lục sư đệ, đây là lần đầu tiên ta gặp được sư đệ trong lúc chăm sóc linh thực nhé." Cát Phác với đôi dị đồng có hai màu trắng đen khẽ mở miệng trêu chọc hắn.

"Cát sư huynh, lâu rồi không gặp, tu vi của sư huynh lại tinh tiến rất nhiều." Linh thức của Lục Huyền nhạy cảm nhận biết được Cát Phác đã tiến vào một trạng thái đặc thù thiên nhân hợp nhất, từng cử chỉ hành động của đối phương đều ẩn chứa âm dương chi đạo, trong cương có nhu trong nhu có cương, cực kỳ tự nhiên hài hòa.

"Đúng là gần đây ta có lĩnh ngộ, dự tính trong vòng mười năm sẽ thử trùng kích cảnh giới Kết Đan” Cát Phác bình tĩnh đáp lại, nhìn thần thái và giọng nói của gã, dường như có niềm tin cực lớn vào lần đột phá này.

"Vậy sư đệ xin chúc mừng Cát sư huynh trước." Trong mắt Lục Huyền lập tức toát lên một tia hâm mộ đúng lúc, hắn chắp tay vừa cười vừa nói.

"Chúc mừng hiện giờ vẫn còn hơi sớm." Cát Phác bình thản nói một câu rồi lập tức thay đổi chủ đề: "Lục sư đệ, lần này ta qua đây là có chuyện lớn muốn tìm sư đệ. Nếu sư đệ làm tốt thì nó chính là một cơ duyên cực lớn, còn nếu làm không tốt... Ta tin tưởng với thiên phú của sư đệ về linh thực, sẽ không xảy ra tình huống đó đâu."

Gã cực kỳ tin tưởng về trình độ linh thực của Lục Huyền.

"Sư huynh có thể báo cho ta biết cụ thể là chuyện gì được không?" Lục Huyền bị dáng vẻ thận trọng như vậy của gã gợi lên vài phần hiếu kỳ.

"Chuyện là như vậy, có một vị sư thúc Kết Đan đang nắm trong tay một hạt linh chủng ngũ phẩm, dù ở trong hàng ngũ linh thực ngũ phẩm, nó cũng là một loại cực kỳ trân quý hiếm thấy. Vị sư thúc kia không giỏi về gieo trồng linh thực, còn hay vân du tứ phương, tiến vào bí cảnh khắp nơi để tu hành trải nghiệm nguy hiểm, nên không có nhiều thời gian dành cho hạt linh thực nọ, cho nên vẫn một mực phiền muộn về chuyện này. Sau khi hiểu được tình huống đó, ta lập tức đề cử Lục sư đệ cho vị sư thúc kia, sư thúc nghe xong thành tích của sư đệ trên linh thực nhất đạo, trong lòng có hơi tò mò nên bảo ta tới hỏi sư đệ một phen. Không biết Lục sư đệ có bằng lòng bồi dưỡng một hạt linh chủng ngũ phẩm thay vị sư thúc Kết Đan kia hay không?" Cát Phác nghiêm túc hỏi.

"Ta sẵn lòng." Lục Huyền không chút do dự đã thốt lên
Bình Luận (0)
Comment