Chương 582: Ngươi Có Cân Nhắc Đến Luyện Đan Không?
Chương 582: Ngươi Có Cân Nhắc Đến Luyện Đan Không?
"Ngũ Hành Quả chín rồi, trong số linh thực Đan điện ủy thác ta bồi dưỡng vẫn còn Tàng Nguyên Thảo cùng với Ngọc Lộ Quả chưa thành thục, phải đi nộp lên trái Ngũ Hành Quả tứ phẩm này trước, cũng thuận tiện kiếm thêm chút linh chủng từ tay Đan điện." Lục Huyền âm thầm nghĩ.
Mới lấy được một hạt linh chủng ngũ phẩm từ chỗ Thanh Hư chân nhân, hắn cũng không vì thế mà cảm thấy thỏa mãn, lại quyết định sẽ đến Đan Điện giàu có nhất Thiên Kiếm Tông lấy thêm một chút nữa.
"Cũng không đơn thuần chỉ vì linh chủng, quan trọng hơn, ta muốn cho các vị đồng môn ở Đan Điện có được những loại linh dược tài liệu tốt hơn, cũng tiện đi đi luyện chế đan dược có phẩm giai cao hơn." Hắn mặt dày mày dạn cảm khái một câu.
Sau đó, hắn lấy phù lục truyền tin của luyện đan đại sư Quan Uyển từ trong túi trữ vật ra, đánh vào đó một luồng linh lực.
"Quan sư tỷ, Ngũ Hành Quả mà trước đó ngươi ủy thác cho ta đã thuận lợi chín muồi rồi, nếu hiện giờ có tiện, ta sẽ đưa tới cho sư tỷ ngươi."
"Thật sao? Vậy thì tốt quá, không cần phải làm phiền Lục sư đệ như vậy, ta sẽ tự mình tới đó một chuyến."
Một lát sau, một tấm phù lục đưa tin đã từ bên ngoài Lưu Quang Phù Trận tiến vào bên trong, vừa kích hoạt, thanh âm dịu dàng của Quan Uyển đã truyền đến, trong thanh âm toát lên một tia vui sướng.
Lục Huyền nghe vậy, đành phải ở trong động phủ chờ đợi nàng.
Có lẽ do Ngũ Hành Quả cực kỳ quan trọng, nên tốc độ Quan Uyển tới cực nhanh, chân trước phù lục đưa tin vừa tới, chân sau nàng đã xuất hiện bên ngoài động phủ của Lục Huyền rồi.
"Quan sư tỷ, hoan nghênh hoan nghênh." Lục Huyền mỉm cười, tiến lên nghênh đón.
"Lâu ngày không tới, trong động phủ của Lục sư đệ lại có càng nhiều loại linh thực hơn, phẩm giai càng cao hơn rồi." Quan Uyển đi theo phía sau Lục Huyền, đưa mắt nhìn qua, đã trông thấy rất nhiều linh thực như ẩn như hiện bên trong mảnh sương mù màu trắng đậm, không khỏi cảm khái nói.
"Ngày thường, sư đệ ta thích nhất là bồi dưỡng những loại hoa hoa cỏ cỏ này, cứ bồi dưỡng như vậy, trong lúc không chú ý đến, số lượng của chúng đã càng ngày càng nhiều rồi." Lục Huyền mỉm cười nói: "Ngoài ra, còn phải cảm tạ Quan sư tỷ một phen, ngươi đã thay ta tranh thủ được không ít linh chủng dùng để luyện chế đan dược từ Đan Điện rồi."
"Lục sư đệ khách khí, có thể bồi dưỡng được những loại linh chủng kia, chủ yếu vẫn phải dựa vào tạo nghệ linh thực của sư đệ, nhân tố ở nơi ta không phải quá lớn." Quan Uyển hé miệng cười nói.
Đi vào trong viện, Lục Huyền lập tức mang linh quả linh tương tới, tiếp đón Quan Uyển. Nói chuyện phiếm vài câu, hắn mới lấy Ngũ Hành Quả được đựng trong hộp ngọc từ trong túi trữ vật ra, đưa cho Quan Uyển.
"Kính xin Quan sư tỷ kiểm tra Ngũ Hành Quả một chút."
"Lục sư đệ đã nói như vậy, đương nhiên là không có bất cứ vấn đề gì rồi." Quan Uyển nhẹ nhàng gật đầu, mặc dù nàng cực kỳ tin tưởng Lục Huyền, nhưng quá trình nên có vẫn phải hoàn thành. Nàng lập tức lấy trái linh quả kia ra, cẩn thận xem xét, thậm chí còn dùng linh lực đi kiểm nghiệm phẩm chất của linh quả một phen.
" linh quả nguyên vẹn, thậm chí phẩm chất còn đạt tới cấp bậc tốt."
"Linh thực tứ phẩm có thể bồi dưỡng ra nguyên vẹn như vậy đúng là không dễ dàng, không ngờ Lục sư đệ lại có thể hoàn thành vượt mức nhiệm vụ, bồi dưỡng ra một trái linh quả phẩm chất tốt." Đôi mắt đẹp của Quan Ngọc khẽ ánh lên vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Bồi dưỡng linh thực phẩm cấp cao cực kỳ khó khăn, nếu trình độ của linh thực sư kém một chút, rất có thể sẽ nhận được trái linh quả có phẩm chất kém, thậm chí còn có thể xảy ra tình huống làm chết linh thực.
Cho nên, Lục Huyền giao cho nàng một trái Ngũ Hành Quả có phẩm chất tốt đã khiến nàng rất hài lòng rồi. Phẩm chất của linh quả càng tốt, cũng có ảnh hưởng không nhỏ đối với quá trình luyện đan, chúng có thể gia tăng thêm một chút xác suất thành đan cùng với phẩm chất của đan dược.
"Ta đoán chừng, ngoại trừ sư thúc Kết Đan thì không ai trong tông môn có thể so sánh với Lục sư đệ trên phương diện tạo nghệ về linh thực."
"Mà ngay cả sư thúc Kết Đan, cũng có khả năng chỉ là hiểu rõ kinh nghiệm nhiều hơn, chứ thuần túy luận về một loại linh thực nào đó, lại có thể thua kém sư đệ ngươi." Quan Uyển không nhịn được mà cảm khái nói.
"Sư tỷ khen lầm rồi, ta còn kém xa lắm." Lục Huyền khiêm tốn đáp lời.
"Ngũ Hành Quả là linh thực tứ phẩm, dựa theo ước định lúc trước, thù lao bồi dưỡng thành công là một trăm Kiếm Ấn, phẩm chất tốt lại được thêm năm mươi Kiếm Ấn, nơi này có một trăm năm mươi Kiếm Ấn, mời sư đệ xem qua." Quan Uyển phất tay lên, một đống nhỏ Kiếm Ấn lập tức bay tới trước mặt Lục Huyền.
Linh thức của Lục Huyền đảo qua, nhẹ gật đầu nói: "Số lượng không sai."
Hắn cất kỹ hơn một trăm Kiếm Ấn, lại biểu thị lòng cảm kích với Quan Uyển.
Bồi dưỡng chừng hai - ba gốc linh thực tứ phẩm, mà lượng Kiếm Ấn nhận được lại gần như có thể đi Tư Nông Điện trao đổi một hạt linh chủng tứ phẩm mới.
Đến đây, Lục Huyền đã có một loại nhận biết đại khái đối với trình độ giàu có của Đan Điện rồi. Dê béo như vậy, không nhổ lông một phen đúng là đần đến không nói nổi.
Hắn đang muốn hỏi, Quan Uyển đã chủ động mở miệng rồi: "Lục sư đệ có muốn tiếp tục bồi dưỡng loại linh thực Ngũ Hành Quả này nữa không?"
Lục Huyền vội vàng gật đầu.
"Có thể làm một chút việc nhỏ không đáng kể cho chư vị luyện đan đại sư ở Đan Điện, Lục mỗ vinh hạnh cực kỳ."
"Được, ta sẽ trở về nhìn xem bên trong Tư Nông điện có sẵn linh chủng Ngũ Hành Quả hay không, nếu không có thì chờ sau khi ngưng kết, lại đưa mấy hạt linh chủng tới đây cho Lục sư đệ ngươi." Quan Uyển dịu dàng nói.
Nàng thoáng dừng lại một chút, không biết nghĩ đến cái gì, lại nhìn về phía Lục Huyền: "Lục sư đệ, ngươi có cân nhắc đến chuyện phát triển phương diện luyện đan hay không?"
"Luyện đan?" Lục Huyền tâm niệm vừa động.
"Không sai. Trên một mức độ nào đó, trình độ bồi dưỡng linh thực và luyện chế đan dược tuyệt đối là tuy hai mà một, luyện đan sư trong Đan Điện hoặc nhiều hoặc ít đều có kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực, chỉ khá là trình độ kém hơn sư đệ ngươi rất nhiều mà thôi."
"Sư đệ, trên linh thực nhất đạo ngươi đã có trình độ tinh thâm như vậy rồi, thì cũng có thể ổn định nhận được lượng lớn linh dược có phẩm chất thượng giai, nếu không tận dụng cho tốt, chẳng phải sẽ có chút lãng phí rồi ư?"
Lục Huyền cúi đầu lâm vào trầm tư.
Trên thực tế, loại bỏ những loại linh thực do người khác ủy thác thì phần lớn linh thực linh quả do hắn bồi dưỡng ra đều dùng để tiêu hóa nội bộ, tự dùng hoặc đưa đi chăn nuôi linh thú, phần nhỏ khác, hắn đều mang đi đổi lấy linh chủng và những tài nguyên liên quan khác.
Thật ra trước đó, hắn rất ít khi cân nhắc đến luyện đan, một lòng chỉ chú trọng đến bồi dưỡng linh thự, nhưng sau khi lần lượt hấp thu gói kinh nghiệm đan phương Trúc Cơ Đan, hắn lại ngẫu nhiên sinh ra loại ý niệm này.
"Trúc Cơ Đan – dạng tài nguyên khan hiếm như vậy, thì nhất định phải luyện chế rồi, bằng không thì thật xin lỗi những gói kinh nghiệm đan phương ta đã hấp thu kia."