Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 595 - Chương 595: Thanh Liên Kiếm Thảo!

Chương 595: Thanh Liên Kiếm Thảo! Chương 595: Thanh Liên Kiếm Thảo!

Lục Huyền nhanh chóng lấy ra mấy khối Băng Phách trăm năm, đặt một trăm hạt linh chủng Thủy Huỳnh Thảo vào khoảng giữa đống Băng Phách, muốn những luồng khí tức cực lạnh do Băng Phách phát tán ra ngoài, thấm đều vào linh chủng.

Thủy Huỳnh Thảo vốn có thuộc tính ngũ hành thiên hướng thủy, dùng Băng Phách để kích thích cải tiến sẽ càng thích hợp hơn. Nếu dùng Thuần Dương Chân Hỏa để kích thích linh chủng, có khả năng sẽ dẫn đến toàn bộ linh chủng biến thành phế chủng.

"Chờ lần sau tiến vào bí cảnh không trọn vẹn, ta cũng có thể đặt chúng vào trong con suối kia, dùng U Tuyền Linh Lâm đi kích thích cải tiến linh chủng." Lục Huyền âm thầm nghĩ trong lòng.

Sau khi dốc lòng chăm sóc toàn bộ linh thực trong những mảnh linh điền nằm rải rác xung quanh sơn phong, hắn trở lại trong phòng. Chỉ thấy một con mắt màu xám trắng vừa lặng yên chui ra từ giữa hư không, lúc ẩn lúc hiện, hành tung quỷ dị vô cùng.

Quan sát thấy chung quanh không có bất cứ điểm gì dị thường, tâm niệm vừa động, một cuốn sách ngọc ánh vàng rực rỡ đã xuất hiện trong tay Lục Huyền. Hắn nhẹ nhàng mở sách ngọc ra, một tiếng kêu to đầy uy nghiêm lập tức vang lên bên tai, đồng thời một con Xích Túc Kim Ô cũng đập vào mi mắt.

Có một luồng hỏa diễm với hai màu trắng và vàng không ngừng thiêu đốt toàn thân Kim Ô, hỏa diễm bùng cháy, còn mang theo khí thế như muốn đốt cháy vạn vật giữa thế gian.

Lục Huyền chăm chú nhìn vào con Xích Túc Kim Ô sống động như thật trên sách ngọc. Chỉ thoáng chốc, trong đầu hắn đã xuất hiện một khối hỏa cầu khổng lồ như muốn che khuất bầu trời, bên trong hỏa cầu có một con Kim Ô đang vui sướng bay lượn, không ngừng có hỏa diễm thuần trắng bay xuống giữa đôi cánh chim liên tục vung vẩy kia.

Hắn xòe bàn tay ra, một ngọn lửa màu trắng tinh đã xuất hiện ở đầu ngón tay. Nhìn bề ngoài, ngọn lửa này chỉ đơn thuần là thiêu đốt trong lặng lẽ, nhưng chính sự lặng lẽ ấy lại ấp ủ một nguồn lực lượng cực kỳ khủng bố.

"Quan tưởng 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》 mấy năm, coi như đã lĩnh ngộ được Thuần Dương Chân Hỏa đạt tới cấp bậc tứ phẩm rồi, hoàn toàn có thể tính nó là một thủ đoạn mạnh mẽ. Chỉ không biết khi nào mới có thể hoàn toàn nắm giữ được thứ này, sau đó lĩnh ngộ ra thần thông ngũ phẩm." Lục Huyền âm thầm nghĩ.

Sau khi quan tưởng cuốn sách ngọc màu vàng óng ánh kia một lượt, hắn lại lấy một nhánh cây khô héo già nua từ trong Thao Trùng Nang ra.

Trên nhánh cây có hơn ba mươi viên đồng tử tà dị, hoặc nhắm chặt, hoặc quan sát bốn phía, sau khi cảm nhận được Lục Huyền nhìn chăm chú vào mình, tất cả đám đồng tử đều trở nên linh tính mười phần, bò tới bò lui khắp nơi.

Trên người Lục Huyền lập tức xuất hiện một tầng linh quang mờ mịt, hắn hái một tròng mắt tà dị có nguồn gốc từ Bách Đồng Quỷ Mộc xuống. Chỉ thấy phía sau viên đồng tử này đang có rất nhiều xúc tu nhỏ bé bán trong suốt, kéo dài ra bên ngoài, không ngừng vung vẩy lung tung.

Lục Huyền trực tiếp nhét viên đồng tử ấy vào mi tâm của mình, chỉ trong chốc lát, đôi mắt đã cấp tốc nhô lên, tựa như có thứ gì đó đang bò qua bò lại trong mắt, thức hải lập tức biến thành một mảnh hỗn loạn. Hắn nỗ lực duy trì cho tâm trí tỉnh táo, vội vàng vận chuyển Phá Vọng Đồng Thuật, cố gắng hấp thu lực lượng tà dị trong mắt.

Một lát sau, hai mắt đã khôi phục lại bình thường, từng dòng linh lực nhỏ bé bắt đầu tràn vào trong mắt, thế gian lập tức xuất hiện những biến hóa vô cùng to lớn.

Những dòng linh lực đang lưu chuyển bên trong ngọn núi hoàn toàn bại lộ hết thảy dưới tầm mắt của hắn, hắn có thể nhìn thấy chúng vô cùng rõ ràng, vậy là chỉ thoáng một cái, thị lực đã được tăng cường thêm rất nhiều.

"Sau khi thu hoạch Bách Đồng Quỷ Mộc, cứ cách một đoạn thời gian, ta lại luyện hóa một con mắt tà dị, nhằm tăng cường đồng thuật của bản thân, thậm chí thỉnh thoảng lại cho Đạp Vân Linh Miêu ăn một viên. Cứ như vậy, con ngươi trên thân cây đã dùng hết gần một nửa." Lục Huyền cất kỹ thân cây già nua như da người kia, âm thầm cảm khái nói.

Trong một đoạn thời gian tiếp theo, hắn vẫn duy trì loại tiết tấu đơn giản buồn tẻ mà phong phú an ổn này.

Phần lớn thời gian, hắn đều dùng để bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi trêu đùa linh thú, thời gian còn lại thì dùng để luyện đan, tu hành. Trong nhóm tài liệu luyện đan kia, có linh thực do chính bản thân hắn bồi dưỡng thành, cũng có một bộ phận mua được giá thấp từ Đan Điện, và đống đan dược luyện chế ra vẫn tạm thời được hắn tích lũy ở trong tay.

Bởi vì trình độ luyện chế Bồi Nguyên Đan và Uẩn Linh Đan của hắn đều đạt đến cảnh giới Tông Sư, xác xuất thành công gần như là trăm phần trăm, bởi vậy dù bỏ thêm thời gian vào luyện đan, nhưng môn công phu này cũng không tốn quá nhiều thời gian của Lục Huyền.

Nói về tu hành, hắn vẫn luyện chủ yếu là quan tưởng 《 Thuần Dương Chân Hỏa 》, tu luyện Đồng Thuật, cùng với 《 Thần Diễn Kinh 》ngũ phẩm có thể gia tăng linh thức, ngẫu nhiên hắn cũng ngâm mình trong Giao Long tinh huyết, cường hóa thân thể.

Trong khoảng thời gian này, mười gốc Hoàng Vân Chi nhị phẩm còn lại đã lần lượt trưởng thành, phẩm chất đều là phổ thông. Sau khi thành thục, trong mười quầng sáng màu trắng, hắn đã mở ra được sáu viên Thú Linh Đan nhị phẩm, ba gói kinh nghiệm đan phương Thú Linh Đan, cùng với hai viên Trầm Hương Hoàn.

Sau khi hấp thu ba gói kinh nghiệm, lý giải của Lục Huyền đối với luyện chế Thú Linh đan lại tinh tiến hơn rất nhiều, đã đạt tới cấp bậc tinh thông, khi trực tiếp bắt tay vào luyện chế, tỷ lệ thành đan đã gia tăng lên 30%.

Vào ngày hôm ấy, đột nhiên có một tấm tiểu kiếm phù lục nhanh chóng lướt đến, dừng lại ở bên ngoài Lưu Quang Phù Trận, phát ra từng tiếng rít gào bén nhọn. Lục Huyền mở trận pháp, dẫn tấm phù lục kia tới, kích phát linh lực. Giọng nói quen thuộc của Thẩm Diệp truyền đến, thậm chí còn có thể rõ ràng nghe được niềm vui sướng toát lên trong giọng nói.

“Lục sư đệ, gần đây có sư thúc Kết Đan đã ngưng kết ra năm hạt linh chủng Kiếm Thảo tứ phẩm. Chủng loại chính là Thanh Liên Kiếm Thảo, nếu sư đệ muốn nhận được cơ duyên này thì có thể tới Kiếm Đường xem một chút. Việc này không nên chậm trễ, nhiều nhất ta chỉ có thể giữ một hạt linh chủng được chừng nửa tháng mà thôi. Nếu trong vòng nửa tháng sư đệ còn không tới nhận linh chủng, ta cũng chỉ có thể tặng cho mấy vị đồng môn còn lại của Kiếm Đường."

"Thanh Liên Kiếm Thảo tứ phẩm?" Trong giọng nói của Lục Huyền tràn đầy vui sướng. Có cơ hội nhận được linh chủng Kiếm Thảo tứ phẩm, làm sao hắn có thể bỏ qua được?

"Đừng nói là nửa tháng, nửa canh giờ ta cũng không chờ kịp đâu."

Ý niệm trong đầu Lục Huyền khẽ động, hắn đã vội vàng gọi con chim mập đang tính đi ra ngoài gặp Tiểu Tiên Chuẩn tới, trong nháy mắt đã bay thẳng lên tấm lưng rộng rãi của nó: "Dùng tốc độ nhanh nhất bay đến Kiếm Đường!"



Kiếm Đường.

Trong một gian nhã thất u tĩnh, chợt truyền đến một hồi cãi vã kịch liệt. Thanh âm như kiếm, tựa như muốn đâm thủng màng nhĩ người nghe.

"Thẩm sư đệ, sư huynh thỉnh cầu ngươi hãy giao linh chủng Thanh Liên Kiếm Thảo cho ta đi." Một tu sĩ đầu trọc thân hình cao lớn biểu cảm nghiêm túc, nói với Thẩm Diệp đang an ổn ngồi ở đầu bên kia.
Bình Luận (0)
Comment