Chương 61: Phẩm Chất Hoàn Mỹ!
Chương 61: Phẩm Chất Hoàn Mỹ!
Sau khi Lục Huyền ăn sáng xong, hắn lập tức đi tới linh điền, kiểm tra từng khu vực bên trong linh điền.
Trong ao linh tuyền, Tịnh Tuyết Liên đã mọc thêm mấy cái lá sen non mịn trắng tinh, mọc ngạo nghễ trong mảnh sương mù mưa lất phất, hệt như độc lập với thế giới này.
Lục Huyền tưới cho nó một vòng Linh Vũ Thuật có chứa linh lực băng giá, làm cho mấy chiếc lá sen nho nhỏ kia trông càng lạnh lùng hơn.
Trở về linh điền, hắn lại phát hiện ra mấy cây Huyết Ngọc Tham không được thành thật cho lắm, chúng muốn nhân lúc buổi tối Lục Huyền đi nghỉ ngơi mà xông thẳng về phía nhau. Thậm chí Lục Huyền còn chứng kiến hai gốc linh tham giống như ngọc bích, từ vị trí hai bên cùng tiến về phía cây Huyết Ngọc Tham ở giữa.
"May là ta phát hiện kịp thời, chẳng lẽ ba tên các ngươi định chơi trò vận động đa tham sao?" Lục Huyền vô tình cười lạnh một tiếng, rồi vận chuyển Địa Dẫn Thuật, sửa lại hai cây Huyết Ngọc Tham đang lệch khỏi quỹ đạo về đúng vị trí ban đầu.
Thể tích của năm quả tùng bên trong những chiếc lá tùng màu đỏ, bé như kim châm của Xích Vân Tùng, đã tăng lên một chút, gần như phiến lá không thể che giấu được nữa, chúng sắp lộ ra ngoài rồi.
Bước tới khu vực trồng Linh Huỳnh Thảo, hắn lập tức phát hiện ra một trăm bụi Linh Huỳnh Thảo đã bước vào giai đoạn trưởng thành cuối cùng, mỗi gốc cao chừng một thước.
Lục Huyền thầm suy đoán, mấy ngày gần đây sẽ có vài gốc thành thục và mang đến phần thưởng từ quầng sáng màu trắng cho mình.
Sau khi kiểm tra toàn bộ khu vực bên trong linh điền một lần, hắn lại đào ra được mấy con dị trùng, và đương nhiên là phải mang chúng nó đi tới sát bờ linh tuyền.
Trong ao linh tuyền, ba con Hồng Tu Lý đang bơi qua bơi lại vây quanh Tịnh Tuyết Liên, như thể chúng cũng cảm nhận được hoàn cảnh xung quanh chiếc lá sen này có chút linh khí khác biệt.
"Nhìn tình cảnh này, dựa theo một ý nghĩa nào đó, ta cũng có thể khái quát chúng lại bằng bốn câu thơ.”
“Ngư hí liên diệp Đông,
Ngư hí liên diệp Tây,
Ngư hí liên diệp Nam,
Ngư hí liên diệp Bắc.”
“Chẳng qua, ý nghĩa được miêu tả trong đoạn thơ cổ này vốn là lá sen rậm rạp, lũ cá đang bơi xung quanh, không ngừng nổi lên mặt nước hít thở, còn trong linh tuyền của ta, lại là Hồng Tu Lý bao quanh Tịnh Tuyết Liên, trực tiếp vây lấy bốn phía xung quanh nó."
Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng, rồi ném một con dị trùng béo mập vào trong linh tuyền.
Từ lúc Lục Huyền đi tới, ba con Hồng Tu Lý đã biết sẽ có đồ ăn ngon rớt xuống, con nào con nấy đều kéo theo một đôi râu hồng mảnh khảnh bơi đến phía dưới Lục Huyền.
Hắn vừa mới ném dị trùng ra, sáu chiếc râu dài đã bắn tới, không thể phân biệt được sợi nào bắn trước sợi nào bắn sau, nhuwngh mục đích chỉ có một, đó là tấn công con dị trùng đang rơi xuống nước.
Đột nhiên một cái móng vuốt màu đen trắng từ ngay bên bờ linh tuyền vươn tới, chộp lấy sáu sợi râu dài màu hồng mỏng manh kia. Thân thể Hồng Tu Lý bên dưới cũng bị móng vuốt kéo lên, nhảy ra khỏi mặt nước nông kia.
Không đợi Lục Huyền quát to, ấu thú Đạp Vân Linh Miêu đã nhanh chóng buông móng vuốt đen trắng xuống, khiến ba con Hồng Tu Lý không tự chủ được, lại rơi xuống ao linh tuyền.
Trước kia mấy con Hồng Tu Lý luôn dùng đôi râu dài màu hồng của mình để câu trùng, nhưng lần này lại ngoan ngoan hơn trước rất nhiều, không dám... Bắn mấy sợi râu dài mảnh nhỏ của mình đến gần Lục Huyền nữa, đành phải thành thật ở dưới nước, chờ dị trùng rơi đến gần mình, mới bắt đầu tranh đoạt.
Lục Huyền trừng mắt nhìn ấu thú Đạp Vân Linh Miêu đang nép mình bên bờ linh tuyền, trong lòng cũng hiểu, chuyện bắt cá vốn là bản năng của nó, mà trong tích tắc buông ra lại là vâng theo lời dặn dò của hắn.
Đạp Vân Linh Miêu không để ý tới Lục Huyền, lại yên lặng đi bộ vòng quanh bên bờ linh tuyền, chờ cơ hội hành động.
Nhưng vừa rồi mấy con Hồng Tu Lý mới chịu thiệt xong, đương nhiên là chúng nó không dám bắn ra đôi râu hồng của mình nữa.
Ba ngày trôi qua chỉ trong nháy mắt.
Vết thương trên người Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu đã lành, cũng có bốn cây Linh Huỳnh Thảo trong linh điền đạt đến trạng thái chín muồi.
Có lẽ linh khí trong mảnh linh điền này tinh thuần nồng đậm hơn mảnh trước, cộng thêm Lục Huyền cẩn thận bồi dưỡng từ giai đoạn hạt giống đến tận khi thu hoạch, bởi vậy lần này bốn cây Linh Huỳnh Thảo thành thục đã mang đến cho hắn một niềm vui ngoài ý muốn.
Trong bốn cây thành thục thì hai cây có phẩm chất thượng đẳng, hai cây có phẩm chất hoàn mỹ.
Lục Huyền cẩn thận hái cả bốn gốc Linh Huỳnh Thảo xong, bốn quầng sáng màu trắng lung linh cũng lập lòe tỏa sáng tại chỗ.
Lục Huyền lần lượt nhặt từng quầng sáng lên.
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được chín tháng tu vi."
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được một năm tu vi."
Hai luồng ý niệm lần lượt lóe lên trong đầu hắn. Linh lực trong cơ thể trực tiếp dâng trào, điên cuồng chạy ngang chạy dọc bên trong kinh mạch.
Lục Huyền vận chuyển công pháp, khống chế linh lực đang ầm ầm lưu động trong người. Chờ chúng nó dần dần bình tĩnh lại, trên mặt hắn không khỏi nở nụ cười.