Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 621 - Chương 621: Âm Khốc Mộc!

Chương 621: Âm Khốc Mộc! Chương 621: Âm Khốc Mộc!

“Linh chủng tà dị ngũ phẩm không rõ? Chính là nó rồi!” Trong lòng Lục Huyền thầm hô to.

Linh chủng ngũ phẩm là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, sao hắn có thể bỏ lỡ vì nó là linh chủng tà dị được? Trong lòng nghĩ vậy nhưng nét mặt hắn lại vừa hay lộ ra vẻ phức tạp, nửa là lo lắng, nửa là tò mò.

“Linh chủng tà dị ư? Sư đệ ta rất ít khi tiếp xúc với loại linh chủng như thế, cũng không biết phương pháp bồi dưỡng ra sao. Nhưng trong lòng ta lại rất tò mò, thậm chí còn không thể nảy sinh ý niệm từ chối khi đối diện với linh chủng phẩm cấp cao được.”

“Bạch sư huynh, ta nguyện đổi lấy hạt linh chủng này để bồi dưỡng thử xem sao.” Hắn truyền âm cho Bạch Phi Vũ ở đằng xa.

“Lòng yêu thích của sự đệ đối với linh thực đã khiến Bạch mỗ thật sự bội phục, chẳng trách ở độ tuổi này, ngươi đã có thể độc lập tìm ra phương pháp ngưng chủng Kiếm Thảo tam phẩm rồi.”

Bạch Phi Vũ không khỏi kinh ngạc vì sự cuồng nhiệt theo đuổi linh thực của Lục Huyền, dù không biết rõ chủng loại linh thực và phương pháp bồi dưỡng, nhưng hắn vẫn nguyện ý bỏ ra một cái giá lớn để thử.

Ngay sau đó, hai người đi tới một góc vắng vẻ, Bạch Phi Vũ tiện tay bày ra một đạo cấm chế mạnh mẽ, trong cấm chế chỉ có hai người là gã và Lục Huyền, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong hay cảm nhận được chuyện đang xảy ra bên trong cấm chế.

“Đây chính là hạt linh chủng tà dị kia.” Bạch Phi Vũ lấy ra một hạt linh chủng màu trắng, đường vân bên ngoài linh chủng giống như khuôn mặt của các oan hồn, không ngừng bung xòe nở rộ, khiến cho âm phong xung quanh nổi lên từng trận.

Bên trong còn có hư ảnh một gốc cây màu xám đen, gốc cây này được tạo thành do vô số những luồng âm hồn oán niệm ngưng kết lại, chen chúc cùng một chỗ, khiến người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Lục Huyền thoáng cảm nhận sinh cơ bên trong linh chủng, rồi nhanh chóng xác nhận được lời Bạch Phi Vũ nói không sai. Về cơ bản, hắn đã khẳng định được hạt linh chủng này là linh thực ngũ phẩm rồi.

Trong tình cảnh bình thường, ba kiện bảo vật tứ phẩm trong tay hắn không thể đổi lấy linh chủng ngũ phẩm được, nhưng vì linh chủng này không rõ chủng loại mà ba kiện bảo vật kia lại vừa vặn có những điểm đặc biệt riêng, còn mang tính thực dụng cao, nên Bạch Phi Vũ cũng thoải mái đổi lấy cả ba loại bảo vật nọ.

Chờ đến khi đại hội trao đổi bảo vật kết thúc Lục Huyền mới hài lòng trở lại động phủ, hắn tìm một mảnh linh điền trống, thi triển Địa Dẫn Thuật, tạo thành một khe hở rất nhỏ trên bề mặt linh nhưỡng, gieo hạt linh chủng màu xám trắng trên tay vào trong đó, rồi hít sâu một hơi, tâm thần ngưng tụ trên linh chủng.

【Âm Khốc Mộc, linh thực ngũ phẩm, là loại linh thực được ngưng kết từ vô số âm hồn oán niệm mà thành, trong quá trình sinh trưởng, sẽ dùng oan hồn làm thức ăn ở gần linh thực thời gian dài sẽ bị âm phong xâm nhập, ảnh hưởng tới thể chất.】

【Sau khi Âm Khốc Mộc trưởng thành có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế pháp khí đặc thù như Vạn Hồn Phiên, cũng là tài liệu chủ yếu để luyện chế Hồn Đan ngũ phẩm.】

【Nghe đi, đó là tiếng oan hồn kêu khóc!】

“Quả nhiên là linh thực ngũ phẩm! Hơn nữa còn là chủng loại tà dị, tiểu viện âm phủ lại có thêm một viên mãnh tướng rồi!” Lục Huyền không kìm được mà kinh hô thành tiếng.

“Dùng oan hồn làm thức ăn, tập tính lại có mấy phần tương tự với Quỷ Diện Thạch Cô trước đây ta gieo trồng.” Lục Huyền cảm khái một câu, trong lòng hơi sầu lo.

Vấn đề không phải nằm ở hắn, mà vì oan hồn trong tay không đủ.

Trước mắt, trong tay hắn có hai loại bảo vật ẩn chứa oan hồn, một là Dẫn Hồn Đăng tứ phẩm, đã cất giữ được không ít âm hồn oán niệm trong bí cảnh lúc trước, thậm chí còn có oan hồn của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ và hậu kỳ, chất lượng quý hơn số lượng. Món còn lại là Mộc Anh lấy được từ rất lâu trước đây.

Tâm niệm của hắn vừa động, đứa trẻ màu xanh đen kia lập tức bay ra khỏi Thao Trùng Nang.

“Đứa nhỏ đáng thương sắp bị Thánh Anh Quả hút khô rồi.” Lục Huyền nhìn đứa trẻ màu xanh đen đang oán độc trừng mắt ở gần đó mà không khỏi cảm khái một câu.

Thấy đứa trẻ nọ lộ vẻ ngang bướng, Phong Lôi Kiếm trong tay hắn lập tức truyền đến một tiếng kiếm ngân chói tai, một nửa lưỡi kiếm lộ hẳn ra ngoài, có dòng điện xẹt ra xung quanh lưỡi kiếm.

“Có phải ngươi muốn nếm thử mùi vị điện giật hay không?”

Cũng không biết đứa trẻ này đã bị Tử Điện Kiếm và Phong Lôi Kiếm giật cho bao nhiêu lần rồi, vì trong nháy mắt khi nhìn thấy mũi kiếm, vẻ oán độc trên mặt nó lập tức chuyển thành sợ hãi.

Lục Huyền nhìn chằm chằm vào cái bụng của Mộc Anh. Lúc trước, cái bụng của đứa nhỏ này vẫn còn tròn vo, bên trong đựng đầy hồn phách, vậy mà hiện giờ, phần bụng của nó đã khô quắt cả lại, tốc độ hồn phách chui ra cũng giảm bớt rất nhiều.

Có thể nhận ra sau khi thỏa mãn nhu cầu của Thánh Anh Quả Tử Chu, Mộc Anh cũng không còn sức lực nữa.

Hiện giờ, hắn đã có đến hai gốc Thánh Anh Quả Tử Chu, lại cộng thêm Âm Khốc Mộc vừa mới có được, lượng âm hồn cần dùng cũng tăng lên rất nhiều.

“Tiết kiệm là không thể rồi, không thể kéo dài chuyện thu hoạch quầng sáng được, chỉ có thể tìm biện pháp mở rộng nguồn cung ứng mà thôi.”

Hắn cất kỹ linh chủng Âm Khốc Mộc đi, dự định lần sau sẽ gieo trồng nó trong tiểu viện âm phủ.

“Lại nói, trong tiểu viện âm phủ càng ngày càng có nhiều linh thực tà dị rồi. Chỉ tính riêng cấp bậc ngũ phẩm đã có Dị Thọ Bàn Đào, Thánh Anh Quả, Huyết Nghiệt Hoa, cộng thêm Âm Khốc Mộc này nữa, ngoài ra còn có Huyết Linh Chưởng Tham, Uế Trùng Thảo, Thiên Cầu Thủ. Cùng với Nhục Linh Thần - tà ma cấp Tai đang được thai nghén. Nhưng điều này vẫn không thể thay đổi được thân phận tu sĩ chính đạo của ta.”

“Tuy ta thích gieo trồng linh thực tà dị và nuôi dưỡng tà ma, nhưng ta vẫn là một tu sĩ tốt một lòng hướng về chính đạo.” Lục Huyền cười hắc hắc nghĩ thầm.

Tiểu viện âm phủ đã phát triển toàn diện, chỉ cần đưa một bộ thi hài yêu thú vào trong, là lập tức tinh huyết, thịt, hài cốt, hồn phách yêu thú sẽ bị nhóm linh thực ở nơi này cắn nuốt sạch sẽ, tốc độ nhanh như chớp.

Cảm khái xong, hắn lại lấy ra một hạt linh chủng bảy màu khác, gieo vào trong linh nhưỡng, tâm thần ngưng tụ, trong đầu chợt hiện lên một luồng ý niệm.

【Thất Tình Đậu, linh thực tứ phẩm, giai đoạn trưởng thành cần cắn nuốt bảy loại cảm xúc vui mừng, tức giận, lo lắng, ưu tư, nghi hoặc, sợ hãi, ngạc nhiên. Sau khi thành thục có thể dùng để phụ trợ tu luyện công pháp diệt tình tuyệt tính, trực tiếp nuốt vào có thể khiến tu sĩ vứt bỏ dục niệm trong lòng, tư tưởng tập trung, không bị ngoại vật quấy nhiễu.】

【Người trồng trọt nuôi dưỡng Thất Tình Đậu trong một khoảng thời gian dài, sau khi cung cấp đủ loại cảm xúc cho linh thực sẽ khiến ham muốn của bản thân bị cắt đứt.】

【Đa tình luôn bị vô tình làm khổ.】

“Linh thực có thể cắn nuốt cảm xúc, chẳng trách đây là lần đầu tiên ta nghe nói tới cái tên Thất Tình Đậu này.” Trong lòng Lục Huyền thầm cảm khái một câu.

“Không biết trồng thứ này vào cùng một chỗ với Mê Tiên Đào sẽ cho ra hiệu quả như thế nào đây?”
Bình Luận (0)
Comment