Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 624 - Chương 624: Đế Lưu Tương!

Chương 624: Đế Lưu Tương! Chương 624: Đế Lưu Tương!

“Có Chưởng Yêu Lệnh tất nhiên là có thể đi lại bên trong cấm địa mà không gặp phải bất cứ trở ngại nào. Sao đây? Lão hồ ly đã lâu không thấy ánh mặt trời nhà ngươi còn có ý kiến gì nữa không?”

Bất kể tuổi tác hay thực lực thì lão Long Quy đều ở trên linh thú hồ ly, vậy nên giọng điệu của nó cũng chẳng có chút khách khí nào với đối phương.

“Sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến ta.” Lão hồ ly để lại một câu, dùng ánh mắt lạnh nhạt liếc nhìn Lục Huyền, sau đó lại một lần nữa tiến vào trong bóng tối.

“Lục tiểu tử, muốn xuống tầng dưới chót xem không? Yên tâm, quẻ tượng ta bói được rất ổn, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì.” Long Quy hỏi Lục Huyền.

“Được, vậy thì làm phiền tiền bối đi cùng ta.” Lục Huyền cũng hơi tò mò về tầng dưới chót của cấm địa.

Một người một thú chậm rãi bay xuống dưới. Phần đáy nhỏ hơn rất nhiều so với miệng hố, số lượng động đá cũng càng thêm thưa thớt, mỗi một động đá đều được bố trí trận pháp cấm chế mạnh mẽ ở khắp bốn phương tám hướng xung quanh.

Lục Huyền đi theo sau lưng Long Quy, tò mò nhìn nhóm yêu thú dị hoá bên trong động đá. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một con yêu xà có cái đầu của thiếu nữ kiều diễm, ngũ quan tuyệt mỹ, điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được muốn lao lên che chở. Nhưng đương nhiên, khi nhìn thân thể phía dưới của đối phương, khẳng định là không một ai còn có suy nghĩ này nữa, bởi vì trên thân thể trắng bệch kia lại có vô số cái lỗ nhỏ tối tăm xếp thành dãy, thỉnh thoảng lại có những con trùng dài như sợi tơ mỏng màu xám đen leo ra từ những cái lỗ nhỏ này. Đám côn trùng ấy bay lên không trung, vây quanh một chỗ, hung hăng cắn nuốt lẫn nhau.

Tình cảnh đó, cùng với khuôn mặt kiều diễm kia trực tiếp hình thành một loại cảm giác trùng kích cực mạnh.

Đi qua động đá tiếp theo, Lục Huyền vừa nhìn vào đã thấy chừng mấy trăm tới hơn một nghìn con ngươi màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện bên trong, toàn bộ động đá lập tức chuyển thành một màu đỏ như máu.

Vô số con ngươi màu đỏ tươi này di chuyển bằng một loại bộ phận nhìn như những cái xúc tu, chúng không ngừng bò loạn trên mặt đất như một đám ruồi bọ không đầu, cuối cùng lại tụ hợp vào thân thể một con yêu thú tà dị. Con yêu thú kia không có đầu, thay vào đó là một con mắt màu đỏ tươi khổng lồ, dù đã cách đến mấy tầng trận pháp cấm chế nhưng khi đối diện với con mắt màu đỏ tươi này, Lục Huyền vẫn cảm thấy đầu óc choáng váng, hai mắt co giật, hệt như thứ gì đó đang muốn bò ra từ bên trong.

Long Quy hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy thế đè người, nhanh chóng triển khai một luồng uy thế kinh khủng, lấy bản thân nó làm trung tâm, gắt gao trấn trụ con ngươi màu đỏ tươi khổng lồ kia, khiến nó buộc phải khép lại tròng mắt.

“Có đại lão đi bên cạnh, cảm giác an toàn cũng tăng lên mức cao nhất.” Trong lòng Lục Huyền thầm cảm khái một câu.

Sau đó, hắn lại nhìn thấy một con nhện tà dị, tám cái chân dài nhỏ nhấc lên, giống như tám thanh đao xương sắc bén. Quanh thân con nhện này có một màu đỏ máu đậm đặc, có thể mơ hồ nhìn thấy một gương mặt trẻ con với hai mắt nhắm chặt ở phần lưng con nhện, trên thân thể của đứa hài nhi kia lại có vô số xúc tu màu huyết hồng lan tràn đến trong cơ thể con nhện.

...

Từng con yêu thú tà dị cổ quái xuất hiện trước mắt Lục Huyền, khiến kẻ bình thường rất ít khi săn giết yêu thú như hắn được mở rộng tầm mắt một phen, đồng thời lòng hiếu kỳ cũng được thỏa mãn.

Lão Long Quy dẫn hắn đi một vòng sau đó quay lại miệng hố: “Tiểu tử, về sau nếu muốn vào cấm địa thì có thể dựa vào Chưởng Yêu Lệnh trực tiếp tiến vào. Tất cả yêu thú, hung thú, tà thú bên trong đều bị trận pháp cấm chế và bảo vật pháp khí phong ấn, chỉ cần không chủ động trêu chọc chúng, sự an toàn của ngươi sẽ không xuất hiện vấn đề.”

“Trước khi vào, ngươi có thể đến chỗ ta xin một quẻ, nếu gặp phải tình huống nguy hiểm gì, cũng có thể xin lão hồ ly kia giúp đỡ, dù sao lão hồ ly cũng đã ở trong tông môn không dưới nghìn năm rồi, rất đáng tin. Chỉ là bình thường tính tình của nó hơi quái gở, không được hòa đồng cho lắm, ngoài ra nó cũng không có tuổi thọ lâu dài như lão già ta đây, chắc không còn mấy tuổi thọ nữa. Quãng thời gian này, lão hồ ly vẫn luôn ở rịt bên trong cấm địa nghiên cứu thí nghiệm hung thú tà thú, có lẽ mục đích của hành động ấy cũng có liên quan với chuyện này.” Lão Long Quy truyền âm dặn dò Lục Huyền.

“Vâng, đa tạ Long Quy tiền bối đã nhắc nhở.” Lục Huyền bày tỏ sự cảm kích với lão Long Quy rồi từ biệt nó để trở lại Vân ốc. Hắn không phải nuôi dưỡng đám linh thú giống như mấy người Tôn Vân, mỗi ngày chỉ cần tọa trấn trên Vân ốc, tính toán chuyện quản lý toàn bộ phúc địa là đủ.

Trong lúc trấn thủ, mỗi ngày hắn đều tu luyện《Thanh Liên Kiếm Kinh》vừa mới nhập môn và hai loại kiếm quyết còn lại, ngoài ra còn có《Thần Diễn Kinh》và 《Phá Vọng Đồng Thuật》rồi lại quan tưởng《Thuần Dương Chân Hỏa Lục》vân vân, nói chung cuộc sống trôi qua cũng phong phú.

Chớp mắt đã qua nửa tháng, vào ngày hôm đó, đột nhiên linh thức của hắn cảm nhận được một hồi dị động truyền đến từ bên trong phúc địa.

Đứng trên đám mây dày quan sát toàn bộ phúc địa, chỉ thấy ngàn vạn con linh thú đang chạy như điên trên mặt đất, linh thú loài chim bay lên cao, hóa thành từng luồng tàn ảnh xẹt qua dưới mắt Lục Huyền.

“Đã xảy ra chuyện gì rồi?” Trong lòng Lục Huyền không khỏi nghi hoặc.

“Lục sư huynh, bên trong phúc địa sắp bộc phát ra linh vật Đế Lưu Tương, đám linh thú này có cảm ứng nên mới lộ ra vẻ nôn nóng bất an như thế. Lúc này, sư huynh có thể dựa vào Chưởng Yêu Lệnh khiến cho tất cả linh thú yên ổn lại, tránh để xảy ra tình huống linh thú bạo loạn.” Một gã tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ giới thiệu kỹ càng với Lục Huyền.

“Đế Lưu Tương...” Lục Huyền lẩm bẩm một tiếng.

Ngay sau đó, hắn vội vàng rót linh thức vào tấm Chưởng Yêu Lệnh trong tay, dùng tâm niệm khống chế, tất cả linh thú bên trong phúc địa không kìm được mà khẽ run lên, toàn bộ nhao nhao dừng lại, mỗi con chiếm cứ một vị trí.

Chờ thêm một lát, trong lòng Lục Huyền chợt có cảm giác, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn về phía vòm trời xa xôi.

Chỉ thấy trên bầu trời vốn có màu xanh đen, lại chớp mắt chuyển thành tươi sáng hơn nhiều. Sau đó, từng tia sáng màu trắng sữa rơi từ trên cao xuống.

Đám linh thú hộ tông cũng không vì vậy mà tranh đoạt ánh sáng màu trắng sữa, cùng lắm là vận dụng thiên phú huyết mạch của bản thân để ngăn chặn ánh sáng trắng sữa lại, biến nó thành của mình.

Lục Huyền giơ tay ra, tùy ý để thứ ánh sáng màu trắng sữa ấy rơi xuống lòng bàn tay mình.

Trong thoáng chốc, hắn đã cảm nhận được một luồng khí cơ lạnh buốt tràn vào cơ thể, và rất nhanh, nó đã lưu chuyển khắp tứ chi bách hải. Máu thịt toàn thân hắn đang tham lam hấp thu khí cơ khiến thể chất không ngừng gia tăng.

“Đế Lưu Tương này thật thần kỳ, nhục thân của ta vốn đã cường hóa rồi vậy mà hấp thu xong vẫn có thể cảm nhận được biến hóa vô cùng rõ ràng.”

Tâm niệm của Lục Huyền vừa động, hắn triển khai linh thức, cố gắng bắt lấy những tia sáng màu trắng sữa đang rơi xuống kia.
Bình Luận (0)
Comment