Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 630 - Chương 630: Đừng Nhìn Ta Như Vậy, Ta Sẽ Rất Căng Thẳng Đó!

Chương 630: Đừng Nhìn Ta Như Vậy, Ta Sẽ Rất Căng Thẳng Đó! Chương 630: Đừng Nhìn Ta Như Vậy, Ta Sẽ Rất Căng Thẳng Đó!

Phải biết rằng, khi còn ở trong giai đoạn Luyện Khí, hắn đã rút tinh huyết của mấy trăm tới hơn một ngàn con Giao Long cự mãng trong Thiên Long hồ, sau khi đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, còn còn trực tiếp thăng cấp chuyện rút tinh huyết này trở thành một hạng mục cố định của mình, và cứ cách một đoạn thời gian, lại phải đi Thiên Long hồ một chuyến.

Trong sự hoan nghênh nhiệt liệt của các đồng môn chăn nuôi Giao Long Ly Long, hắn sẽ lấy danh nghĩa kiểm tra thân thể cho Giao Long, rồi rút đi không biết bao nhiêu bình tinh huyết.

Với nghề nghiệp này, dù đang nuôi hai hộ nhà giàu chuyên hút máu là Huyết Nghiệt Hoa cùng với Huyết Linh Chưởng Tham, hắn với không cần phải lo lắng tinh huyết Giao Long của mình sẽ tiêu hao hết chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Mà trên thực tế là trong túi trữ vật của hắn còn chứa hàng đống chai chai lọ lọ, đựng nhiều tinh huyết Giao Long lắm.

"Còn chưa chính thức thí nghiệm, đã có kinh nghiệm hành nghề phong phú, chẳng lẽ ta trời sinh thích hợp để làm chuyện này?" Lục Huyền âm thầm cảm khái nói.

Hắn chậm rãi bước đi trong thông đạo u ám, tới phía trước một cái động đá. Rồi dựa theo lời dặn dò của lão hồ ly, dùng linh lực mở cấm chế bên ngoài động đá ra. Một con yêu thú dữ tợn hung hăng lao ra, lại bị chuỗi xiềng xích phù văn trên người kéo vào chỗ sâu bên trong động đá.

Hiện giờ, hắn đã sớm quen với những hung thú này ngoài mạnh trong yếu này rồi, bởi vậy vẫn giữ nguyên vẻ mặt tự nhiên tiến vào bên trong động đá.

Phải biết rằng, ngoại trừ cấm chế trận pháp bên ngoài động đá, thì trên thân thể tất cả nhóm hung thú bị giam giữ bên trong cấm địa này, còn có các loại pháp khí phong cấm yêu lực, hạn chế hành động, một thân thực lực mười không còn ba, Lục Huyền có thể nhẹ nhõm ứng phó được.

"Ngoan, để ta rút máu nào." Bên trong động đá có một con rắn lớn toàn thân đen nhánh, mọc ra hai cái đầu, đang hung ác nhìn về phía Lục Huyền.

Chờ đến lúc nó nhìn thấy loại pháp khí hút máu đặc chế trong tay hắn, thân thể khổng lồ kia lại không nhịn được, thoáng run rẩy một cái rồi ngoan ngoãn nằm rạp xuống đất. Món pháp khí bén nhọn kia nhẹ nhàng xuyên qua lớp lân phiến đen nhánh bên ngoài, từ bên trong phun ra một vòi máu, rất nhanh đã rót đầy pháp khí.

Lục Huyền hút máu xong, lại lấy một lọ dung môi tràn ngập mùi cổ quái từ trong túi trữ vật ra. Đây là một loại dung dịch đặc thù do lão hồ ly giao cho hắn, nó có thể dung hợp máu của các loại yêu thú, cũng có thể chiết xuất chúng nó ra.

Máu của cự xà có màu đỏ sậm, độc tính cực mạnh, ngửi một cái đã cảm thấy choáng váng đầu óc rồi. Sau khi đổ máu của nó vào trong thứ dung dịch cổ quái kia, huyết dịch màu đen đỏ trong dung dịch lập tức sinh ra phản ứng kịch liệt, màu sắc càng ngày càng đậm, giống như đang muốn hút lấy linh thức của Lục Huyền tiến vào.

Hắn thu lại huyết dịch yêu xà đã được xử lý tốt, lại bước sang một cái động đá khác đã được lão hồ ly dặn dò.

Vừa mở cấm chế ra, một con cóc quái dị to bằng cái thớt đã xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Làm da con cóc này có bảy màu sặc sỡ, vừa nhìn đã biết bên trong ẩn chứa độc tính cực mạnh, thậm chí trong lúc nó hô hấp còn có khói độc tuôn ra.

Nó nhìn thứ pháp khí hút máu được Lục Huyền đưa tới, mặc dù không có phản ứng gì, nhưng trong mắt tràn đầy oán độc.

“Đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ rất căng thẳng đó.” Lục Huyền ngoài cười nhưng trong không cười nói với con cóc yêu. Sau đó, cổ tay dùng sức đẩy một cái, món pháp khí hình ống tiêm đã dễ dàng đâm xuyên qua lớp da thật dày của con cóc.

Con cóc khổng lồ bị đau, thân thể không tự chủ được mà run rẩy kịch liệt.

"Thật ngại quá, ta đâm sai vị trí rồi, chúng ta làm lại nào." Hắn nhanh chóng rút pháp khí ra, trái chọn phải lựa một hồi, lại hung hăng đâm nó vào trong cơ thể con cóc.

Cơn đau đớn tác dụng lên con hung thú cóc kia càng thêm dữ dội, mà bên trong pháp khí vẫn không có máu chảy ra.

"Hơi không quen tay, nhưng không sau, thử thêm vài lần khẳng định là sẽ thành công." Lục Huyền có chút ngượng ngùng, hắn lại rút ra món pháp khí rút máu đặc chế kia, và cắm vào một lần nữa, sau khi lặp lại nhiều lần, cuối cùng hắn cũng rút được một ống máu yêu thú bảy màu.

"Sau này nhớ đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, nếu không ta sẽ trở nên căng thẳng đấy." Hắn cười nói với hung thú cóc.

Sau khi dùng thứ chất lỏng đặc thù kia chiết xuất dung dịch bảy màu, nó lập tức trở thành một loại dung dịch khác. Chỉ thấy từng quầng sáng bảy màu một mực nổi lơ lửng bên trong dung dịch, quầng sáng kia đã được áp súc đến cực hạn, nhìn rất giống những vì sao.

Hắn ngừng thở, lập tức đổ loại tinh huyết màu đen nhánh đã rút ra từ con rắn lúc trước vào trong vật chứa. Chỉ trong phút chốc, hành động này đã dẫn phát dung dịch bên trong sinh ra phản ứng kịch liệt.

Trong nháy mắt khi tiếp xúc với tinh huyết đen nhánh, từng quầng sáng bảy màu đã nổ tung như pháo hoa, lưu lại một đống vật chất dạng sợi bảy màu.

"Thất bại rồi." Lục Huyền ghi chép phản ứng sinh ra sau khi cho hai loại tinh huyết đã được chiết xuất này vào nhau, lên cuốn sổ, rồi nhẹ giọng cảm khái nói.

Về phần hỗn hợp tinh huyết còn lại sau khi phản ứng thất bại, hắn tiện tay thu vào trong Thao Trùng Nang.

"Cầm về cho Huyết Nghiệt Hoa ăn cũng rất thích hợp, dù sao nó cũng là linh thực tà dị, có lẽ thứ tinh huyết hỗn hợp này chính là vật đại bổ đối với nó." Lục Huyền không chút khách khí, lập tức thu hỗn hợp tinh huyết kia vào trong túi.

Hắn đã giúp linh thú Thanh Khâu Hồ tiến hành thí nghiệm hung thú được một đoạn thời gian rồi. Trong khoảng thời gian này, việc hắn làm mỗi ngày đều rất đơn giản, ban đầu là xem xét những con yêu thú đang ở trong trạng thái sinh sôi nảy nở, nghĩ cách duy trì qúa trình giao hợp của chúng nó.

Sau khi dần dần quen thuộc, đã tiến vào trạng thái ổn định, lão hồ ly kia càng ngày càng thêm tín nhiệm hắn, đã bắt đầu để cho hắn đi rút tinh huyết của đám hung thú, sau khi xử lý bằng một loại dung dịch đặc thù, lại đi quan sát tinh huyết của yêu thú được chọn có thể sinh ra phản ứng tốt hay không.

Đáng tiếc mỗi lần thí nghiệm như vậy đều chấm dứt bằng thất bại.

Dù thất bại, Lục Huyền cũng không tiêu hủy vật thí nghiệm kia, mà thu vào trong Thao Trùng Nang, tìm cơ hội đút cho Huyết Nghiệt Hoa, Huyết Linh Chưởng Tham và các loại linh thực âm phủ khác ăn.

Trong quá trình thực nghiệm, xem như hắn đã được chứng kiến tính đa dạng của tinh huyết yêu thú rồi. Các loại tinh huyết có màu sắc khác nhau, thì sẽ có đặc tính chênh lệch cực lớn, nó đang mang đến cho hắn những hiểu biết cực kỳ sâu sắc đối với đám yêu thú trên thế gian.

Sau khi hắn cẩn cù thận trọng ngày ngày đều hoàn thành công tác rút máu, linh thú Thanh Khâu Hồ lại tiếp tục gia tăng lượng công việc cho hắn.

"Sau này còn có chuyện cần ngươi đi làm." Nó tìm được Lục Huyền, trong thanh âm để lộ ra vẻ già nua vô lực.

"Mời tiền bối cứ nói." Lục Huyền đã sớm thích ứng với phương thức ở chung giữa hai người, kính cẩn đáp lại.
Bình Luận (0)
Comment