Chương 655: Lên Đường Đến Hỏa Vân Động!
Chương 655: Lên Đường Đến Hỏa Vân Động!
“Lục sư điệt không hổ là linh thực sư ưu tú nhất bổn tông. Vấn đề nan giải như vậy mà ngươi có thể tìm ra ngọn nguồn và cách giải quyết nhanh chóng như thế.” Thanh Hư Chân Nhân khẽ gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.
“Vậy sư đệ có nguyện theo ta cùng tới Hỏa Vân Động, giúp ta giải quyết nan đề của đồng tộc hay không?” Hỏa Lân Nhi nhìn Lục Huyền, trong mắt mang theo nỗi chờ mong chan chứa.
“Hả...” Lục Huyền không khỏi sững sờ.
“Hỏa Vân Động chính là nơi ta sinh ra, trước kia nó vốn là một bí cảnh của tông môn, sau khi được khai phá thì gần như nó đã trở thành nơi ở của tộc nhân chúng ta rồi. Bên trong đó hỏa linh khí nồng đậm rất thích hợp để tu hành công pháp và bồi dưỡng linh thực hệ Hỏa. Hy vọng sư đệ có thể giúp sư huynh việc này, theo ta cùng về Hỏa Vân Động xem thử.”
“Xin hỏi Hỏa sư huynh, đường xá có xa xôi lắm không? Gần đây, quanh Tu Hành giới xuất hiện rất nhiều tà ma, tu vi của ta lại phổ thông bình thường, không giỏi về đấu pháp, nếu đi ra ngoài chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm không nhỏ.”
“Khoảng cách cũng không quá xa, không tới vạn dặm.” Hỏa Lân Nhi trầm giọng nói: “Về phần nguy hiểm, theo ta được biết, gần đây khu vực bên kia cũng coi như khá yên bình, chưa từng xuất hiện tà tu hay tà ma lợi hại, huống chi còn có ta và các đồng môn khác làm bạn đồng hành, Lục sư đệ không cần phải lo lắng cho sự an nguy của bản thân đâu.”
Lục Huyền trầm ngâm không nói, như thể đang cân nhắc lợi hại trong đó.
“Lục sư điệt, ngươi nói giải quyết Ma Diễm Trùng cần linh thực sư có kinh nghiệm phong phú, nhìn khắp Thiên Kiếm Tông này còn ai có kinh nghiệm phong phú hơn ngươi nữa? Nếu ngươi lo lắng về vấn đề an toàn thì ta có thể đưa tặng ngươi một tấm phù lục phòng hộ ngũ phẩm, coi như thù lao giải quyết vấn đề Ma Diễm Trùng ký sinh.”
“Có tấm phù lục ngũ phẩm kia, dù ngươi gặp phải tu sĩ Kết Đan, hoặc là tà ma cấp Họa cũng có khả năng chạy thoát rất lớn.” Lão giả gầy gò ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
Trong lòng Lục Huyền không khỏi dao động. Lại nói, khi sư thúc Kết Đan đưa ra yêu cầu thì một đệ tử nội môn như hắn dù có quyền từ chối cũng khó mà dám nói ra bên ngoài, bởi một khi nói ra, chỉ sợ hắn sẽ chẳng còn mặt mũi nào mà tiếp tục lăn lộn bên trong Thiên Kiếm Tông này nữa.
Đó là chưa kể đến mối giao tình giữa hắn và Hỏa Lân Nhi cũng không tệ, bình thường đối phương khá là quan tâm đến hắn, hiện giờ tộc nhân của đối phương đang gặp phải vấn đề, đối phương bị buộc phải tới cầu viện hắn, về tình về lý, hắn đều không nên từ chối.
Đương nhiên, quan trọng nhất là hắn được Thiên Kiếm Tông che chở đã nhiều năm, cũng nhận được rất nhiều linh chủng quý hiếm từ trong tay tông môn, rồi nhờ vào những tài nguyên này, hắn mới có ngày hôm nay, hiện giờ tông môn đang cần hắn, chỉ cần không ảnh hưởng tới tính mạng thì nhất định phải báo đáp tông môn.
Hơn nữa có Hỏa Lân Nhi là đệ tử chân truyền với thực lực mạnh mẽ, cùng với các vị đồng môn còn lại đồng hành, lại cộng thêm tấm phù lục ngũ phẩm Thanh Hư Chân Nhân hứa sẽ tặng cho hắn, coi như phương diện an toàn đã được bảo đảm rất lớn. Càng không cần nhắc tới chuyện trong tay hắn vẫn đến mấy chục loại pháp khí và bảo vật ngũ phẩm cùng rất nhiều kiếm phù tứ phẩm mang tính sát phạt rất mạnh.
Dựa vào thực lực của bản thân, ngộ nhỡ gặp phải tu sĩ Kết Đan, dù không thể diệt sát đối phương, hắn vẫn tự tin mình có thể dễ dàng chạy thoát, bảo toàn tính mạng.
Đến đây, suy nghĩ trong đầu Lục Huyền đã kiên định hẳn: “Vậy ta sẽ theo Hoả Lân Nhi sư huynh tới Hỏa Vân Động, chỉ mong sư huynh bảo vệ tốt cái mạng nhỏ này của sư đệ thôi.”
“Ha ha ha, đa tạ Lục sư đệ!” Hỏa Lân Nhi sang sảng cười lớn: “Sư đệ cẩn thận tiếc mệnh như thế mà vẫn nguyện ý mạo hiểm lên đường, giải quyết khó khăn cho sư huynh ta, lòng ta rất cảm động. Sư huynh đảm bảo với ngươi dù ta có bỏ mạng cũng bảo vệ để ngươi an toàn trở lại tông môn.” Gã ngừng cười, lại trịnh trọng hứa hẹn với Lục Huyền.
Sau khi quyết định, vì chuyện này khá khẩn cấp nên Lục Huyền cũng không còn nhiều thời gian chuẩn bị. Hắn nhanh chóng trở lại động phủ xử lý vài công việc, sau đó chạy tới động phủ của Hỏa Lân Nhi.
Trong nhóm linh thú tại động phủ, hắn mang theo Đạp Vân Linh Miêu và Yêu Quỷ Đằng, một con có thể phát hiện được bóng dáng tà ma, một con có cảm giác rất mạnh đối với linh chủng.
“Hỏa sư huynh, ta tới trễ.”
Hỏa Lân Nhi và hai đồng môn Thiên Kiếm Tông đã chờ sẵn trước cửa động phủ.
“Không có, chúng ta cũng vừa mới chuẩn bị xong.” Hỏa Lân Nhi vừa cười vừa nói. Hai đồng môn đi cùng với gã là một nam một nữ, một người để râu tóc bạc trắng, toàn thân tỏa ra hàn ý, người còn lại mặt như băng sương, biểu cảm lạnh lùng nghiêm nghị.
“Lục sư đệ, để ta giới thiệu hai vị sư huynh sư tỷ này cho ngươi. Vị này là Từ Vĩnh sư huynh, vị này là Chu Vân Ninh sư tỷ, đều có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, đồng thời đạt được trình độ cao thâm trên phương diện thuật pháp hệ Băng, rất thích hợp để xử lý Hỏa Tinh Chi dị biến giai đoạn đầu.”
“Chào Từ sư huynh, Chu sư tỷ.”
“Lục sư đệ, ngưỡng mộ đã lâu.” Hai người khẽ gật đầu với Lục Huyền.
“Chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát thôi.” Hỏa Lân Nhi nói xong đã lấy một chiếc thuyền con từ túi trữ vật ra rồi ném xuống đất.
Thuyền nhỏ nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt dài đến hơn một trượng, mặt ngoài bao trùm một tầng linh lực mỏng manh.
“Đây là Thanh Linh Chu, pháp khí tứ phẩm, công cụ ta thường dùng thay đi bộ, thích hợp để di chuyển đường dài.” Gã giới thiệu qua với mấy người Lục Huyền một câu, sau đó nhảy lên trên Thanh Linh Chu.
Ba người Lục Huyền theo sát phía sau, tất cả phóng vút lên phi chu. Phi chu bay lên trời, tốc độ không ngừng tăng nhanh, từng ngọn núi xẹt qua dưới mí mắt bốn người.
Sau mười mấy hơi thở đã tới bên ngoài tông môn.
“Lần này, mấy vị sư đệ sư muội tới Hỏa Vân Động giải quyết vấn đề linh thực dị biến thay tộc nhân của ta, tại hạ vô cùng cảm kích. Chờ đến nơi, mọi chuyện còn phải dựa vào các vị đồng môn.”
“Hỏa sư huynh cứ nói đùa, chúng ta chỉ đi làm trợ thủ mà thôi, công việc chủ yếu vẫn phải dựa vào bản lĩnh linh thực của Lục sư đệ.” Khóe miệng Từ Vĩnh râu tóc bạc trắng thoáng ánh lên một nụ cười, Chu Vân Ninh cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“Hai vị sư huynh sư tỷ khiêm tốn rồi, thuật pháp băng hàn của các ngươi mới là chủ lực. Còn nữa, Hỏa sư huynh, chờ đến Hỏa Vân Động ngươi phải thể hiện hết bản lĩnh chủ nhà ra đấy.” Lục Huyền khẽ cười nói.
“Tất nhiên rồi, Hỏa Vân Động có một ít đặc sản, đến lúc đó ta sẽ mời mấy vị sư đệ sư muội nếm thử.” Hỏa Lân Nhi cười nói, vấn đề tộc nhân gặp phải sắp được giải quyết, tâm trạng gã cũng tốt lên rất nhiều.
Phi chu xuyên thẳng qua mây trắng với tốc độ cực nhanh, bốn người tán gẫu một hồi rồi thôi, Từ Vĩnh nhắm mắt nghỉ ngơi, Chu Vân Ninh ngồi xuống tu luyện, Hỏa Lân Nhi vừa điều khiển phi thuyền vừa chú ý động tĩnh xung quanh.