Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 664 - Chương 664: Kế Hoạch Mới!

Chương 664: Kế Hoạch Mới! Chương 664: Kế Hoạch Mới!

“Một tấm kiếm phù tứ phẩm đã có thể chém trọng thương cả tu sĩ Trúc Cơ trung hoặc hậu kỳ. Hiện giờ trong tay ta có đến sáu mươi tấm, hắc hắc, dù thực lực giữa cảnh giới Kết Đan và cảnh giới Trúc Cơ có cách biệt một trời một vực, nhưng nếu không may gặp phải bọn họ, cũng có thể cân nhắc một phen.”

Hắn có cảm giác, chỉ một thoáng ngắn ngủi trôi qua nhưng hỏa lực của mình vừa trực tiếp gia tăng thêm rất nhiều.

Kiếm phù tứ phẩm vốn là thứ được nhóm đồng môn khác coi như trân bảo, cầu còn không được, nhưng ở trong tay hắn, chúng lại như hàng bán sỉ, chẳng trách thoáng cái hắn lại tự tin như thế.

Còn lại mười quả Dưỡng Kiếm Hồ Lô được dùng để ngưng kết linh chủng, Lục Huyền lại dựa theo phương pháp mình đã thuộc làu làu, cẩn thận rót linh lực vào trong hồ lô theo một con đường đặc thù. Trong cảm nhận của linh thức, từng tia kiếm khí rất nhỏ đang chạy ngang chạy dọc bên trong hồ lô.

Lục Huyền cẩn thận dẫn dắt những tia kiếm khí bên trong hồ lô kia cùng với sinh cơ của bản thân hồ lô, rồi chậm rãi dung hợp cả hai thứ này vào cùng một chỗ.

Quá trình dung hợp cực kỳ phức tạp, cũng may hắn có thể cảm nhận được trạng thái của linh thực bất cứ lúc nào, lại cộng thêm linh thức được Uẩn Thần Thiếp ôn dưỡng và tu luyện《 Thần Diễn Kinh 》, đã mạnh hơn phần lớn tu sĩ Trúc Cơ khác, nhờ thế mới dẫn đường cho hai thứ kia dung hợp thành công.

Một điểm sáng rất nhỏ xuất hiện bên trong hồ lô, điểm sáng này có màu xanh nhạt với vô số kiếm khí nhỏ bé đang bay múa xung quanh nó, thỉnh thoảng lại có chừng một - hai luồng lặng lẽ dung nhập vào bên trong điểm sáng này.

“Bước khó khăn nhất đã được giải quyết, tiếp theo chính là thai nghén ra linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô, sơ suất một chút là coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi. Xem ra, trong khoảng thời gian này, ta phải thường xuyên tới bí cảnh.” Lục Huyền rút linh thức về, có chút đăm chiêu nghĩ thầm.

Hắn làm theo cách cũ, bước đầu dựng dục ra hình thức ban đầu của linh chủng trong chín trái hồ lô còn lại. Tiếp theo là Liệt Diễm Quả và Băng La Quả nhị phẩm, vì mỗi loại chỉ có năm cây, số lượng linh quả có hạn, nên hắn không hái một quả nào mà dùng toàn bộ để ngưng kết linh chủng.

“Đáng tiếc, ngưng chủng tuy tiết kiệm được rất nhiều linh thạch và Kiếm Ấn nhưng lại không có phần thưởng quầng sáng. Đương nhiên, chút hy sinh này cũng là đáng, tất cả đều vì lợi nhuận lớn hơn về sau này, mất một phần quầng sáng của linh thực nhị phẩm tam phẩm cũng có thể chấp nhận được.”

Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ, nếu là linh thực tứ phẩm thì kiểu gì lúc này hắn cũng xót xa vô cùng, không thể thản nhiên đối mặt với mất mát dễ dàng đến thế đâu.

Tới trước một ngọn núi nhỏ tràn đầy hỏa diễm, Lục Huyền lấy ra Nguyên Tinh Hỏa Tinh, bàn tay hóa thành ngọc bích xanh mướt, dùng sức siết chặt. Từng sợi hỏa diễm màu xích hồng giống như những con hỏa xà bắn ra từ bên trong tinh thạch, cuồng loạn bay lượn trên không trung.

Phượng Hoàng Mộc cháy đen ngâm trong ngọn lửa, nhanh chóng cảm nhận được khí tức của Nguyên Tinh Hỏa, khiến cho khe hở màu vàng sậm ở chính giữa khúc gỗ, lặng lẽ sáng lên.

“Kiu!” Tiếng phượng hót lanh lảnh vang lên.

Chỉ thấy một đôi hư ảnh Phượng Hoàng màu vàng sậm bay ra, hóa thành tia sáng, trực tiếp bắt lấy một con hỏa xà được hình thành từ Nguyên Tinh Hỏa, thoáng chốc đã cắn nuốt không còn một mảnh.

“Phượng Hoàng Mộc lục phẩm, trong thời kỳ sinh trưởng giai đoạn trước, đã có Hồng Liên Diễm cùng với dị hỏa trên ngọn núi nhỏ này bồi bổ cho nó, giờ lại có thêm Nguyên Tinh Hỏa gần tới ngũ phẩm bổ sung thêm, có lẽ một đoạn thời gian dài về sau, ta cũng không cần lo lắng đến chuyện nó trưởng thành như thế nào nữa rồi.” Lục Huyền thấy vậy lại tự lẩm bẩm một mình.

Sau khi bồi dưỡng Phượng Hoàng Mộc, hắn lần lượt đi xem xét trạng thái chi tiết của những linh thực còn lại bên trong bí cảnh.

Thanh Tịnh Lưu Ly Trà ngũ phẩm đã mọc ra những phiến lá non mịn như thanh ngọc, khi tới gần, thanh khí xông vào mũi, khiến tinh thần Lục Huyền cực kỳ sảng khoái.

Kim Cang Bồ Đề được pháp khí Phục Ma Quyết của Phật môn tẩm bổ nên mọc tốt hơn trước rất nhiều, Kim Cang Huyễn Ảnh lúc ẩn lúc hiện, lộ ra dáng vẻ trợn mắt hàng yêu.

Tâm Viên Quả mới được gieo trồng chưa lâu, phẩm giai lại tương đối cao, hiện vẫn chưa mọc rễ nẩy mầm, nhưng Lục Huyền suy đoán, hẳn là không bao lâu nữa nó sẽ nảy mầm thôi.

Long Hài Thảo được nuôi dưỡng trong U Tuyền Linh Lâm, coi như nguồn dinh dưỡng đã được bảo đảm ổn định, sinh cơ dồi dào tới cực điểm, như từng con Giao Long nhỏ dài, không ngừng bơi lội trong dòng suối yên tĩnh, trông cực kỳ sống động.

Còn có Thất Tình Đậu, Địa Hoàng Táo, Lạc Lôi Mộc, tất cả đều phát triển khá là khả quan.

Lạc Lôi Mộc được Sất Lôi Thạch tẩm bổ, hào quang lôi điện không ngừng lóe sáng, trong cây khô ẩn chứa sức mạnh lôi đình, hiện đã tiến vào giai đoạn trưởng thành.

“Linh thực phẩm cấp cao đều nằm trong bí cảnh không trọn vẹn, không biết linh thực ngũ phẩm có thể mở ra quầng sáng gì đây?”

Lại nói, tới tận bây giờ vẫn chưa có một loại linh thực ngũ phẩm (đứng đắn) nào thành thục, bởi vậy trong lòng Lục Huyền cực kỳ chờ mong vào chúng. (Lúc trước đã có linh thực ngũ phẩm âm phủ thành thục rồi.)

Sau khi chăm sóc các loại linh thực và ngưng kết ra linh chủng một phen, Lục Huyền trở lại động phủ.

“Hơn bốn mươi quả Dưỡng Kiếm Hồ Lô, số lượng quá nhiều, nhất định phải xử lý một ít.” Lục Huyền ném một quả Dưỡng Kiếm Hồ Lô xanh biếc ra, kiếm khí bên trong hồ lô bạo động, dường như nó có thể bắn ra bất cứ lúc nào.

Hiện tại, Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm không có quá nhiều giá trị với hắn, nhưng với những đệ tử nội môn khác lại không giống như vậy, ít nhất là đối với tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ, có trong tay một trái Dưỡng Kiếm Hồ Lô cũng tương đương với nắm giữ một kiện pháp khí tam phẩm mạnh mẽ.

“Tặng một ít, bán một ít, bản thân chỉ để lại hai trái làm kỷ niệm thôi. Loại linh thực xuất sắc như Dưỡng Kiếm Hồ Lô này, nếu chỉ có tam phẩm thì hơi đáng tiếc, hiện giờ đã có được phương pháp ngưng chủng rồi thì chờ khi ngưng kết ra nhiều hạt giống, ta có thể thử đi kích thích và cải tiến nó một phen.” Trong lòng Lục Huyền đột nhiên nảy ra một ý tưởng, hắn cũng âm thầm ghi nhớ lại.

“Nhưng chuyện này chỉ có thể tiến hành từ từ từng bước một, và trước đó, ta vẫn còn một việc khác cần giải quyết.”

Hắn lấy Kiếm Thiên Kiêu tứ phẩm ra, hình thái của gốc Kiếm Thảo này khá là quái dị, cành lá như loạn kiếm rậm rạp, có một đàn chim cú được ngưng tụ ra từ kiếm ý, đang lẳng lặng đứng trên đó, nửa người dưới của chúng tự nhiên dung nhập vào cành lá, còn nửa người trên lại có vô số sợi linh vũ dài nhỏ như mũi kiếm buông xuống, mũi nhọn thu lại.

“Ta cần tới Kiếm Đường một chuyến, giao cây Kiếm Thiên Kiêu tứ phẩm này cho Thẩm Diệp sư huynh, cũng thuận tiện nhìn xem có thể kiếm được một hạt linh chủng Kiếm Thảo nào mới hay không.”

Vì bản thân vô cùng trân quý hiếm thấy nên phần thưởng nhận được từ quầng sáng đến từ Kiếm Thảo đều không tệ.

Hơn nữa, Lục Huyền đã trở thành đệ tử Kiếm Đường từ lâu, cũng tạo được thanh danh khá lớn trong Kiếm Đường, đương nhiên, hắn có thể thoải mái kiếm một ít linh chủng Kiếm Thảo từ Kiếm Đường.
Bình Luận (0)
Comment