Chương 667: Lại Giật Gấu Vá Vai!
Chương 667: Lại Giật Gấu Vá Vai!
Bẵng đi một đoạn thời gian, vào ngày đó, Lục Huyền điều khiển độn quang, một mình rời khỏi tông môn, tìm một chỗ vắng vẻ không người, lấy ra Thiên Trành Quỷ Diện, gân cốt mở rộng, trực tiếp biến thành một tu sĩ trung niên thân hình cao lớn, tướng mạo bình thường và lặng lẽ tiến vào Kiếm Môn trấn.
Đi tới vị trí tiểu viện âm phủ, sau khi dạo một vòng quanh tiểu viện, lại vận dụng Hư Không Yểm Mục màu xám trắng trên không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm xuống phía dưới, xác nhận không có bất cứ điểm gì dị thường, hắn mới mở ra Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận bố trí bên ngoài viện.
Vừa tiến vào tiểu viện, một luồng khí tức âm hàn lạnh lẽo đã ập vào mặt, khiến Lục Huyền vốn đã luyện thể thành công cũng không nhịn được thoáng rùng mình một cái.
Theo sát phía sau âm khí là đủ các loại tiếng kêu gào của oan hồn, trong đó còn xen lẫn tiếng trẻ con khóc lóc, tiếng nhai nuốt máu thịt...
“Rất tốt, hoàn cảnh này là thích hợp nhất với đa số linh thực tà dị trong viện.” Lục Huyền cực kỳ thưởng thức hoàn cảnh của tiểu viện âm phủ, hắn dạo chơi trong U Nê Nhục và Oán Linh Nê, lại đảo mắt nhìn qua rất nhiều linh thực tà dị tràn đầy sức sống bên trong, cõi lòng vô cùng thỏa mãn.
Đột nhiên, một bàn tay cực lớn màu đỏ như máu chui ra từ đống thịt nhão, nhanh chóng vọt đến dưới chân Lục Huyền, nắm chặt lấy bắp chân hắn rồi hung hăng hút vào. Huyết khí trên bàn chân Lục Huyền bắt đầu khởi động, linh lực xoay chuyển, trực tiếp trấn áp trạng thái khác thường kia xuống rồi không buồn để ý tới Huyết Linh Chưởng Tham, hắn đi tới chỗ của Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm, linh thức xuyên qua vô số xúc tu hình thành nên những mạch máu chằng chịt bên ngoài thân thể nó, chạy thẳng tới trung tâm của biển máu.
Chỉ thấy từng đợt sóng máu cuồn cuộn trong biển máu, ở phần chính giữa có một đóa hoa huyết sắc ung dung nở rộ, như được đúc ra từ vô số tội nghiệt máu tươi, mang tới cảm giác vô cùng yêu dị.
Cảm nhận được Lục Huyền tới gần, vô số xúc tu giống như mạch máu kia khe khẽ nhúc nhích, biểu thị khát vọng máu tươi với Lục Huyền.
“Nhìn người ta đi kìa, lễ phép hơn ngươi không biết bao nhiêu lần. Xin xỏ người khác thì phải có dáng vẻ cầu xin, ở đâu ra cái cách đòi ăn như vậy hả?”
Lục Huyền hất Huyết Linh Chưởng Tham đang bao phủ bắp chân của mình ra, lập tức lấy chừng mười bình tinh huyết Giao Long từ trong túi trữ vật tới rồi đổ hết lên những mạch máu dài nhỏ đang quấn quýt lấy nhau kia. Chỉ trong nháy mắt, tốc độ mạch máu mấp máy đã tăng nhanh gấp mấy lần, chúng tham lam hấp thu tinh huyết Giao Long, phát ra tiếng rung động ồ ồ.
“Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm này sắp tiến vào giai đoạn trưởng thành rồi, khiến lượng tinh huyết yêu thú nó cần cũng lớn hơn rất nhiều.” Lục Huyền không khỏi cảm khái.
Chỉ trong mấy chục hơi th, mấy chục bình tinh huyết Giao Long đã bị cắn nuốt không còn một giọt, toàn bộ tinh hoa dung nhập vào trong biển máu, khiến cho đóa hoa màu máu bên trong càng thêm phần kiều diễm.
“Cũng may số tinh huyết Giao Long lấy được từ trong Thiên Long hồ lúc trước vẫn còn nhiều.” Lục Huyền lại lấy ra mười bình tinh huyết Giao Long nhị phẩm để nuôi nấng cho Huyết Nghiệt Hoa.
Trong lúc bồi dưỡng Huyết Nghiệt Hoa, hắn thấy Huyết Linh Chưởng Tham nằm trong góc trông cũng đáng thương nên mới ném cho nó hai bình, để nó thỏa thích hút no nê.
Sau đó, hắn lại lấy ra lượng lớn thịt thừa của yêu thú, đặt dưới rễ cây Dị Thọ Bàn Đào tỏa đầy mùi sữa thơm lừng, nhìn qua trông có vẻ rất vô hại, để nó tùy ý hấp thu sinh cơ bên trong.
Thiên Cầu Thủ, U Tuyền Hoa, Âm Khốc Mộc, Thánh Anh Đan, Uế Trùng Thảo... cũng lần lượt được bồi dưỡng xong xuôi, thỏa mãn từng nhu cầu nho nhỏ của bọn chúng.
Đến đây, Lục Huyền lại đi tới trước mặt Nhục Linh Thần, lấy ra một đống lớn huyết nhục yêu thú, ném lên tảng đá đỏ sậm. Chờ đợi trong chốc lát, bên ngoài tảng đá nhanh chóng xuất hiện từng cái miệng nhỏ nhắn mọc ra hàm răng sắc nhọn, sau đó nuốt sạch tất cả huyết nhục của yêu thú, không để sót lại một miếng nào.
Tâm thần của hắn ngưng tụ trên Nhục Linh Thần đang trong giai đoạn thai nghén, lập tức phát hiện khát vọng cực hạn với huyết nhục của tiểu tà ma vẫn chưa ra đời này.
【Ta muốn ăn thịt, ta muốn ăn thịt!】
Một luồng ý niệm không ngừng vang vọng trong đầu hắn.
“Đứa nhỏ lớn rồi, không dễ nuôi như trước nữa.”
Đầu tiên là Huyết Nghiệt Hoa nhanh chóng tiến vào thời kỳ trưởng thành, nhu cầu với tinh huyết lớn hơn rất nhiều, ngay sau đó lại tới Nhục Linh Thần chưa thai nghén ra, đoán chừng đến thời khắc nó ra đời, nhu cầu với huyết nhục cũng sẽ tăng mạnh, chuyện này làm Lục Huyền không khỏi sầu lo.
Theo phần đông linh thực trong tiểu viện âm phủ nhao nhao tiến vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng, Lục Huyền dần lộ ra vẻ giật gấu vá vai khi nuôi dưỡng chúng.
Hiện tinh huyết là dạng tài nguyên có số lượng tồn lớn nhất trong tay hắn, dù nhu cầu của Huyết Nghiệt Hoa đã lớn hơn trước rất nhiều nhưng có vô số Giao Long Ly Long trong Thiên Long hồ cung ứng, nên lượng tinh huyết hắn nhận được vẫn có thể nuôi dưỡng Huyết Nghiệt Hoa thêm một đoạn thời gian rất dài nữa.
Nhưng cứ theo tốc độ tiêu hao như vậy, trong lòng Lục Huyền cũng dần sinh ra một chút cảm giác nguy cơ.
“Phải bớt thời gian đi làm bài kiểm tra sức khoẻ cho đám nhóc Giao Long kia thôi. Một lần này, có thể thử phát triển một ít người sử dụng cấp cao, cố gắng rút lấy tinh huyết Giao Long Ly Long tam phẩm trở lên.” Trong lòng hắn thầm quyết định.
Dạng tài nguyên đang rơi vào tình huống thiếu hụt nghiêm trọng nhất chính là máu thịt yêu thú. Chủ yếu là hắn đã mất đi nơi cung ứng cấm địa Vạn Yêu Quật rồi. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ quản lý phúc địa, hắn không có cơ hội tiến vào Vạn Yêu Quật nữa, bởi vậy cũng không còn cách lấy đi huyết nhục thừa thãi của yêu thú.
Lục Huyền từng có suy nghĩ để tiểu bạch viên và loan điểu trợ giúp mình lấy ra một ít huyết nhục, nhưng cuối cùng vẫn phải từ bỏ ý tưởng này.
Một là bọn tiểu bạch viên không tiện tiến vào cấm địa, cũng không thể tìm được cơ hội thích hợp để chiếm lấy huyết nhục thừa thãi giống như Lục Huyền. Hơn nữa, nếu chúng lấy đi một lượng lớn huyết nhục yêu thú từ bên trong phúc địa, chắc chắn sẽ khiến Thương Ngô Chân Nhân hoài nghi.
Nhưng nếu tự mình hắn chậm rãi thu thập thì độ khó cũng không nhỏ.
Dù quầy hàng hoặc một số cửa hàng của tán tu ở Kiếm Môn trấn có bán thịt yêu thú nhưng số lượng có hạn, phần lớn đều là yêu thú nhất phẩm nhị phẩm, mấy loại nguyên liệu này ném cho Nhục Linh Thần chẳng khác gì gãi không đúng chỗ ngứa.
Mặt khác, Thiên Cầu Thủ và Dị Thọ Bàn Đào cũng là nhà giàu ăn thịt, cộng lượng thịt cần cung cấp cho ba loại yêu thú linh thực tà dị lại sẽ ra một con số cực kỳ khủng khiếp.
Về phần âm hồn oán niệm, Âm Khốc Mộc còn dễ, gieo xuống chưa bao lâu, bên trong Dẫn Hồn Đăng lại tràn đầy các loại oán hồn yêu thú hấp thu từ cấm địa Vạn Yêu Quật rồi, nhưng Thánh Anh Quả thì khác, trong quá trình trưởng thành, nó cần hút hồn phách, oán niệm của trẻ con uổng mạng, trong khi Mộc Anh lúc trước từng nhận được đã bị ép khô tới bảy - tám phần rồi.