Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 684 - Chương 684: Sóng Gió Thánh Anh Đan!

Chương 684: Sóng Gió Thánh Anh Đan! Chương 684: Sóng Gió Thánh Anh Đan!

Trên thực tế, Thiên Uyên Bảo Hội lần này cũng không xuất hiện nhiều bảo vật ngũ phẩm, nếu ngẫu nhiên xuất hiện một kiện sẽ bị đa số tu sĩ tranh mua, trực tiếp mua đi từ sớm rồi.

Cho nên sự xuất hiện của Thánh Anh đan ngũ phẩm chỉ khiến nó được hoan nghênh nhiều hơn chứ tuyệt đối không có kém hơn.

Đây chính là bảo vật cực phẩm có thể gia tăng xác suất đột phá Kết Đan!

Phải biết rằng, con đường tu hành càng lên cao độ khó càng lớn, có thể đột phá đến cảnh giới Kết Đan tuyệt đối là tồn tại như phượng mao lân giác.

Trong số những tu sĩ tới tham sự Bảo Hội lần này, có không ít tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ và Trúc Cơ viên mãn, trong lòng luôn ôm một tia chờ mong đột phá Kết Đan, và hiển nhiên tất cả đều có nhu cầu mãnh liệt đối với bảo vật như Thánh Anh đan.

Trong Bảo Hội xuất hiện một viên như vậy chắc chắn sẽ hấp dẫn hết lượt tu sĩ này đến lượt tu sĩ khác đi tới muốn thử vận may.

Thậm chí trong đám đông muốn trao đổi Thánh Anh đan kia, Lục Huyền còn nhìn thấy Cát Phác sư huynh cùng với lão giả gầy còm đã cướp đi cái quan tài đá thần bí từ trong tay hắn.

Càng nhiều tu sĩ xuất hiện, giá cả được bọn họ đưa ra cũng càng ngày càng cao, thậm chí còn khiến trong lòng Lục Huyền có chút động tâm.

Nhưng để tối đa hóa lợi ích của mình, Lục Huyền vẫn duy trì tín niệm lúc trước, hắn công khai nói cho bọn họ biết, mình sẽ ưu tiên cân nhắc linh chủng cao cấp để trao đổi trước.

"Các vị đạo hữu yêu thích viên Thánh Anh đan này như thế, thực sự khiến tại hạ thấp thỏm lo âu, nhưng yêu cầu của ta vẫn được giữ nguyên như lúc đầu, đó là ưu tiên cân nhắc đến linh chủng phẩm cấp cao."

"Nếu các đạo hữu khát khao muốn lấy được thứ này, mọi người hoàn toàn có thể tản ra trước, chờ đến khi tìm được linh chủng làm mình hài lòng, lại tới đây hỏi giá cũng không muộn." Lục Huyền đưa mắt nhìn càng ngày càng nhiều tu sĩ đang tụ tập đến phía trước quầy hàng của mình, lập tức chắp tay nói.

"Tốt, vậy mong đạo hữu hãy giữ lại viên đan dược này, ta sẽ nhanh chóng mang linh chủng cao giai làm ngươi hài lòng tới!"

"Đạo hữu thực không suy nghĩ về linh thạch sao? Cái giá ta vừa báo hồi nãy vẫn có thể gia tăng thêm một phần nữa, đến lúc đó, ngươi hoàn toàn có thể tự mình đi mua linh chủng cao phẩm."

Lục Huyền lắc đầu, linh chủng cao giai là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, nếu mau chóng lấy được đương nhiên là tốt nhất.

Mọi người thấy hắn đã quyết tâm, cũng chỉ có thể tản đi, bắt đầu vắt óc nghĩ biện pháp đi nghe ngóng sự tồn tại của linh chủng cao giai.

Lục Huyền không để ý đến nhóm tu sĩ tụ tập đến nơi này vì Thánh Anh đan, hắn cho bọn họ một khoảng thời gian chuẩn bị rồi trực tiếp trở lại khu vực nghỉ ngơi.

Trên đường đi, dựa vào linh thức mạnh hơn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường rất nhiều, hắn nhạy bén phát hiện được các loại khí cơ như có như không một mực rơi xuống người mình.

Cũng may, hắn có pháp khí ngũ phẩm Thanh Phù Vũ Y với tác dụng che lấp khí tức, ngăn cách linh thức dò xét, lúc này mới không bị ai nhìn ra manh mối gì.

Cân nhắc đến sự riêng tư của khách nhân tới tham gia Bảo Hội, bên trong khu vực nghỉ ngơi có khá nhiều tầng cấm chế trùng trùng điệp điệp, sau khi tiến vào bên trong, tất cả mọi luồng linh thức thăm dò đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

"Dùng tu vi trước mắt của ta đi bán Thánh Anh đan ngũ phẩm, vẫn có chút liều lĩnh." Lục Huyền trở lại trong phòng, âm thầm suy nghĩ.

Nhưng có thể mượn cơ hội này để lấy được linh chủng phẩm cấp cao, hắn cũng nguyện ý gánh chịu nguy hiểm.

Còn nữa, hắn có tín nhiệm cực lớn đối với mấy thế lực liên hợp tổ chức Thiên Uyên Bảo Hội này. Hắn tin tưởng bọn họ có thể bảo đảm sự an toàn cho khách hàng, sẽ không để phát sinh loại chuyện giết người đoạt bảo này ở ngay bên trong Đa Bảo Lâu.

Đồng thời, hắn cũng có lòng tin không nhỏ đối với thực lực của bản thân, trên tay hắn có rất nhiều bảo vật ngũ phẩm lại cộng thêm mấy chục tấm kiếm phù tứ phẩm với tính sát phạt cường đại, kể cả khi chạm mặt với Kết Đan chân nhân, hắn cũng có lực để đánh một trận, dù không thể chiến thắng, ít nhất cũng có thể toàn thân trở ra.

Và cuối cùng, mặc dù Thánh Anh đan là đan dược ngũ phẩm, nhưng tác dụng của nó chỉ phù hợp với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ hoặc là cảnh giới viên mãn, tác dụng đối với Kết Đan chân nhân không lớn, cho nên không cần phải lo lắng Kết Đan chân nhân của Đa Bảo Lâu sẽ ngang nhiên can thiệp.

Nhân tố không xác định duy nhất trong kế hoạch này chính là có thể sẽ khiến Cát Phác hoài nghi.

Suy cho cùng, chính hắn là người tiết lộ tin tức về Thánh Anh đan cho đối phương, mà cũng hắn là người đưa ra yêu cầu ưu tiên linh chủng cao cấp, nhưng Lục Huyền lại không thể đi cân nhắc những thứ này được.

Lại nói, yêu cầu linh chủng cũng coi như phổ biến, bản thân hắn lại đang che giấu tu vi, thay đổi dung mạo, khẽ hở khiến đối phương hoài nghi cũng không phải quá lớn.

Mặt khác, ngày thường hắn đều ở trong tông môn, một mực dán cho mình cái mác là tu vi bình thường, không giỏi đấu pháp, rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh, gần như không khiến đối phương liên tưởng đến chuyện hắn có thể sở hữu một món bảo vật trân quý như Thánh Anh đan ngũ phẩm.

Hơn nữa, với giao tình giữa Lục Huyền với Cát Phác, hắn đã từng trợ giúp đối phương giải quyết vấn đề sinh sản của đôi Âm Dương Côn Ngư thượng cổ kia, thì kể cả khi đối phương hoài nghi, cũng sẽ không gây ảnh hưởng đến hắn.

Lục Huyền âm thầm suy nghĩ một chút, sau đó yên tâm ở trong phòng nghỉ ngơi.

Không đến nửa canh giờ sau, Cát Phác đã gửi tới một tấm phù lục truyền tin. Sau khi Lục Huyền tiến vào khu vực nghỉ ngơi, hắn đã sớm lén lút đổi lại nguyên trạng, nên cũng không lo lắng chuyện mình cải trang sẽ bị bại lộ.

Hắn kéo tấm phù lục kia tới, dùng linh lực kích phát.

"Lục sư đệ, tin tức ngươi nhận được quả nhiên không sai, đúng là có một viên Thánh Anh đan ngũ phẩm xuất hiện."

"Nhưng tu sĩ sở hữu đan dược lại yêu cầu linh chủng phẩm cấp cao, trên người ta không có, không biết trong tay sư đệ có linh chủng cấp cao hay không, nếu có, ngươi cho sư huynh mượn một phen, xong chuyện này ta sẽ trả thù lao cho ngươi."

Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên: "Còn đến mượn hạt giống của ta nữa."

Hắn khẽ lắc đầu, lại lấy ra một tấm phù lục đưa tin, truyền nội dung vào bên trong: "Cát sư huynh, ta có nghe được chuyện viên Thánh Anh đan kia, nhưng đáng tiếc, trên người ta không có linh chủng quý hiếm gì, trước đó, chỉ cần nhận được là không nhịn nổi gieo xuống hết rồi. Sư đệ ta thật sự bất lực, chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với sư huynh thôi."

Sau khi gửi câu trả lời qua loa cho Cát Phác, Lục Huyền nghỉ ngơi thật tốt một đêm, hôm sau, hắn lại đi vào khu vực trung tầng của Đa Bảo Lâu. Đã có mấy chục tu sĩ chờ đợi từ lâu, người có tu vi thấp nhất trong đám này chính là Trúc Cơ hậu kỳ, cảnh giới Trúc Cơ viên mãn cũng vượt quá một nửa.

"Đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tới."

"Chờ ngươi đã lâu rồi."
Bình Luận (0)
Comment