Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 697 - Chương 697: Vị Khách Bất Ngờ!

Chương 697: Vị Khách Bất Ngờ! Chương 697: Vị Khách Bất Ngờ!

"Mặc dù ta thường xuyên mở ra phần thưởng không biết bên trong quầng sáng, nhưng đều là chơi miễn phí, mở hộp mù miễn phí, không tính là đánh bạc được." Lục Huyền tự đánh giá bản thân.

"Còn có chim mập, tuổi còn nhỏ mà cả ngày chỉ muốn đi chơi với ‘tiểu thịt tươi’' Phong Chuẩn, không làm việc đàng hoàng, toàn dựa vào linh quả của ta, lấy thịt đè chim."

"Mấy con linh thú còn lại, Song Đầu Cừu Dư trực tiếp chôn mình ở trong núi, thỉnh thoảng có chui ra ngoài thì cũng chỉ đi trộm linh nhưỡng mà thôi, Ly Hỏa Giao và Thanh Giác Long Lý có thể coi là một đôi tổ hợp kẻ bắt nạt và người bị bắt nạt, chỉ có Nham Giáp Quy, nhìn qua thì khá bình thường."

Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó linh thức đảo qua hồ nhỏ, liếc mắt đã trông thấy toàn thân Nham Giáp Quy được bao bọc bởi một tầng nham thạch màu xám đen thật dày, đang lăn qua lăn lại trong vũng bùn bên ngoài hồ nhỏ, bày ra dáng vẻ ngu ngốc không tim không phổi.

"So sánh với những con linh thú khác, ham chơi cũng không tính là vấn đề gì." Trong lòng Lục Huyền cảm khái một câu.

Trong một khoảng thời gian sau đó, hắn lại trở về với cuộc sống làm ruộng bình thường, mỗi ngày đều quanh quẩn với bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, lúc nhàn hạ sẽ luyện đan, tu hành một chút các loại công pháp… Thời gian trôi qua đơn giản mà phong phú.

Trong khoảng thời gian này, lần lượt có Tàng Nguyên Thảo thành thục, Lục Huyền không vội vã đi ngắt lấy, hắn có ý định sẽ tích góp từng chút một quầng sáng, sau đó mở ra một lần. Chờ sau khi phát hiện có mười gốc Tàng Nguyên Thảo thành thục, Lục Huyền mới đi tới khu vực linh điền đang gieo trồng chúng, hái xuống từng gốc một.

Mười gốc Tàng Nguyên Thảo, có sáu gốc phẩm chất phổ thông, ba gốc phẩm chất tốt, còn có một gốc phẩm chất thượng đẳng.

"Coi như lần này có thể thu hoạch thêm một ít thù lao từ phía Đan Điện rồi." Lục Huyền nhếch miệng vui vẻ, lập tức cất kỹ mười gốc Tàng Nguyên Thảo, chờ sau khi toàn bộ thành thục lại đi tìm Quan Uyển Đan Điện báo cáo kết quả công tác.

"Mười quầng sáng, xem có thể mở ra những thứ gì." Hắn lại đưa mắt nhìn mười quầng sáng màu trắng vừa lặng yên xuất hiện trong linh điền, hai tay xoa xoa, nóng lòng muốn thử. Ngay sau đó, thân hình hắn lướt qua cực nhanh, như chuồn chuồn lướt nước chỉ trong nháy mắt đã chạm vào đủ mười quầng sáng.

Mười cái quầng sáng nổ tung gần như cùng một lúc, vô số điểm sáng rất nhỏ hóa thành từng dòng sông ánh sáng, lần lượt tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.

【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được một viên Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm. 】

【 Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được một viên Trúc Cơ Đan tam phẩm. 】

【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được đan phương Trúc Cơ Đan tam phẩm 】

Ý niệm hiện lên trong đầu, từng phần thưởng hoặc là xuất hiện trên tay Lục Huyền, hoặc là dũng mãnh tiến vào trong thức hải của hắn. Bốn viên Nạp Linh Thảo Châu, bốn viên Trúc Cơ Đan, hai gói kinh nghiệm Trúc Cơ Đan, coi như thu hoạch tràn đầy.

Trúc Cơ Đan - giá trị của thứ này đương nhiên là không cần phải nói, ở bên ngoài nó vẫn luôn là thứ hàng hóa có tiền cũng không mua được.

Nạp Linh Thảo Châu cũng có tác dụng không nhỏ đối với Lục Huyền, có thể dùng làm nguyên liệu chăn nuôi Thảo Khôi Lỗi, cũng có thể dùng làm nguồn cung cấp bổ sung Thanh Mộc Nguyên Khí đã tiêu hao.

Về phần gói kinh nghiệm Trúc Cơ Đan, thứ này lại càng không cần phải nói đến, hai gói kinh nghiệm, cộng thêm năm gói lúc trước từng nhận được và một gói thu hoạch từ đoạn thời gian lâu lâu trước đó, đến hiện tại, trình độ luyện chế Trúc Cơ Đan của Lục Huyền vốn ngừng lại ở mức tinh thông đã gia tăng đến giai đoạn tiểu thành.

Bỗng dưng trong đầu lại nhiều thêm một phần kinh nghiệm luyện chế Trúc Cơ Đan khoảng mấy trăm tới hơn một ngàn lần, hắn thầm suy đoán trình độ hiện tại của mình đã không thua kém đại đa số đan sư hạch tâm của Đan Điện.

"Thiên tài đan đạo, cũng chỉ như thế mà thôi." Khóe miệng Lục Huyền hiện lên một nụ cười.

"Đợi khi thu hoạch thêm mấy gói kinh nghiệm từ Tàng Nguyên Thảo nữa, đoán chừng ta có thể triệt để đạt đến cảnh giới tiểu thành rồi, xác suất thành công khi luyện chế Trúc Cơ Đan sẽ không thấp hơn 50%." Hắn âm thầm nghĩ.

Hôm đó, khi hắn đang chăm sóc rất nhiều linh thực trong linh điền, đột nhiên lại có một vị khách không mời mà đến tới động phủ bái phỏng. Lần đầu tiên nhìn thấy khách nhân, trong mắt Lục Huyền không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.

"Kiếm Vô Hà sư tỷ, sao ngươi lại rảnh rỗi tới chỗ ta thế này?"

Người tới là một nữ tử lạnh lùng, trên người đeo không ít trang sức loại phi kiếm tinh xảo, trâm cài tóc trên đầu nàng là một thanh tiểu kiếm bạch ngọc nhẹ nhàng như du long, dưới tai có hai chiếc khuyên tai hình đoản kiếm đang thong thả lắc lư, thậm chí còn mơ hồ truyền đến tiếng kiếm ngân trong trẻo.

Đúng vậy, nàng chính là đệ tử chân truyền của Kiếm Đường Kiếm Vô Hà, Tiên Thiên Kiếm Thể, Lục Huyền từng quen biết nàng trong quá trình khai thác phúc địa mới, lại cộng thêm thời điểm tiến vào Kiếm Trì, Kiếm Vô Hà này chính là người dẫn đầu nhóm bọn họ.

"Lục sư đệ, ta đi qua nơi này, biết nơi này là động phủ của ngươi, nên muốn tới nhìn xem một chút." Thanh âm của Kiếm Vô Hạ như nước suối tràn qua khe núi, lạnh lẽo trong suốt.

"Sư tỷ giá lâm động phủ của sư đệ, thật là vẻ vang, mời vào."

Lục Huyền dẫn Kiếm Vô Hà vào trong động phủ. Kiếm Vô Hạ chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sắc bén như kiếm, tựa như có thể nhìn thấu tầng cấm chế đơn giản như sương mù dày đặc bên trên linh điền.

Nàng bưng chén Bách Quả Linh Tương vừa được Lục Huyền đưa tới, nhẹ nhàng uống một ngụm.

"Nhóm linh thực trong động phủ của sư đệ nhìn cũng không tồi. Nhất là những gốc Kiếm Thảo kia, mặc dù không thể nhìn trộm được chân hình, nhưng vì thể chất đặc thù của ta, vẫn có thể đại khái cảm ứng được sinh cơ bừng bừng của chúng nó, trạng thái cực kỳ tốt." Kiếm Vô Hạ nhẹ giọng nói.

"Sư tỷ quá khen, ta chỉ trồng chơi chơi một phen, coi như giết thời gian rảnh rỗi." Lục Huyền cười cười, thuận miệng nói.

"Sư đệ không cần phải khiêm tốn như vậy, nếu ngươi không có bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo, Kiếm Đường sẽ không giao Kiếm Thảo cao giai cho ngươi bồi dưỡng đâu."

"Sư tỷ nói lời này là có ý gì..." Lục Huyền lộ vẻ mặt nghi hoặc.

"Hẳn là sư đệ cũng biết, trong vòng mấy tháng gần đây, có khả năng Kiếm Trì sẽ thai nghén ra một hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm? Mấy vị sư thúc Kết Đan trong nội đường cũng không thiếu Kiếm Thảo ngũ phẩm, bởi vậy hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm này có khả năng rơi xuống tay mấy đứa đệ tử cảnh giới Trúc Cơ. Và trong những người này, khả năng nhận được của hai chúng ta là cao nhất." Kiếm Vô Hạ thản nhiên nói.

"Có nghe thấy, nhưng ta thiết nghĩ, dù xét về tu vi hay thiên phú kiếm đạo, sư tỷ ngươi đều mạnh hơn ta rất nhiều, khả năng duy nhất ta có thể lấy ra được cũng chỉ là mấy phần công phu bồi dưỡng Kiếm Thảo mà thôi, rất có thể sẽ không cạnh tranh lại sư tỷ ngươi." Lục Huyền vô cùng chân thành nói.

"Lần này ta tới đây cũng là vì chuyện đó. Bởi vì một ít duyên cớ, ta không có ý định nhận lấy hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm kia, bởi vậy mới tính toán tặng nó cho sư đệ ngươi. Nhưng ta có một điều kiện."
Bình Luận (0)
Comment