Chương 707: Linh Thú Bạo Loạn!
Chương 707: Linh Thú Bạo Loạn!
Bên trong phúc địa có Huyền Thiên Loan Điểu cùng với tiểu Bạch Viên, hai con linh thú này đã có giao tình nhiều năm với hắn, còn có Sư Cầm Thú cùng một đám linh thú từng được chính tay hắn thuần hóa một đoạn thời gian ngắn, đó là chưa kể đến lão Long Quy hắn từng kết bạn và lão hồ ly thần bí mà hết sức chân thành kia, đương nhiên Lục Huyền sẽ quan tâm đến tình huống ở nơi này rồi.
"Gần đây, bên trong phúc địa xuất hiện nhiều tình huống bất thường, có nhiều linh thú chủ động tấn công đồng loại hoặc là tu sĩ tông môn."
"Không phải đây là chuyện khá bình thường ư?” Lục Huyền lộ vẻ mặt khó hiểu.
Bởi dựa theo kinh nghiệm quản lý phúc địa Vạn Yêu Quật của hắn lúc trước, tuy tình huống linh thú đột nhiên trở nên cuồng bạo khát máu cũng không nhiều lắm, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ xuất hiện loại tình huống như vậy.
Đối với loại linh thú này, thường sẽ có ba loại phương thức để xử lý.
Trường hợp nhẹ nhất là ném chúng đi thuần hóa thêm một đoạn thời gian nữa, hoàn toàn hàng phục linh thú mới thôi.
Trường hợp nặng hơn, nếu chúng không chỉ tập kích một lần, ngược lại còn gây thương tổn cho linh thú hoặc tu sĩ tông môn khác, sẽ bị trực tiếp trấn áp, giam cầm, mãi cho đến khi có chuyển biến tốt mới thôi.
Trường hợp nghiêm trọng nhất đó là dạy nhiều vẫn không sửa, thậm chí còn tạo thành thương vong nghiêm trọng, sẽ dứt khoát bị diệt sát, hoặc là đặt vào trong cấm địa làm thí nghiệm linh thú sống.
"Đúng là thỉnh thoảng linh thú bên trong phúc địa cũng sẽ xuất hiện tình huống chủ động công kích đồng loại, nhưng không nhiều như lần này." Hỏa Lân Nhi nghiêm nghị nói: "Gần đây đã có không dưới mười vụ việc như vậy phát sinh rồi."
"Hơn nữa, linh thú rơi vào trạng thái cuồng bạo đều có một điểm giống nhau, đó là trước đây không lâu, chúng từng tiến vào bên trong Hắc Ma Uyên. Hoặc là làm công cụ vận chuyển, hoặc là kề vai chiến đấu với đồng môn, trợ giúp phá giải trận pháp cấm chế, ở cùng một chỗ với tu sĩ, đối phó với yêu thú tà ma."
"Nói như vậy, đúng là có chút khác thường." Lục Huyền khẽ gật đầu.
"Trước mắt, chuyện quan trọng nhất là không tìm ra nguyên nhân chân chính khiến linh thú sinh ra hỗn loạn, nếu cứ kéo dài thế này, chỉ sợ tình huống không chỉ đơn giản là mấy chục con linh thú bạo loạn thôi đâu, quan trọng hơn là cả ngàn vạn con linh thú đang sinh sống bên trong phúc địa, mà thậm chí, tình huống này còn có thể gây họa đến toàn bộ tông môn." Hỏa Lân Nhi chia sẻ với Lục Huyền kết quả nghiêm trọng nhất có thể xảy ra nếu vụ bạo loạn của nhóm linh thú không được giải quyết triệt để.
"Cho nên, Thương Ngô sư thúc đã quyết định mời mấy người đồng môn nổi danh nhất về chăn nuôi linh thú trong tông môn tới đó nghiên cứu vấn đề, đương nhiên trong đó cũng bao gồm cả Lục sư đệ ngươi."
"Được, việc này không nên chậm trễ, ta sẽ cùng sư huynh đi một chuyến." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Hai người nhanh chóng đi tới Trận Đường, mượn nhờ đại trận truyền tống bên trong. Không lâu sau đó, Lục Huyền đã xuất hiện trên đám mây dày đặc quen thuộc, phía trước có vài tòa Vân ốc như ẩn như hiện trong mây trắng.
"Lục sư điệt, ngươi tới rồi." Bên tai Lục Huyền vang lên một giọng nói quen thuộc. Lời còn chưa dứt, Thương Ngô Chân Nhân cởi trần, cả người như được tinh thiết đúc thành đã xuất hiện trước mặt hắn, mỉm cười.
"Chào sư thúc." Lục Huyền cúi đầu ôm quyền thi lễ.
"Không cần đa lễ, lần này phải làm phiền Lục sư điệt một phen rồi." Một luồng linh lực nhẹ nhàng nhưng không cho phép phản kháng đã bay tới, nâng Lục Huyền lên.
"Đây là bổn phận của sư điệt mà." Lục Huyền khiêm tốn nói.
"Lần này, trong số đệ tử nội môn được mời tới, trừ ngươi ra, vẫn còn hai người khác, bọn họ đều có tạo nghệ cực sâu trên phương diện linh thú nhất đạo. Sư điệt ngươi cứ tiến vào Vân ốc nghỉ ngơi một lát trước đi."
Lục Huyền gật đầu đồng ý và cùng Hỏa Lân Nhi tiến vào một tòa Vân ốc lớn nhất ở chính giữa.
Trong nháy mắt khi tiến vào phòng, trong lòng Lục Huyền mới hơi buông lỏng.
Phải biết rằng, từ sau khi đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, hắn vẫn chưa từng gặp mặt Kết Đan chân nhân trong tông môn, trong lòng khó tránh khỏi sẽ có vài phần thấp thỏm, lo lắng, chỉ sợ sau khi đối diện sẽ bị Kết Đan chân nhân nhìn ra tu vi chân thật, từ đó mang đến những phiền toái không cần thiết cho mình.
Cũng may năng lực ngăn cách khí tức của Thanh Phù Vũ Y không tầm thường, lại cộng thêm vị Kết Đan chân nhân kia không cố ý đi thăm dò Lục Huyền, bởi vậy hắn đã thuận lợi lừa dối qua ải rồi.
"Lục sư huynh." Vừa vào nhà, đã có một thanh niên tuấn tú ra đón. Người này chính là Tôn Vân vẫn luôn ở lại bên trong phúc địa chăn nuôi linh thú.
Thời điểm Lục Huyền vừa mới tiến vào phúc địa Vạn Yêu Quật, bởi vì không cam lòng giao phúc địa cho một người nửa đường xuất hiện như hắn quản lý, Tôn Vân từng phát sinh một ít va chạm nhỏ với Lục Huyền, nhưng sau khi được chứng kiến tạo nghệ của hắn trên phương diện linh thú, lại cộng thêm giao tình của Lục Huyền với mấy đại linh thú ngũ phẩm hộ tông bên trong phúc địa, coi như Tôn Vân đã vui lòng phục tùng rồi.
"Tôn sư đệ, các loại linh thú bên trong phúc địa như lão Long Quy và Thanh Khâu Hồ đều mạnh khỏe chứ?" Lục Huyền hỏi thanh niên tuấn tú kia.
"Trước mắt, mấy con linh thú hộ tông này vẫn chưa xuất hiện bất cứ tình huống dị thường nào."
"Vậy là tốt rồi." Lục Huyền thoáng yên tâm hơn một chút, hắn lại hỏi Tôn Vân thêm vài tình huống đơn giản có liên quan đến lần linh thú bạo loạn này.
Một lát sau, Thương Ngô Chân Nhân đã trở lại bên trong Vân ốc, phía sau gã có thêm hai đệ tử nội môn. Một người thân hình khôi ngô, cơ bắp cuồn cuộn, khí tức giống như yêu thú hung mãnh, trong khi người còn lại khí chất âm lãnh, trên gương mặt có vài đường hoa văn diễm lệ, ánh mắt đối phương rơi xuống người Lục Huyền, bốn mắt đối diện, giống như một con độc xà, lạnh nhạt vô tình.
"Vị này là Lục Huyền, cũng là người có tạo nghệ cực cao trên phương diện linh thực linh thú."
“Lục sư điệt, vị này chính là Chung Hạo, có năng lực kết nối với linh thú vô cùng mạnh mẽ."
"Vị này là Trần Lạc, cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, yêu thích săn giết và giải phẫu nghiên cứu các loại yêu thú, nên nắm rõ rất nhiều yêu thú như trong lòng bàn tay, đồng thời còn nắm giữ một môn bí thuật chữa thương."
"Chào hai vị sư huynh." Lục Huyền cười gọi.
"Ngưỡng mộ đại danh Lục sư đệ đã lâu." Trần Lạc gật đầu.
"Lục sư đệ, đã lâu không gặp, không ngờ lại trông thấy ngươi ở trong Vạn Yêu quật. Nhưng mà với tạo nghệ của ngươi trên phương diện linh thú, không gặp được ngươi mới là không hợp lý nha." Chung Hạo có thân hình khôi ngô lập tức đi lên phía trước, tỏ vẻ cực kỳ thân thiết vỗ vỗ bả vai Lục Huyền.
Hai người từng có duyên gặp mặt vài lần.
Lần đầu gặp mặt đó là khi giải quyết chấp niệm của Thanh Huyền Lộc, mà sau đó bởi vì một đôi Sất Âm Thú do Chung Hạo chăn nuôi xuất hiện vấn đề khó khăn trong quá trình thai nghén, chính Lục Huyền đã ra mặt hỗ trợ giải quyết, còn nhờ vậy mà nhận được hai khối Sất Lôi Thạch, giải quyết xong vấn đề bồi dưỡng Lạc Lôi Mộc.
Tiếp sau này, đối phương đã giới thiệu Lục Huyền đi thuần dưỡng Sư Cầm Thú và nhóm linh thú mới sinh, xem như hai bên cũng có một mối giao tình nhất định.