Chương 725: Hắc Tinh Thành!
Chương 725: Hắc Tinh Thành!
Trở về động phủ, Lục Huyền cũng không dừng bước nghỉ ngơi lại tiếp tục ngưng kết năm mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo đã để chừa lại.
Năm ngày sau, tất cả linh chủng Thủy Huỳnh Thảo đã ngưng kết thành công, Lục Huyền thu thập được hai trăm năm mươi hạt linh chủng màu xanh thẳm dài nhỏ.
Hắn lại dò xét đám linh thực bên trong trong linh điền một lần, do dự một chút, cuối cùng đã quyết định mang theo bốn nhánh Tiễn Đằng. Tiễn Đằng là linh thực dị biến tứ phẩm, yêu cầu về hoàn cảnh sinh trưởng không quá lớn, chỉ cần Lục Huyền cung cấp mũi tên linh lực cho nó là được, hơn nữa tất cả mấy gốc này đều đã tiến vào giai đoạn trưởng thành cả rồi, nói không chừng còn chưa hồi tông, đã trưởng thành ngang đường hết.
Trong đám linh thú đang được nuôi dưỡng tại động phủ, hắn dự định mang theo Đạp Vân Linh Miêu và Yêu Quỷ Đằng, những con khác đều ở lại nơi này.
Trong khi hắn kiên nhẫn chờ đợi, thì chừng mười ngày sau, một tấm phù lục đã bay vào động phủ. Sau khi biết được tin tức trên phù lục, Lục Huyền lập tức lộ vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt mang theo vài phần lưu luyến nhìn tòa động phủ của mình một cái sau đó bay nhanh tới căn cứ bên ngoài tông.
Tại một đỉnh núi bằng phẳng rộng lớn, hắn tìm được nhóm đồng môn được cử ra ngoài lần này. Sau khi xác nhận thân phận, Lục Huyền tiến vào trong cơ thể một con Khôi Lỗi Giao Long đang nằm trên đỉnh núi.
Con Khôi Lỗi Giao Long này có hình thể vô cùng to lớn, dài hơn hai mươi trượng, bên trong có một không gian khác, hai bên đều là những phòng ốc đơn giản, ở giữa còn có một lối đi nhỏ hẹp, bên ngoài bố trí tầng tầng cấm chế.
Sau khi nhóm đệ tử đều đến đông đủ, Khôi Lỗi Giao Long trực tiếp lao ra, bay thẳng lên trời.
Lục Huyền lẳng lặng ngồi bên trong căn phòng nhỏ, nghiêng đầu, xuyên qua một cánh cửa sổ, nhìn thấy đám mây trắng bên ngoài đang nhanh chóng bay về phía sau, trong đầu chợt có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
Hơn hai mươi năm trước, khi hắn còn là một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ, với mong ước tìm được một hoàn cảnh an ổn để bản thân làm ruộng, hắn đã bỏ ra không ít linh thạch, bước lên tàu chở hàng của Vạn Bảo Lâu, một đường đi tới Kiếm Môn Trấn.
Lúc ấy, hắn cũng làm như thời điểm này, hướng ánh mắt xuyên qua khung cửa sổ của bảo thuyền nhìn vô số đám mây trắng chợt bay lướt qua, trong mắt tràn đầy chờ mong thấp thỏm.
Mà bây giờ, tâm cảnh lại có biến hóa rất lớn, trong lòng hắn đã tràn đầy tự tin rồi.
"Cảnh còn người mất, linh thực sư nho nhỏ năm đó không ngờ lại có thể trưởng thành tới tình trạng như hiện giờ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy?" Trong lòng Lục Huyền bắt đầu suy nghĩ miên man.
Đang cảm khái, đột nhiên từ ngoài phòng truyền đến ba tiếng gõ cửa thanh thúy.
"Mời vào." Lục Huyền khẽ động linh lực, trực tiếp huỷ bỏ tầng cấm chế linh khí đơn giản do bản thân tự tay bố trí trong phòng rồi nhẹ giọng nói.
Một tu sĩ trung niên thon gầy khí chất sắc bén đi đến.
"Chào Chu sư huynh." Lục Huyền đứng dậy thi lễ nói.
Người vừa tới kia tên là Chu Tề, tu vi Trúc Cơ viên mãn, hai người đều là đệ tử Kiếm Đường, từng cùng nhau tiến vào Kiếm Trì nhận kiếm, xem như có chút quen biết.
Từ chỗ Thẩm Diệp, Lục Huyền đã biết, vị Chu sư huynh này từng mấy lần thử đột phá cảnh giới Kết Đan nhưng đều lấy thất bại mà kết thúc, bản thân gã tự cảm thấy mình vô vọng tấn chức, từ đó cũng dập tắt ý chí tiến thủ luôn.
Thực lực của Chu Tề này rất mạnh, lần này gã chính là người dẫn đội.
"Lục sư đệ đang tu hành công pháp?" Tu sĩ trung niên nhìn về phía Lục Huyền, ngũ quan sắc bén lạnh lùng cũng trở nên mềm mỏng hơn vài phần.
Lục Huyền có thanh danh cực lớn ở trong Kiếm Đường, tuy tu vi vẫn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, còn lâu mới bằng Chu Tề, nhưng dựa vào bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo, cùng với phương pháp ngưng chủng Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm, hiện giờ địa vị và tiềm lực của hắn còn mạnh hơn Chu Tề một chút.
"Không phải, ta chỉ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, thoáng ngây người một lát thôi." Lục Huyền cười nói.
"Từ những đồng môn khác, ta biết được, sư đệ xưa nay vẫn ở trong tông môn, một lòng bồi dưỡng linh thực, lần này chúng ta cần đi tới địa vực cách xa ngoài vạn dặm, không biết Lục sư đệ đã thích ứng như thế nào rồi?"
"Có mấy phần thấp thỏm."
“Dù sao ta cũng chỉ là một linh thực sư bình thường, toàn bộ tu vi đều dựa vào đan dược chồng chất mà lên, lại không giỏi đấu pháp, không có pháp khí trân quý, thứ duy nhất có được chính là mấy loại pháp quyết ta cần cù tu luyện, dùng để bồi dưỡng Kiếm Thảo." Diễn xuất của Lục Huyền cực kỳ tinh xảo, hắn vẫn một mực duy trì hình tượng linh thực sư vô cùng ổn định.
"Lục sư đệ không cần phải lo lắng, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, sư huynh ta và những đồng môn khác sẽ bảo vệ ngươi." Chu Tề mỉm cười nói.
"Vậy thì đa tạ Chu sư huynh, sư đệ ta vô cùng cảm kích." Lục Huyền vội vàng tỏ vẻ cảm tạ trung niên sắc bén kia.
"Lần này chúng ta đi tới một tòa thành trì tên là Hắc Tinh thành, cách Hắc Ma Uyên không tới hai ngàn dặm, thường xuyên có yêu ma, tà ma vực ngoại từ bên trong chạy ra, tàn sát bừa bãi trong thành, gây nên tổn thất cực lớn."
"Một lần nghiêm trọng nhất, đó là đại trận hộ thành trực tiếp bị yêu ma công phá, khiến cho nhóm tu sĩ và Nhân tộc bình thường vẫn luôn sinh hoạt bên trong tử thương non nửa, khiến mấy đại tông môn đã liên thủ còn phí rất nhiều công phu mới dọn dẹp xong."
"Tại tiền tuyến - nơi chính diện đối kháng yêu ma tà ma - đã có lực lượng mạnh nhất của mấy đại tông môn trấn thủ, việc chúng ta cần làm chính là bảo vệ thành trì chu toàn, vừa canh giữ vừa xử lý đám yêu ma tà ma lẻ tẻ xuất hiện ở Hắc Tinh thành."
"Nói một cách tương đối, hẳn là nơi chúng ta đóng quân vẫn khá an toàn." Chu Tề giới thiệu kỹ càng về nội dung nhiệm vụ trấn thủ lần này cho Lục Huyền.
"Vậy ta an tâm rồi." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, vừa cười vừa nói.
Tốc độ phi hành của Khôi Lỗi Giao Long cực nhanh, không đến hai ngày nó đã xuất hiện bên ngoài Hắc Tinh thành.
Lục Huyền và mười mấy vị tu sĩ Thiên Kiếm Tông khác cùng nhau bay ra, nhìn về phía tòa thành trì thật lớn trước mắt. Thành trì này được bao quanh bởi một bức tường thành màu xanh đen, mặt ngoài được vẽ các loại đường vân, linh quang hiển hiện, bao phủ cả tòa thành vào trong một cái vòng bảo hộ bằng linh khí khổng lồ.
Cũng không biết Hắc Tinh thành đã bị yêu ma tà ma tập kích bao nhiêu lần, chỉ biết cảnh tượng trước mắt bọn họ đều là một mảnh hoàng tàn, không ít tu sĩ đang khống chế phi kiếm, pháp khí bay tới bay lui ở bên trong vòng bảo hộ linh khí, đồng thời từng luồng linh thức cũng đảo qua đám người Lục Huyền.
"Chu đạo hữu, cuối cùng các ngươi cũng tới rồi." Một vị thanh niên cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn lập tức bay từ trong vòng bảo hộ ra, nhìn về phía đám tu sĩ Thiên Kiếm Tông do Chu Tề cầm đầu, trong giọng nói toát lên vài phần nhẹ nhõm.
"Đường xá xa xôi, xin Vạn đạo hữu chớ trách. Không biết tình huống Hắc Tinh thành bây giờ thế nào rồi?" Chu Tề hỏi thanh niên cao lớn kia.