Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 731 - Chương 731: Nuôi Gia Đình Nào Có Dễ Dàng!

Chương 731: Nuôi Gia Đình Nào Có Dễ Dàng! Chương 731: Nuôi Gia Đình Nào Có Dễ Dàng!

“Haizz, trước khi ra ngoài, nhằm gia tăng năng lực bảo mệnh nên ta đã dùng khoản linh thạch tích lũy suốt nhiều năm của mình đi đổi lấy vài tấm phù lục tứ phẩm từ chỗ đồng môn ở Kiếm Đường. Nhưng thoáng cái đã dùng hết con át chủ bài trong tay rồi.” Lục Huyền đưa mắt nhìn mấy đạo kiếm khí còn sót lại, trong giọng nói toát lên vẻ cực kỳ xót xa.

“Nhưng thuận lợi tiêu diệt đám yêu trùng này cũng coi như chúng đã phát huy hết tác dụng của mình.” Hắn khẽ cười nói.

Ba người nghe vậy lại bày tỏ lòng cảm kích thêm một lần nữa.

“Lục sư huynh, phần lớn đám yêu trùng này đều do ngươi giải quyết, vậy ngươi đi tới chọn lựa chiến lợi phẩm trước đi.” Mạnh Nguyệt lại mở miệng đề nghị, hai người Khâu Trường Viên đều không có ý kiến.

“Khí tức của đám yêu trùng này phần lớn đều là tứ phẩm, có lẽ trong cơ thể chúng đã ngưng kết ra Yêu Hạch, làm chuẩn bị để ngưng kết Yêu Đan đột phá ngũ phẩm. Ngoài ra, lớp da của yêu trùng cũng là một món bảo vật có giá trị, sẽ đổi được không ít linh thạch.” Khâu Trường Viên đến từ Vạn Thú Môn nên hiểu khá rõ về các loại yêu trùng, lập tức lên tiếng nói.

Linh thức của bốn người đảo qua một lượt, đúng là đã lấy được ba viên thạch châu màu vàng đất mang theo linh lực nồng đậm từ bên trong thi hài yêu trùng, vừa nhìn đã biết đây không phải vật tầm thường.

Bảy bộ túi da yêu trùng cũng được xử lý tốt, nhưng do sức sát thương của Khiếu Hải kiếm phù nên bộ da không được hoàn chỉnh.

“Ta muốn một viên Yêu Hạch và ba bộ da yêu trùng cùng với tất cả huyết nhục yêu trùng thu thập được, ý ba vị đạo hữu thế nào?” Lục Huyền trầm giọng nói.

“Được.”

“Ta không có ý kiến.”

“Lục sư huynh nên nhận được những thứ này.” Ba người liếc mắt nhìn nhau, rồi đồng loạt gật đầu đồng ý.

Sau khi Lục Huyền lấy đi chiến lợi phẩm của mình, còn thừa lại hai viên Yêu Hạch và bốn bộ da yêu trùng, những thứ này như vậy đã vượt quá dự đoán của bọn họ. Về phần mấy thứ huyết nhục yêu trùng gì đó, trong mắt ba người đều là đầu thừa đuôi thẹo, giá trị không thể sánh bằng Yêu Hạch và bộ da được.

Trong quá trình giải quyết bảy con yêu trùng này, công lao của Lục Huyền rất lớn, hắn còn cứu được Khâu Trường Viên khi yêu trùng tập kích, hắn để lại cho ba người bọn họ nhiều thứ như vậy đã quá tốt rồi.

Lục Huyền thu chiến lợi phẩm được chia vào túi trữ vật, lượng lớn huyết nhục yêu thú gần như đã khiến chiếc túi trữ vật của hắn căng tràn.

“Cũng may ta đã chuẩn bị thêm mấy cái, về sau lại cho hết vào Thao Trùng Nang.” Hắn thầm nghĩ, ngay cả một miếng huyết nhục lớn bằng quả đấm cũng không buông tha. Cũng chẳng còn cách nào khác, nhu cầu đối với huyết nhục của tiểu viện âm phủ bên kia quá lớn.

Nuôi gia đình nào có dễ dàng!

Sau khi bốn người chia chiến lợi phẩm thì nhanh chóng rời đi để tránh có thêm nhiều yêu trùng bị mùi máu tanh của đồng loại kéo tới.

Nửa tháng tiếp theo, đám người Lục Huyền và Tôn Vân Minh vẫn luôn tuần tra biên giới Hắc Tinh thành. Trong khoảng thời gian này, thi thoảng bọn họ cũng gặp phải đám yêu thú dị hoá đến mất lý trí do bị yêu ma ngoại vực ảnh hưởng, nhưng tất cả chúng đều bị bốn người hợp lực giải quyết xong rồi.

Đã đến kỳ hạn nhiệm vụ, bốn người trở về Hắc Tinh thành, thông qua kiểm tra của tu sĩ bảo vệ bên ngoài đại trận, tiến vào trong thành trì.

“Cuối cùng cũng bình an trở về.” Bốn người nhìn nhau, cuối cùng cũng có thể thả lỏng một chút rồi.

Khi ở bên ngoài thành trì, không biết lúc nào sẽ có yêu thú đánh lén, đương nhiên là bọn họ phải đề phòng mọi lúc mọi nơi, tâm trạng luôn căng thẳng không thể tùy tiện thư giãn, trở lại thành mới xem như có chút thời gian thả lỏng.

“Lần này may mà có Lục sư huynh ở đây, nếu không chỉ sợ chúng ta khó mà trở về Hắc Tinh thành trong tâm thế thoải mái, không tổn hao gì như hiện tại.” Đột nhiên Mạnh Nguyệt lên tiếng.

“Không sai, ta thực sự không ngờ một linh thực sư rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh như Lục sư huynh lại có thực lực mạnh mẽ như thế, lần này đúng là vượt quá dự kiến của lão hủ rồi.” Tôn Vân Minh cũng cười nói.

Trong bốn người, lão có xuất thân bình thường nhất, tu vi thấp nhất, bảo vật trên người ít nhất, gặp được một đồng đội mạnh như Lục Huyền và bình an trở về có thể xem như cực kỳ may mắn.

“Có thời gian ta sẽ tới thỉnh giáo kiếm đạo với Lục sư huynh.” Khâu Trường Viên bất ngờ thốt lên một câu.

“Hoan nghênh hoan nghênh.” Lục Huyền sang sảng cười nói.

“Ba vị đạo hữu, chúng ta từ biệt ở đây?”

“Tạm biệt!”

Bốn người chia tay, mỗi người đi một ngả, Lục Huyền đang định trở lại tiểu viện thì đột nhiên một giọng nói già nua lại vang lên bên tai.

“Lục sư huynh, xin dừng bước!”

Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lão giả gầy gò chẳng biết đã đi tới đằng sau mình từ lúc nào mà thoáng cái còn tiến tới trước mặt hắn.

“Tôn đạo hữu, còn chuyện gì sao?” Lục Huyền tò mò hỏi.

“Không có gì, chỉ là đột nhiên ta nghĩ đến trong lúc ra ngoài điều tra dọn dẹp, sư huynh đã nhận được không ít tài liệu yêu thú, mà có vẻ như đây là lần đầu tiên ngươi tới Hắc Tinh thành, hẳn là không hiểu rõ tình hình trong thành nên muốn giới thiệu cho Lục sư huynh một vài phương pháp có thể đổi thêm chút linh thạch.”

“Thanh Nguyên Môn của ta ở gần Hắc Tinh thành, có thể nói là khá quen thuộc đường đi nước bước ở nơi đây.” Tôn Vân Minh vừa cười vừa nói, trong giọng điệu không giấu được cảm giác muốn lấy lòng.

“Vậy sao? Vậy phải làm phiền Tôn đạo hữu rồi.” Suy nghĩ thoáng qua trong đầu Lục Huyền, sau đó hắn gật đầu đồng ý.

Hắn mới đến nên không hiểu rõ về Hắc Tinh thành lắm, mà Tôn Vân Minh lại là địa đầu xà, hai người từng tổ đội cùng nhau, có lão dẫn đường sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức, còn có thể đổi được nhiều linh thạch hơn.

“Vậy mời Lục sư huynh đi theo ta.”

Ý cười trên mặt lão giả càng sâu, lần này đi một chuyến cùng Lục Huyền, lão đã thấy được điểm bất phàm của vị linh thực sư xuất thân từ đại tông này, kiếm đạo tinh xảo, gia sản dồi dào, tiện tay đã tế ra ba tấm kiếm phù tứ phẩm, cộng thêm chuyện hắn luôn đối xử với người khác rất hiền hòa, mới khiến lão nảy sinh ý định kết bạn với đối phương, sau đó mượn một lý do để tiếp cận Lục Huyền, củng cố mối quan hệ giữa hai người.

Hai người chậm rãi đi trên đường phố trong Hắc Tinh thành.

“Nơi này là khu vực nhóm tán tu bày quầy bán hàng, phần lớn đều là tu sĩ Luyện Khí, nếu trong tay Lục sư huynh có tài liệu phẩm cấp thấp, cũng có thể yên tâm giao cho ta, ta sẽ dặn dò đệ tử bổn môn xử lý giúp, làm như thế cũng tiết kiệm được kha khá thời gian. Phía cuối đường có một số cửa hàng tài lực không tệ, uy tín cao, một số loại tài liệu yêu thú quý giá có thể mang tới chỗ họ bán.”

“Mặt khác, hiện giờ trong Hắc Tinh thành ngư long hỗn tạp, có rất nhiều tu sĩ tông môn và một số tán tu cường đại tụ tập ở đây, đôi khi còn có chợ đen được mở, nếu Lục sư huynh muốn đi, có thể nói với ta một tiếng, ta sẽ giải quyết chuyện tư cách tiến vào thay sư huynh.” Tôn Vân Minh giới thiệu rõ ràng với Lục Huyền.
Bình Luận (0)
Comment