Chương 776: Một Cách Để Kiếm Linh Thạch!
Chương 776: Một Cách Để Kiếm Linh Thạch!
Ngoại trừ mười gốc dùng để ngưng chủng, hai mươi ba gốc còn lại đều đã trưởng thành, Lục Huyền cẩn thận đào loại linh thực bình thường không có gì kỳ lạ này từ trong linh nhưỡng ra, thu vào trong hộp ngọc.
Hai mươi ba quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện trên bề mặt của linh điền, hơi lập lòe, nhẹ nhàng hoà lẫn vào nhau.
Bóng dáng Lục Huyền như lưu quang xẹt qua, chỉ trong phút chốc đã nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của tất cả quầng sáng. Chúng nổ tung trong im lặng rồi hóa thành một dòng sông ánh sáng dài hẹp, tràn vào trong cơ thể hắn.
Từng luồng ý niệm hiện lên như cưỡi ngựa xem đèn.
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được một viên Trúc Cơ Đan tam phẩm. 】
【 Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật tam phẩm Nạp Linh Thảo Châu. 】
【Thu hoạch...】
Từng món phần thưởng hoặc là biến thành thực thể xuất hiện ở trước người Lục Huyền, hoặc là dùng phương thức tin tức tràn vào trong thức hải của hắn. Trong lúc nhất thời, bảo quang bắn ra bốn phía, vô số tri thức tụ tập lại trong đầu.
Dường như trong mấy hơi ngắn ngủi kia, hắn đã lặp đi lặp lại hành động luyện chế vô số lần, đã hấp thu được hàng đống kinh nghiệm luyện đan, đã thuộc nằm lòng quá trình luyện chế Trúc Cơ Đan, cũng có được những loại lĩnh ngộ lý giải càng rõ ràng hơn.
"Vốn dĩ kinh nghiệm luyện đan của ta đã đạt tới cấp bậc tiểu thành, sau khi hấp thu năm gói kinh nghiệm đan phương Trúc Cơ Đan, hiện giờ lại tiến thêm một bước, đoán chừng chỉ cần hấp thu thêm mấy gói nữa là sẽ nhanh chóng đạt tới trình độ đại thành rồi." Lục Huyền âm thầm cảm khái một câu.
Ngoài ra, hắn còn mở được mười viên Trúc Cơ Đan tam phẩm, tám viên Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm từ bên trong quầng sáng.
"Mặc dù Trúc Cơ Đan chảy ra bên ngoài ở Ly Dương Cảnh có nhiều hơn Thiên Kiếm Tông một chút, nhưng bất kể ở nơi nào, Trúc Cơ Đan cũng không phải là loại đan dược tam phẩm bình thường, giá trị của nó luôn được xếp vào hàng trân quý."
Lúc trước, khi tiến vào phân hội Hải Lâu thương hội tại Trích Tinh lâu, hắn đã nhân cơ hội tìm hiểu một chút tình huống về Trúc Cơ Đan ở nơi này rồi, giá cả của nó vẫn cao hơn đan dược tam phẩm bình thường rất nhiều.
"Tám viên Nạp Linh Thảo Châu, dù không quá nhiều nhưng cũng bổ sung tương đối cho lượng hàng tồn kho ít ỏi của ta rồi."
Nạp Linh Thảo Châu có thể sử dụng như thức ăn nuôi nấng Thảo Khôi Lỗi, lại có thể bổ sung Thanh Mộc nguyên khí trong đan điền của hắn, chờ tới thời khắc mấu chốt sẽ đi thúc giục linh thực trong giai đoạn sinh trưởng, nhanh chóng trưởng thành, cực kỳ thực dụng.
Lúc trước, khi rời khỏi Thiên Kiếm Tông tiến về phía Hắc Tinh thành, Lục Huyền đã dùng nó để thúc giục mấy gốc linh thực chín sớm rồi nhận được những bảo vật quý hiếm như Khổng Tước Minh Vương Kiếm, Cửu Thủ Long Đồ.
"Mười gốc Tàng Nguyên Thảo còn lại dùng để ngưng chủng."
Lại nhớ lúc trước, hắn từng đổi lấy linh chủng Tàng Nguyên Thảo ở Tư Nông điện. Nhưng nhằm hạn chế đệ tử tự tiện luyện chế Trúc Cơ Đan, tuồn ra bên ngoài, tông môn đã giới hạn số lượng linh chủng Tàng Nguyên Thảo có thể nhận được, bởi vậy, hắn chỉ đổi được có ba viên.
Thực sự không ngờ về sau, mọi chuyện lại đột nhiên phát sinh những biến hóa vô cùng kinh người như vậy, khiến cho ba mươi gốc Tàng Nguyên Thảo Đan Điện ủy thác hắn trồng đã trực tiếp thuộc về sở hữu của hắn. Bởi vậy trong một khoảng thời gian ngắn hắn lại nhận được lượng lớn linh chủng Tàng Nguyên Thảo rồi.
"Sau khi thuê Lôi Hỏa Tinh Động này, hơn phân nửa linh thạch trên người ta đã hao hết, chỉ còn lại rất nhiều món bảo vật không dễ quy đổi thành tiền mặt, nhưng ngược lại, về sau ta hoàn toàn có thể dùng Trúc Cơ Đan, Địch Trần đan để tích lũy linh thạch cho mình."
Có gói kinh nghiệm đan phương tồn tại, chỉ thoáng cái kinh nghiệm của hắn đã vượt qua rất nhiều luyện đan sư khác, có thể nhận được trình độ luyện đan mà bọn họ có dùng cả đời cũng chưa chắc đã đạt được.
Một khi kỹ năng luyện chế một loại đan dược nào đó đạt tới trình độ tinh thông, thì luyện đan sư hoàn toàn có thể dựa vào quá trình luyện chế chính loại đan dược ấy để kiếm lợi cho mình. Mà đối với nhiều loại đan dược, khả năng luyện chế của Lục Huyền đã đạt tới trình độ tiểu thành thậm chí là cấp bậc Tông Sư, khiến cho xác suất luyện đan thành công của hắn càng cao đến đáng sợ, hoàn toàn không cần phải lo lắng về nguồn linh thạch.
"Ngoại trừ thân phận là một linh thực sư phổ thông bình thường, trong lúc vô tình, ta còn trở thành một vị thiên tài kiếm đạo, một vị đại sư đan đạo rồi." Lục Huyền nhếch khóe miệng, lại tiếp tục chạy đi xem xét tình huống của rất nhiều loại linh thực trong linh điền.
Khu vực âm phủ, vừa mới mở Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận ra, một luồng âm phong đã đập thẳng vào mặt, bầu không khí bên trong trận pháp luôn chìm trong những tiếng gào thét rên rỉ mãi không thôi.
Lục Huyền sợ âm khí tràn ra bên ngoài sẽ làm ảnh hưởng đến những linh thực ở khu vực linh điền khác, nên vẫn luôn dùng trận pháp phong tỏa mảnh linh điền này.
Sau khi tiến vào bên trong trận pháp, một quả cầu thịt màu đỏ nhạt to lớn hoạt bát lập tức đi tới trước mặt Lục Huyền, những sợi da thịt mỏng manh nhìn như rong biển trên người nó xòe ra, để lộ từng cái miệng nhỏ đan xen chặt chẽ ở bên trong.
Lục Huyền vội vàng lấy một miếng thịt yêu thú lớn được cất giữ bên trong Thao Trùng Nang tới, ném cho Nhục Linh Thần.
Chỉ nghe “Phịch” một tiếng, một miếng thịt yêu thú cực lớn đã vỡ thành một đám huyết vụ trên không trung, sau đó bay vào trong miệng Nhục Linh Thần.
Lục Huyền khẽ trấn an con tà ma này một chút rồi ngưng tụ tâm thần trên thân thể nó, sau khi không phát hiện ra bất cứ tình huống dị thường nào, hắn mới yên tâm đi xem xét những loại linh thực còn lại.
Đi vào chỗ sâu bên trong linh điền, đột nhiên, bên chân truyền đến một hồi dị động, hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một bàn tay màu đỏ máu đang không ngừng cọ vào ống quần của mình.
Linh lực trong người hắn phun trào, huyết khí trong cơ thể lập tức bình ổn lại.
Gốc linh thực Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm này cực kỳ khát máu. Mà vừa rồi, do bị phẩm giai của Nhục Linh Thần áp chế, khiến nó không dám tới gần Lục Huyền, tới hiện giờ Nhục Linh Thần đã rời đi, nó lập tức ngửi thấy mùi máu của Lục Huyền mới tiến lại gần.
Lục Huyền lấy một lọ tinh huyết Giao Long từ trong túi trữ vật ra, đổ xuống bàn tay màu đỏ ngòm ấy, rồi đứng nhìn những vết rạn không ngừng nhúc nhích trên bàn tay, chỉ trong nháy mắt tinh huyết đã bị hấp thu sạch sẽ.
"Lúc trước, khi làm kiểm tra cho những con Giao Long còn nhỏ ở trong Thiên Long hồ kia, ta đã rút ra hơn một ngàn bình tinh huyết, số lượng quá nhiều, tuyệt đối là dùng không hết, dùng không hết."
Sau khi bớt đi một tên nhà giàu hút máu là Huyết Nghiệt Hoa, Lục Huyền chợt sinh ra một loại cảm giác vớ vẩn là càng dùng tinh huyết của yêu thú thì lượng dự trữ trong tay hắn càng nhiều.
Tâm thần ngưng tụ trên bàn tay màu máu, chợt phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới cùng đã sắp kéo căng.