Chương 804: Băng Phách Hoàn!
Chương 804: Băng Phách Hoàn!
"Cũng sắp chín rồi, đến lúc đó lại có thể thu hoạch được không ít quầng sáng bảo vật tà dị. Ai, Ta vẫn luôn muốn hướng về chính đạo, nhưng không biết làm sao lại có một đống quầng sáng mở ra đầy âm vật bậc này." Lục Huyền thở dài một tiếng, trong lòng cảm khái ngàn vạn.
Cuộc sống làm ruộng luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt một năm đã qua đi.
Trong giai đoạn này, phần lớn thời gian Lục Huyền đều thành thành thật thật ở trong động phủ, thỉnh thoảng lại đi Trích Tinh Lâu một chuyến bổ sung một chút vật tư cần thiết cho mình, hoặc khi nhóm tu sĩ quen biết ở phụ cận như Lôi Chính mời mọc, hắn sẽ tới tụ tập với bọn họ một phen.
Lôi Chính này càng có kiên nhẫn hơn trong tưởng tượng của hắn, bởi vì đối phương không lập tức giao linh chủng cho hắn bồi dưỡng như những gì hắn từng suy nghĩ.
Trong linh điền, Lục Huyền đưa mắt nhìn nhóm Băng Huỳnh Thảo với một mảnh sương trắng trải rộng khắp khu vực xung quanh, chợt phát hiện có một thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới bụi cây đã hoàn toàn bị kéo đầy.
"Rốt cục cũng có một gốc thành thục, không biết có thể mở ra phần thưởng tu vi hay không."
Còn nhớ khi vẫn ở bên trong Thiên Kiếm Tông, hắn đã cải tiến ra loại Băng Huỳnh Thảo tam phẩm này, sau khi di chuyển đến Lôi Hỏa Tinh Động, lại dốc lòng bồi dưỡng chúng một đoạn thời gian tương đối dài, cuối cùng cũng coi như đã đến ngày thành thục.
Loại linh thực này có liên quan mật thiết đến quá trình tu hành cảnh giới tiếp theo của bản thân, hiếm khi thấy trong lòng Lục Huyền xuất hiện một chút cảm giác khẩn trương, hắn cẩn thận từng li từng tí hái bụi Băng Huỳnh Thảo tam phẩm vừa chín muồi kia xuống.
【 Băng Huỳnh Thảo, linh thực tam phẩm, do Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm dị biến cải tiến mà thành, bên trong ẩn chứa một tia linh lực hệ băng thuần khiết... 】
Sau khi lướt sơ qua một chút tin tức về Băng Huỳnh Thảo, tâm thần của Lục Huyền đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi một quầng sáng màu trắng vừa hiện lên.
Hắn xoa xoa hai tay rồi nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng. Ngay lập tức, quầng sáng vốn còn đang lập lòe trước mắt đã trực tiếp nổ tung không tiếng động, vô số điểm sáng rất nhỏ bắn tung ra, nhanh chóng ngưng kết thành một luồng hư ảnh quang cầu màu trắng bạc, trong nháy mắt đã chui vào thân thể Lục Huyền.
Một luồng ý niệm chợt lóe lên trong đầu.
【 Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật tứ phẩm Băng Phách Hoàn. 】
Ý niệm vừa hiện lên, một quả cầu nhỏ màu trắng bạc đã xuất hiện trong tay hắn. Quả cầu nhỏ này có kích thước bằng đầu ngón tay cái xoay tròn, có thể nhìn thấy một mảnh sương mù màu trắng tinh khi thì ngưng kết, khi lại tiêu tan bên trong.
Ngay tại vị trí bàn tay tiếp xúc với tiểu cầu, có thể rõ ràng cảm nhận được một luồng khí tức cực hàn.
Phải biết rằng, nhục thân của Lục Huyền hiện giờ đã vô cùng cường hãn, vậy mà hắn vẫn có thể cảm nhận được một chút hàn khí này. Dựa vào đó cũng đủ hiểu tiểu cầu màu trắng bạc này băng hàn tới mức nào rồi.
Linh lực trong cơ thể hắn phun trào, nhanh chóng đánh tan hàn khí truyền đến từ bàn tay. Ngay sau đó, tâm thần lại tập trung vào quả cầu nhỏ màu trắng bạc ấy, khiến cho những tin tức có liên quan đến món bảo vật này trực tiếp xuất hiện trong đầu.
【 Băng Phách Hoàn, bảo vật tứ phẩm, được hình thành từ Băng Phách trăm năm cô đọng dưới sông băng cực sâu, bên trong ẩn chứa khí tức cực hàn cường đại, có thể dùng để công kích địch nhân, sau khi phóng thích, trong nháy mắt sẽ bộc phát ra một luồng không khí lạnh mãnh liệt, cũng có thể luyện hóa thứ này, nuốt vào trong cơ thể sẽ gia tăng tốc độ tu luyện của một số môn công pháp hệ Băng đặc thù.】
“Bảo vật tứ phẩm...” Lục Huyền cảm thán một tiếng, nhưng không có vẻ vui sướng như trong tưởng tượng. Trên thực tế, thu hoạch Băng Huỳnh Thảo tam phẩm có thể mở ra bảo vật tứ phẩm cũng coi như không tệ, hắn chỉ tiếc nuối một chút vì phần thưởng tu vi bản thân vẫn ngày đêm mong nhớ không xuất hiện.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã điều chỉnh lại tâm tính.
Lúc trước, khi gieo trồng Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, cũng chỉ có một phần quầng sáng là ẩn chứa phần thưởng tu vi thôi, thu hoạch một gốc không mở ra được cũng dễ hiểu.
“Thêm nữa là loại Băng Phách Hoàn này cũng khá thú vị, nó đúng là nhất mạch truyền thừa với những phần thưởng nhận được từ quầng sáng của Thủy Huỳnh Thảo lúc trước.”
Hắn còn nhớ, mình từng mở được Băng Phách trăm năm tam phẩm từ bên trong quầng sáng của Thủy Huỳnh Thảo, mà Băng Phách Hoàn này lại là bảo vật do Băng Phách trăm năm cô đọng tạo thành, xem như phiên bản nâng cấp của nó.
“Còn hai gốc nữa, xem ra không lâu sau chúng nó đều sẽ trưởng thành, liệu có nên tiện tay mở ra toàn bộ phần thưởng hay không ta?” Hắn không kìm nén được sự tò mò. Ngay sau khi đưa ra quyết định, quầng sáng màu xanh nhạt trong đan điền đã khe khẽ xoay tròn, một tia Thanh Mộc nguyên khí tuôn ra từ đầu ngón tay, rót vào trong Băng Huỳnh Thảo.
Một lát sau, tiến độ của hai gốc Băng Huỳnh Thảo còn lại đã được kéo đầy, vì phẩm giai không cao lắm, lại thêm khoảng cách từ hiện tại đến thời điểm chúng nó trưởng thành cũng không còn bao lâu nên quá trình thúc chín cũng không tiêu hao quá nhiều Thanh Mộc nguyên khí.
“Nào quầng sáng, mở ra tu vi đi!” Lục Huyền thành kính cầu nguyện, sau đó nín thở ngưng thần, cẩn thận hái một gốc xuống, rồi nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện ngay tại vị trí của gốc Băng Huỳnh Thảo mới được thu hoạch xong.
Một luồng ý niệm hiện lên trong thức hải
【Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được phần thưởng năm năm tu vi.】
Ý niệm hiện lên trong đầu, Lục Huyền còn chưa kịp vui mừng, lượng lớn linh lực đã xuất hiện trong cơ thể, tựa như một cơn sóng thủy triều điên cuồng bành trướng khắp nơi, xung kích trên toàn thân hắn. Hắn vội vàng vận chuyển 《 Đại Ngũ Hành Công 》, dẫn dắt lượng lớn linh lực vừa xuất hiện, chuyển hóa thành từng giọt linh dịch tinh thuần, dung nhập vào trong đan điền.
“Sắp đến Trúc Cơ viên mãn rồi.” Hắn mở mắt, bên trong loé lên một mảnh tinh quang, khóe miệng không kìm được lại khẽ cong lên.
Giờ phút này, hắn đang có cảm giác linh khí trong cơ thể mình đã đạt tới trình độ cực hạn mà đan điền có thể chịu tải được rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đột phá đến Trúc Cơ viên mãn.
Mở được phần thưởng tu vi từ bên trong quầng sáng của Băng Huỳnh Thảo khiến tâm trạng hắn thoải mái hẳn lên. Điều này cũng có nghĩa là ngày sau, hắn vẫn có thể yên ổn, chuyên tâm làm ruộng, về phần tu vi thì cứ đợi thu hoạch quầng sáng là có thể nhận được thôi.
“Băng Huỳnh Thảo phẩm chất phổ thông được thưởng năm năm tu vi, là gấp năm lần Thủy Huỳnh Thảo phẩm chất phổ thông. Cứ theo cách tính này, rất có thể Băng Huỳnh Thảo phẩm chất tốt sẽ cho ta mười năm tu vi. Nhưng đợi sau khi đột phá đến cảnh giới Kết Đan, vì bồi dưỡng linh thực có cấp bậc thấp hơn tu vi, nên rất có thể phần thưởng bên trong quầng sáng sẽ giảm xuống.” Lục Huyền thầm nghĩ.
Sau đó, hắn đưa mắt nhìn lướt qua cây Băng Huỳnh Thảo đã thúc chín bên cạnh, cũng dứt khoát thu hái luôn.