Chương 814: Lôi Mang Kiếm Thảo!
Chương 814: Lôi Mang Kiếm Thảo!
“Có lẽ ta nên mở một tiểu điếm, tìm một tu sĩ có thể tin tưởng rồi ủy thác cho người đó tới quản lý tiểu điếm này, sau đó thông qua con đường như vậy, bán đi một ít bảo vật phẩm cấp bình thường, cũng thuận tiện để đối phương thay ta sưu tầm một ít linh chủng quý hiếm.” Trong lòng Lục Huyền đã lóe lên một ý tưởng.
Hắn cần tự mình chăm sóc bồi dưỡng linh thực, nếu giao cho người khác làm sẽ ảnh hưởng rất lớn đến phần thưởng bên trong quầng sáng, bởi vậy hắn không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi, cần phải tìm một người thay mình xử lý những công việc bên ngoài.
Ôm theo suy nghĩ như vậy, hắn đi dạo loanh quanh qua các cửa hàng trên đường, tìm hiểu về giá cả của các loại bảo vật, cũng thuận tiện bổ sung một ít vật tư cần thiết cho việc tu hành.
Sau khi trở lại động phủ, Lục Huyền lại vội vã đi tới khu vực trung tâm của linh điền. Trong từng đợt âm phong rít gào, hắn tìm được một mảnh linh điền trống rỗng, rồi đặt hài cốt tiểu cầu vào trong linh nhưỡng U Nê Nhục. Từng đợt linh vũ nhè nhẹ rơi xuống, rót vào vô số khe hở bạch cốt đang quấn quýt lấy nhau kia.
“Cũng may lúc trước ta từng đi săn một đoạn thời gian, lại thu mua được rất nhiều yêu thú, hiện giờ trong tay vẫn còn tích trữ rất nhiều hài cốt, không cần phải lo lắng đến vấn đề sinh trưởng của Hài Ma Quan này.” Lục Huyền khẽ cười, sau đó lấy một khúc xương đầu trắng hếu từ trong Thao Trùng Nang ra, cẩn thận đặt lên hạt linh chủng Hài Ma Quan này.
Trong cảm nhận của linh thức, dường như hài cốt tiểu cầu kia vừa cảm ứng được mùi hương của một món mỹ vị cực hạn, để rồi ngay sau đó, vô số khúc xương nhỏ trong suốt trên thân thể nó bắt đầu nhúc nhích, từ từ di chuyển, giống như một đám sâu bọ chen chúc vào cùng một chỗ, đồng thời nhao nhao phóng về phía cái đầu lâu của yêu thú kia.
Bên trong đầu lâu mơ hồ truyền tới những tiếng vang rất nhỏ.
Sau một lát, trên cái đầu lâu vốn bóng loáng ban đầu đã xuất hiện đủ các loại dấu vết loang lổ, dường như tinh hoa xương cốt bên trong đã bị thứ gì đó hút sạch không còn một mảnh.
Đến đây, những đoạn hài cốt dài nhỏ của Hài Ma Quan lại lục tục lui ra, một lần nữa ngưng kết thành một quả cầu hài cốt nhỏ.
“Xem ra nó đã tạm thời ăn no rồi.” Lục Huyền thử cảm nhận trạng thái của linh thực xong mới nhẹ giọng nói.
“Nhưng dù sao thứ này cũng là linh thực tà dị lục phẩm, không thể mọc rễ nảy mầm chỉ với một khúc xương sọ yêu thú được, chặng đường ngày sau vẫn còn dài lắm.” Hắn kiên định nghĩ.
Bồi dưỡng sơ bộ linh chủng Hài Ma Quan một phen, xong xuôi Lục Huyền lại lấy cây trường kích bằng đồng kia ra, đặt nó ở gần linh chủng Sát Nguyên Quả. Sát Nguyên Quả đói khát đã lâu, vừa cảm ứng được sát khí nồng đậm xuất hiện gần mình, từ bên trong linh chủng đã truyền ra một luồng lực hút cực mạnh. Gần như ngay sau đó, một luồng sát khí màu nâu đỏ hỗn tạp đã như dòng suối nhỏ tràn vào bên trong linh chủng.
Giải quyết xong vấn đề bồi dưỡng Sát Nguyên Quả, Lục Huyền cực kỳ hài lòng quay về tiểu viện của mình. Hắn tiến vào một gian phòng nhỏ, lấy Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm ra.
Vỏ kiếm cảm ứng được Khổng Tước Minh Vương Kiếm bên hông hắn, vết nứt trên đỉnh lập tức mở to hơn, như thể nó đang khát khao thân kiếm màu vàng óng to lớn kia sẽ cắm vào trong đó.
“Khổng Tước Minh Vương Kiếm thô nhất mạnh nhất này mới là thứ ngươi thích nhất đúng không?” Lục Huyền nhìn Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm đã có rất nhiều phi kiếm trong hậu cung nhưng vẫn chưa thỏa mãn, khẽ cầm nó lên quơ quơ mấy cái.
Đột nhiên một hạt linh chủng Kiếm Thảo rơi từ bên trong ra.
“Ồ, có biến hóa này?” Hắn khẽ ồ lên một tiếng, bởi vì linh thức vừa lập tức phát hiện ra sự thay đổi của hạt linh chủng Kiếm Thảo nhị phẩm này.
Mặt ngoài của hạt linh chủng khô héo dài nhỏ như kiếm kia chợt xuất hiện từng tia lôi văn màu trắng bạc mơ hồ. Lôi văn kéo dài như linh dương móc sừng, không có dấu vết để lần theo, giống hệt như ai đó tùy tiện cắt lấy từng tia lôi điện rồi khắc chúng lên hạt linh chủng này vậy.
Lại nhớ lúc trước, hắn từng đặt linh chủng Kiếm Thảo vào trong Dưỡng Huyền Võ Kiếm thần bí này rồi rót linh lôi tìm được từ lôi hải vào trong đó, lại cộng thêm Phong Lôi Kiếm khí có được khi thi triển 《 Phong Lôi Kiếm Kinh 》, thử uẩn dưỡng một thời gian ngắn, cuối cùng cũng cải tiến thành công.
Hắn nhanh chóng gieo linh chủng Kiếm Thảo có những tia lôi văn màu trắng bạc trên thân vào trong linh nhưỡng rồi tập trung tinh thần vào nơi đó.
Một ý niệm lập tức hiện lên trong đầu.
【Kiếm Thảo không rõ, linh thực tam phẩm, đặt linh chủng Kiếm Thảo vào trong vỏ kiếm thần bí, lại dùng linh lôi và kiếm khí thuộc tính Lôi kích thích dẫn dắt, cuối cùng đã biến hóa như hiện tại. Khi bồi dưỡng cần dùng kiếm quang lôi điện tẩm bổ kích thích, sau khi thành thục Kiếm Thảo chính là Kiếm Bảo trời sinh, bên trong ẩn chứa lực lượng lôi điện.】
“Kiếm Thảo thuộc tính Lôi à, vậy gọi ngươi là Lôi Mang Kiếm Thảo đi.” Lục Huyền suy nghĩ một lát rồi đặt tên theo phẩm chất cho loại Kiếm Thảo mới xuất hiện này.
“Tiếc là ta đã rời khỏi Thiên Kiếm Tông, nếu không hoàn toàn có thể nộp phương pháp ngưng chủng Kiếm Thảo tam phẩm mới này cho tông môn, kiểu gì cũng nhận được rất nhiều phần thưởng.” Đột nhiên trong lòng Lục Huyền nghĩ đến chuyện này, không hiểu sao lại có phần hoài niệm thời gian yên ổn làm ruộng bên trong Thiên Kiếm Tông trước kia.
“Nhưng có vẻ như Kiếm Thảo thuộc tính Lôi cũng là một phương hướng phát triển rất tốt. Ta có thể đi tìm các loại linh lôi, thần lôi dùng để tẩm bổ kích thích cho linh chủng Kiếm Thảo bên trong Lôi Hỏa Tinh Động, có lẽ thông qua quá trình này, sẽ tìm ra một loại lộ trình cải tiến ổn định.” Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Trước mắt hắn không chỉ đủ năng lực đi cải tiến linh chủng Kiếm Thảo mà bất cứ loại linh thực nào đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng trong tay, lại cộng thêm số lượng linh chủng đầy đủ là hắn đều đưa chúng vào thử nghiệm kích thích và cải tiến.
Ví dụ như hai loại linh quả băng hỏa là Liệt Diễm Quả và Băng La Quả kia, hay như Dưỡng Kiếm Hồ Lô có thể mở ra các loại kiếm phù cực mạnh, cùng với Tàng Nguyên Thảo vân vân… tất cả những loại linh chủng này đều đã hoặc đang trong quá trình bắt đầu chuẩn bị kích thích cải tiến rồi.
Hắn lại đi vào khu vực trung tâm linh điền, lấy ra từng viên lôi châu kỳ dị, dùng chúng để bồi dưỡng linh thực thuộc tính Lôi như Lôi Bạo Liên, Tử Vi Huyền Lôi Quả, Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa và Ất Mộc Thanh Lôi Đằng.
Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa lấy được từ dược viên Thượng cổ kia đã tiến vào giai đoạn nảy mầm, trên cây non mọc ra những chiếc lá non năm màu, vừa hấp dẫn lại vừa bài xích lẫn nhau, hiện đang ở trong trạng thái vô cùng kỳ diệu cổ quái.
Về phần Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm, dù không ngừng dùng linh lôi thuộc tính Mộc tẩm bổ, thì từ giờ tới lúc nó bén rễ nảy mầm vẫn còn một quãng thời gian rất dài.
“Tốc độ tiêu hao linh lôi kinh khủng thật.” Sau quá trình bồi dưỡng, nhận thấy lôi châu trong túi trữ vật của mình không còn nhiều, trên mặt Lục Huyền lập tức lộ vẻ lo lắng.