Chương 842: Lại Phải Quay Về Nghề Cũ!
Chương 842: Lại Phải Quay Về Nghề Cũ!
"Lần này ta tham gia hội đấu giá của Hải Lâu thương hội đã nhận được thu hoạch tương đối khá. Chẳng những đã nhận được linh thực ngũ phẩm Sát Mỗ Thụ Yêu, hai hạt linh chủng lục phẩm Tọa Phật Liên và Thực Quỷ Ác Đằng, mà một trong đó còn là miễn phí nhận được."
"Còn có bộ hài cốt Cự Linh Tượng ngũ phẩm kia nữa, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ cho Hài Ma Quan sinh trưởng một đoạn thời gian rất dài rồi."
"Đã vậy, ta còn ngoài ý muốn quen biết với bảo tháp tiểu nhân ngây thơ đáng yêu kia, rồi thông qua nó mà trở thành khách khanh của Hải Lâu thương hội." Lục Huyền trở lại trong phòng, bắt đầu kiểm kê những khoản mình đã thu hoạch được từ lần đấu giá này.
Nói thật, chuyện nhận được hạt linh chủng Thực Quỷ Ác Đằng kia đã là một niềm vui bất ngờ tương đối lớn với hắn rồi, không ngờ phía sau lại còn niềm vui càng lớn hơn nữa. Ai biết đâu chỉ đi nhận biết một hạt linh chủng hắn lại được khí linh của pháp bảo và nhóm cao tầng của Hải Lâu thương hội nhìn trúng, cuối cùng đã thành công đảm nhiệm chức vị khách khanh của Hải Lâu thương hội.
Không quá khi nhận xét rằng đây chính là một lượng lớn tài phú ẩn hình.
Phải biết rằng, cả về thực lực lẫn tài phú, Hải Lâu thương hội đều mạnh hơn Thiên Kiếm Tông rất nhiều, càng không cần phải nói đến khí linh tiểu nhân có thể đi du lịch chư thiên vạn giới kia.
Chính tình huống này vừa thoáng cái đã khiến cho con đường nhận được linh chủng của hắn trở nên phong phú hơn rất nhiều.
"Lại phải quay về nghề cũ, thay thế người ta bồi dưỡng linh thực thôi. Nhưng ta vốn là người có thể chịu khổ, cứ để nhóm linh chủng cao giai tới càng kịch liệt hơn một chút đi!" Lục Huyền nghĩ thầm.
Kiểm kê thu hoạch nhận được từ hội đấu giá xong, Lục Huyền lập tức đi vào trong linh điền, lấy ba hạt linh chủng cao cấp xuống, lần lượt gieo trồng từng hạt.
Tâm thần tập trung lên đó, tin tức chi tiết về linh thực nhanh chóng xuất hiện trong đầu.
Sát Mỗ Thụ Yêu, linh thực ngũ phẩm, có tính công kích rất mạnh, thậm chí còn chủ động tập kích linh thực sư, khi bồi dưỡng cần phải đặc biệt chú ý. Sau khi thành thục, sẽ ngưng kết thụ tâm là một món bảo vật ngũ phẩm hiếm có, có thể cường hóa thân thể tu sĩ, hoặc là tài nguyên phụ trợ tu luyện một vài dạng thần thông đặc thù.
Tọa Phật Liên, linh thực lục phẩm, cần lấy bảo vật Phật tính ra tẩm bổ, trong quá trình trưởng thành không thể bị linh khí tà dị xâm nhập ô nhiễm. Sau khi thành thục có thể luyện hóa nó thành đài sen, ngồi xếp bằng ở trên đó có thể gia tăng ngộ tính của tu sĩ, có thể trợ giúp lĩnh ngộ công pháp hoặc là thần thông huyền ảo, chẳng qua thứ này có năng lực đồng hóa rất mạnh, người tâm chí không kiên định dễ dàng quy y Phật môn.
Một loại linh thực lục phẩm khác chính là Thực Quỷ Ác Đằng, cần hút âm hồn quỷ vật các loại hình thái, đồng thời dần dần hấp thu tích lũy lực lượng quỷ vật, cường hóa bản thân linh thực, sau khi trưởng thành được xem như một gốc thánh vật trừ quỷ.
Lục Huyền đã quyết định trước tiên hắn sẽ dùng âm hồn quỷ vật bình thường đi bồi dưỡng tẩm bổ cho nó, chờ tới khi linh thực mọc rễ nảy mầm, nhu cầu càng lớn hơn, hắn lại đi kiếm một ít quỷ vật cao giai có thực lực càng mạnh, năng lực càng quỷ dị về cho nó.
Sau khi gieo xuống ba gốc linh thực cao giai mới có được, trong lòng Lục Huyền vô cùng vui mừng, hắn dùng Linh Vũ Thuật tẩm bổ một chút cho chúng rồi đi vào các nơi trong linh điền, cẩn thận dò xét tất cả các loại linh thực đang được gieo trồng.
Nửa ngày sau, hắn mới cảm thấy mệt mỏi trở lại trong phòng.
"Tiếp theo, chỉ cần chờ đợi Băng Huỳnh Thảo chín rồi thuận đường rèn luyện thần hồn, tâm cảnh của mình một chút, chuẩn bị cho thời khắc Kết Đan. Nếu trong khoảng thời gian này, ta có thể nhận được một - hai món bảo vật trợ giúp gia tăng xác suất Kết Đan thì đúng là không còn gì tốt hơn." Lục Huyền thầm nghĩ.
Tu vi trong cơ thể hắn đa số đều đến từ quầng sáng, bởi vì có 《 Uẩn Thần Thiếp 》 và《 Thần Diễn Kinh 》nên linh thức mạnh hơn so với tu sĩ Trúc Cơ viên mãn bình thường rất nhiều, lại bởi vì rất ít khi tranh đấu với người khác nên nhục thân cũng không để lại ám tật gì, nói cách khác, điểm yếu duy nhất của hắn chính là tâm cảnh thần hồn.
Ngày thường hắn đều một lòng đặt toàn bộ tâm trí lên quá trình bồi dưỡng linh thực, rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh, trải nghiệm các loại kiếp nạn tu hành, tuy làm như vậy tính mạng được bảo đảm nhưng ngược lại đã thiếu rất nhiều kinh nghiệm rèn luyện và cảm ngộ nhờ tranh đấu. Cũng may trước đó không lâu, hắn đã nhận được món bảo vật Hồng Trần Bi kia, nó hoàn toàn có thể bù đắp chỗ thiếu hụt này.
Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng. Ngay sau đó, linh thức đã dung nhập vào tấm Hồng Trần Bi trên tay, chỉ thấy khí tức hồng trần cuồn cuộn bắt đầu khởi động, rồi chỉ trong nháy mắt sau đó, vô số người tí hon trên tấm bia đá đã sống lại.
Một người tí hon trong đó hơi sáng lên, hấp dẫn thần hồn của Lục Huyền vô thức tới gần, cảnh tượng trước mắt lóe lên, hắn vừa trực tiếp tiến vào bên trong.
Không biết đã qua bao lâu, Lục Huyền chợt mở mắt, trong mắt xuất hiện một chút mê mang cùng với hối hận mãnh liệt, hồi lâu sau mới chậm rãi bình ổn, phục hồi lại tinh thần.
Trong Hồng Trần Bi, hắn đã hóa thân thành một tiểu tán tu có tư chất bình thường, phụ mẫu cũng xuất thân từ tán tu. Phụ thân vì muốn hắn có được tài nguyên tu hành càng tốt hơn nên đã chủ động đi thăm dò bí cảnh các nơi. Nhưng dấn thân vào hiểm cảnh như vậy, dù cẩn thận hơn nữa, người vẫn gặp phải sự cố ngoài ý muốn, bị một tên tà tu tiện tay tiêu diệt.
Từ đó, một mình mẫu thân nuôi dưỡng hắn, đổ hết tâm huyết lên người hắn, cuối cùng cũng vì buồn bực sầu não mà chết khi tuổi còn trẻ.
Tuy rằng hắn vẫn kiên trì muốn thay đổi tình cảnh của mình, nhưng hết thảy đều đã được định trước, có cố gắng hơn nữa cũng chỉ làm cho tu vi của bản thân gia tăng tới Luyện Khí trung giai, sống tạm bợ trong một tòa phường thị nhỏ. Vốn tưởng rằng có thể sống cho đến cuối thọ nguyên, ai ngờ phường thị lại bị một con tà ma xâm nhập, hắn nhiễm phải một tia khí tức tà ma, biến dị thành một con quái vật thần chí không rõ tại chỗ, cuối cùng tử trạng cực kỳ thảm thiết.
"Nếu không nhận được quầng sáng đặc thù, có lẽ ban đầu khi ở bên trong Lâm Dương phường thị, những gì ta phải trải qua cũng không khác gì tình cảnh bên trong Hồng Trần Bi này." Lục Huyền nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong lòng dâng lên một chút buồn bã mất mát vô cớ.
Khi tiến vào bên trong Hồng Trần Bi, hắn có cảm giác mình đang chơi một loại máy mô phỏng, có thể hóa thân thành những người tí hon với tư chất khác nhau, rồi trải qua những cuộc đời khác nhau.
Hắn từng hóa thân thành một người phàm nhân bình thường không có tư chất tu hành, gần như cả đời đều ở bên trong một khu thôn trang dưới chân núi, ngay cả thị trấn gần đó cũng chưa từng bước vào. Mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, lấy vợ sinh con, bình bình yên yên vượt qua mấy chục năm cuộc đời.