Chương 854: Có Một Tiệm Tạp Hóal
Chương 854: Có Một Tiệm Tạp HóalChương 854: Có Một Tiệm Tạp Hóal
Mộc đạo nhân vốn không hề lo lắng chuyện Lục Huyền mở cửa hàng sẽ cướp mãt mồi làm ăn của Hải Lâu thương hội, dù sao đổi phương . cũng chỉ là một linh thực sư xuất thân từ tán tu mà thôi, dù có tu vi Kết Đan nhưng số lượng bảo vật hắn có thể lấy ra cũng có hạn, không thể tạo thành uy hiếp với Hải Lâu thương hội vồn có mạng lưới làm ăn buôn bán phủ rộng khắp các giới vực được.
Ta sẽ đi hỏi thăm giúp Lục tiền bối, gần đây tình hình tu hành không tốt lắm nhưng tìm một cửa hàng nhỏ vân không thành vấn để." Lão giả tự tin hứa hẹn với Lục Huyền. “Không cần gấp gáp, cứ từ từ cũng được.” Lục Huyền nhẹ giọng nói: “Ngoài ra ta còn muốn thuê một tu sĩ làm người quản lý tạm thời của cửa hàng, phụ trách chuyện mua bán các loại bảo vật bên trong cửa hàng. Dù sao thì bình thường thời gian của ta cũng được dùng để bổi dưỡng linh thực và tu hành, không có dư thừa tỉnh lực đi trông coi cửa tiệm. Chẳng biết Mộc đạo hữu có để nghị gì tốt không?”
“Yêu cầu khi thuê tu sĩ làm người quản lý tạm thời cũng không thấp, cần đổi phương thành thật đáng tin, thông minh lanh lợi, giỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, còn cần tỉnh thông các loại tri thức như hiểu biết về pháp khí, phù lục, đan dược... Theo ta biêt, bình thường sẽ có hai phương thức để thỏa mãn nhu cẩu này, một là tìm kiếm người trong nghề, loại người này bình thường đều có uy tín không tệ, sẽ giúp đạo hữu tiết kiệm được khá nhiều thời gian và công sức, nhưng giá thuê hơi cao. Loại thứ hai là bản thân đạo hữu tự tới chợ tán tu sàng lọc, làm như vậy giá thuê sẽ rẻ hơn một chút, nhưng tu sĩ tìm được chưa chắc đã đáng tin." “Đúng rồi, còn một cách nữa nhưng không biết Lục tiền bối ngài có đồng ý hay không?” Đột nhiên lão giả cao lớn nhớ tới chuyện gì đó, chợt hưng phân mở miệng hỏi: Tiền bối có thể thử mượn một tu sĩ từ thương hội, chỉ cần trả thù lao môi tháng là được."
“Dưới tình huống bình thường, những người được thương hội đào tạo ra đều đã trải qua khá nhiều năm huẩn luyện, bồi cảnh xuất thân trong sạch, giỏi về phỏng đoán lòng người, kiên thức rất rộng, đáng để tin tưởng."
“Nếu tiền bối lo đối phương trộm mất bảo vật linh thạch của cửa hàng thì có thể mua một ít phù lục trận pháp giám sát từng góc nhỏ bên trong cửa hàng, hoặc là vận dụng thuật pháp hay kỳ trùng truy tung, cũng có thể thành lập khế ước để hạn chế hành vi của đổi phương.” Lão giả cao lớn chậm rãi nói, môi một đề nghị đều có tác dụng không nhỏ với Lục Huyền. “Được, vậy thì thuê một vị quản sự trong thương hội làm người quản lý cửa hàng của ta đi, giới tính không hạn chế, tu vi tốt nhãt là ở giai đoạn Luyện Khí cao giai tới Trúc Cơ sơ kỳ." Lục Huyền nghe xong cũng cảm thầy cách làm này rât ổn.
Hải Lâu thương hội vốn là nhà buôn lớn nhất Ly Dương cảnh, tố chất tu sĩ được bọn họ huấn luyện chắc chăn sẽ cao hơn đôi tượng được môi giới nhiều, hơn nữa bản thân hắn còn là khách khanh của thương hội, đôi bên có khá nhiều mối ràng buộc với nhau, có thể nói đây chính là lựa chọn tốt nhất rồi.
“Vậy làm phiền Mộc đạo hữu giúp ta đi tìm một cửa hàng và tu sĩ thích hợp.” Hắn chắp tay nói với lão giả cao lớn. “Việc ta nên làm mà thôi." Mộc đạo nhân đáp lễ, sau đó đã nhanh chóng rời khỏi phân lâu của thương hội. Lục Huyền lại đi tới khu lãnh đạo cao tầng của phân lâu, xử lý một ít sự vụ rườm rà của mình.
Tổng bộ thương hội có gửi một ít linh thực cổ quái kỳ lạ từ bốn phương tới, lai lịch và công dụng của chúng đều chưa thể xác định được, bởi vậy bên trên mới giao chúng cho khách khanh tỉnh thông linh thực như hãn phân biệt.
Lục Huyền có năng lực đặc thù nên đương nhiên chuyện phân biệt được bảy - tám phần công dụng của những loại linh thực kia là điều cực kỳ dễ dàng với hắn. Nhưng để tránh tạo ra danh tiểng quá lớn cho mình, hắn chỉ hàm hồ nói sơ qua một chút chứ không để lộ toàn bộ tin tức về linh thực.
Đương nhiên, chỉ với một chút xíu tin tức hắn tiết lộ ra thôi cũng đủ để các vị lãnh đạo thương hội cực kỳ hài lòng với công việc của hắn rồi, thậm chí đánh giá về Lục Huyền trong lòng bọn họ cũng cao hơn hãn.
“Lục tiền bối, ta đã tìm được một gian cửa hàng rồi, ngài có muốn cùng đi qua xem thử không?” Hôm đó, Mộc đạo nhân tìm tới chô Lục Huyền, hào hứng nói với hắn như vậy.
Lục Huyền gật đầu, rồi nhanh chóng cùng lão đi tới chô cửa hàng kia. Cửa hàng này năm dưới Trích Tỉnh Lâu, diện tích môi tầng của Trích Tỉnh Lâu đều rất rộng lớn, lão giả cao lớn dân theo Lục Huyền đi tới cuôi một con đường.
“Chính là chô đó, vì gia đình này xảy ra biến cố nên chủ cửa hàng mới định chuyển nhượng lại cửa hàng.” Lục Huyền quan sát xung quanh, thây nơi này có không Ít tu sĩ lui tới, chủ yếu là cảnh giới Luyện Khí, một phần nhỏ là tu sĩ Trúc Cơ, ở gần cũng có mây cửa hàng nhỏ, nhưng các loại tài nguyên tu hành bán ra lại khác nhau, có nhà chuyên đánh sâu vào phù lục, cũng có nhà chỉ bán trận pháp trận bàn.
“Vị trí coi như tạm được."
Hắn đi theo Mộc đạo nhân tiến vào bên trong cửa hàng. Không gian bên trong không quá lớn, có mây cái giá gô cổ kính, trên giá gỗ không có vật gì, phía sau có một cánh cửa nhỏ, đăng sau cửa là một gian phòng con con có thể dùng làm nơi nghỉ ngơi hàng ngày, cũng có thể đặt một ít bảo vật chuẩn bị mang ra bên ngoài bày bán. “Tổng thể cũng ổn, không biết thuê là bao nhiêu?”
“Mỗi tháng cần bỏ ra một vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm, nều mua thì ít nhất cũng phải mất từ mẫy trắm tới hơn một nghìn vạn linh thạch hạ phẩm." Lão giả trả lời. Chậc.
Lục Huyền thầm tặc lưỡi trong lòng, hăn đang cảm khái về tiến thuê đắt đỏ.
Phải biết rằng, với cái giá một vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm này, hãn hoàn toàn có thể mua được hai món pháp khí tứ phẩm, vậy mà ở đây lại chỉ thuê được một cửa hàng nhỏ như thể trong vòng một tháng. Nhưng điều này cũng dễ hiểu, dù sao thì nơi đây cũng là Trích Tỉnh Lâu, là địa phương tâc đât tâc vàng, tu sĩ ra vào đếm không xuể, chỉ cần việc làm ăn ở mức tiêu chuẩn trở lên, vân có thể đảm bảo được tiền lời, không thể lỗ được.
“Vậy mà diện tích phân lâu của Hải Lâu thương hội lớn hơn nơi này đền mầy chục lần, đoán chừng tiền thuê sẽ là một con sô trên trời."
Qua chuyện lần này, hắn lại một lần nữa hiểu rõ hơn về sự giàu có của thương hội.
Linh thạch trong người hắn không đủ để mua cửa hàng này, đành phải tạm thời thuê trước.
Thấy Lục Huyền đồng ý thuê lại cửa hàng, Mộc đạo nhân lập tức gọi chủ nhân của cửa hàng tới, ký giấy cho Lục Huyền thuê ba năm, ba tháng giao tiền thuê một lần.
“Vậy gọi mi là Có Một Tiệm Tạp Hóa đi.” Nhìn bảng hiệu trống trơn trên cửa, hắn nhỏ giọng nói.
“Chúc mừng Lục tiển bối đã tìm được cửa hàng mình thích, cũng chúc tiền bồi làm ăn phát đạt, tài nguyên dõi dào." Mộc đạo nhân cười nói chúc mừng.
“Đa tạ đạo hữu, ngoài ra vẫn xin nhờ đạo hữu đi tìm giúp một tu sĩ đáng tin cậy trong thương hội để thay ta phụ trách quản lý cửa hàng này."
“Dễ thôi dễ thôi, mọi việc cứ giao cho vãn bôi." Mộc đạo nhân vô ngực đáp.