Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 878 - Chương 878: Bán Bảo Vật Ngũ Phẩm!

Chương 878: Bán Bảo Vật Ngũ Phẩm! Chương 878: Bán Bảo Vật Ngũ Phẩm!Chương 878: Bán Bảo Vật Ngũ Phẩm!

Bên trong cửa hàng tạp hóa.

“Lục tiền bối, đây có phải là bảo vật ngũ phẩm hay không? Tiền bồi chắc chắn là muốn bán nó đi chứ?” Văn Càn kinh ngạc hỏi Lục Huyền.

Phải biết răng, với một tu sĩ Trúc Cơ như gã thì bảo vật ngũ phẩm cũng không khác gì trân bảo tuyệt thể, gã thực sự không ngờ Lục Huyển lại cam lòng bán nó đi.

“Đúng vậy, ngươi chỉ cần phụ trách bán nó đi là được.” Lục Huyền thản nhiên đáp.

“Tiền bối yên tâm, văn bối nhất định sẽ bán nó với một cái giá khiển ngài hài lòng.” Văn Càn lập tức hứa hẹn.

Dù không hiểu lý do khiến Lục Huyền quyết tâm bán ra bảo vật ngũ phẩm, nhưng gã vôn là người đại diện của Có Một Gian Tạp Hóa, chỉ cần Lục Huyền đưa ra yêu cầu thì nhất định gã sẽ dốc hêt sức khiển đôi phương thỏa mãn, càng không có chuyện chất vần quyết định của bể trên.

Nhưng tới thời điểm này, ý định phải đi theo Lục Huyền trong lòng gã lại càng thêm mãnh liệt. Thân. thê và bồi cảnh của gã dù nghe rất dọa người, nhưng trên thực tế, khi đặt bên trong Hải Lâu thương hội, chút chô dựa này lại chăng là cái thá gì cả.

Văn gia vốn là một trong mấy thế lực lớn của thương hội, nhưng trong tộc bọn họ có rất nhiều tu sĩ mà gã lại không được tính là tộc nhân trực hệ, thiên phú cũng bình thường, phải bỏ ra cái giá không nhỏ mới có thể tiến vào phân lâu Trích Tỉnh Lâu, con đường thăng tiên cũng có hạn.

Từ khi tới cửa hàng tạp hóa của Lục Huyền, chẳng những số linh thạch môi tháng gã kiêm được đã tăng lên hơn nửa mà thỉnh thoảng Lục Huyền còn có thể thưởng cho gã một ít bảo vật không tệ, bởi vậy, trong đầu Văn Càn đã có ý định sẽ cô gắng làm việc lâu dài trong cửa hàng tạp hóa này rồi.

Sau khi thấy Lục Huyền quyết định bán ra bảo vật ngũ phẩm, ý định đó lại càng thêm kiên định.

Có thể bán ra một món bảo vật ngũ phẩm thì tất nhiên trong tay Lục Huyền vần còn nhiều món khác, đi theo một người như Lục Huyền khẳng định là có tiền đồ hơn không biết bao nhiêu lần so với ở trong gia tộc.

Sáng sớm hôm sau, Văn Càn dậy mở cửa hàng từ rất sớm.

“Văn đạo hữu mở cửa sớm thết” “Văn đạo hữu, mấy ngày tới quý tiệm sẽ bán ra loại kiểm phù nào vậy? Có thể tiết lộ cho tại hạ một chút được không?”

“Còn Địch Trần Đan không Văn đạo hữu? Đã giục ngươi bao nhiêu lần rồi, mau nhập thêm hàng đi!"

Văn Càn vừa mở cửa đã có rất nhiều tu sĩ chen chúc nhau tiền vào, trong nhóm này cũng không thiểu tu sĩ Trúc Cơ.

Tuy quy mô của Có Một Gian Tạp Hóa này không lớn, chủng loại thương phẩm bán ra cũng có hạn, nhưng trong cửa hàng lại có một vài loại bảo vật trân quý, dưới tình huồng bình thường, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy chúng ở trong cửa hàng của những thể lực lớn. Thậm chí chất lượng của hàng hóa ở nơi đây cũng không thua kém mãy cửa hàng lớn bên ngoài nhưng giá cả lại thấp hơn một bậc.

Bởi vậy mỗi ngày đều có tu sĩ tới đây chờ đợi, chỉ vì sớm đoạt được một món bảo vật mình cần.

“Các vị đạo hữu chớ nóng nảy, lần này trong nhóm bảo vật tiệm chúng ta đưa lên kệ chăng những có món mà tất cả mọi người đều đang cần mà còn xuất hiện vài chủng loại mới, đảm bảo sẽ khiến tất cả quý khách hài lòng." Văn Càn vừa duy trì trật tự vừa bình tĩnh nói.

Gã thay mặt quản lý tiệm Có Một Gian Tạp Hóa lâu như vậy, đã sớm quen với cảnh nhóm tu sĩ Trúc Cơ ngày xưa bản thân phải ngước nhìn, giờ lại ôn tổn hòa nhã nói chuyện với mình rồi.

“Đúng rồi, báo cho các vị đạo hữu một tin sốt nóng, ba ngày sau cửa hàng tạp hóa chúng ta sẽ bán ra một món bảo vật mới." +Ổ? Bảo vật mới?”

“So với kiếm phù thì thế nào?”

Mọi người vừa nghe gã nói vậy đã lập tức cảm thầy tò mò.

“Tất nhiên là mạnh hơn kiếm phù nhiều. Ta chỉ có thể tiết lộ cho các vị một chuyện, phẩm giai của món bảo vật đó chính là ngũ phẩm.” Văn Càn thôt ra một câu nhẹ như mây gió.

“Bảo vật ngũ phẩm?”

“Cửa hàng nhỏ này còn bán cả bảo vật ngũ phẩm?”

“Bảo vật ngũ phẩm, không phải đó là thứ chỉ những thương hội lớn, thể lực lớn mới có trong tay sao? Phần lớn bọn chúng chỉ xuất hiện. tại những nơi tương tự như hội đầu giá, sao ở đây cũng bán thế này?” “Tích góp linh thạch, mau tranh thủ tích góp linh thạch!”

Mọi người bàn luận ầm ï, trong cửa hàng tạp hóa xuất hiện mây món như Trúc Cơ Đan, kiềm phù, Địch Trần Đan đã khiển người tacảm - thấy vô cùng bất ngờ rồi, ai mà biết nó còn có thể bán ra cả bảo vật ngũ phẩm thuộc phạm trù Kết Đan? Văn Càn thản nhiên đưa mắt nhìn đám người xung quanh, hoàn toàn quên mất bản thân đã từng ngỡ ngàng đền mức nào khi vừa mới biêt được tin tức này.

“Chỉ có một món bảo vật ngũ phẩm duy nhất, quy củ vần như cũ, tài lực đầy đủ, các tu sĩ ở hàng đầu sẽ rút thăm quyết định tư cách mua, càng xếp trước thì cơ hội rút được càng lớn.” Gã giới thiệu sơ qua về quy tắc mua sẵm của cửa hàng. Mọi người nghe vậy đều gật đầu, thậm chí có không Ít tu sĩ Trúc Cơ viên mãn đã trực tiếp từ bỏ chuện mua sắm kiếm phù để trực tiếp rời đi, cố gắng chuẩn bị nhiều linh thạch nhất có thể. Cũng chăng còn cách nào khác, bởi dưới tình huồng bình thường, với tu vi cảnh giới của bọn họ rất khó gặp được một món bảo vật ngũ phẩm, hiện giờ có cơ hội tôt như thể tât nhiên phải nghĩ trắm phương nghìn kê năm chặt lây phần cơ duyên này rồi.

Đảo mắt một cái đã qua ba ngày. Văn Càn mở cửa tiệm, nhìn đội ngũ đã xếp thành một hàng dài bên ngoài cửa hàng, không nhịn được lập tức hít sâu một hơi.

“Không ngờ lại có nhiều tu sĩ thế này! Khí tức ấy... sâu không lường được, chăng lẽ là Kết Đan Chân Nhân?”

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, trong lòng gã lập tức trở nên kích động vô cùng.

Phải biết rằng, ở trong mắt gã, Kết Đan Chân Nhân chính là tồn tại mà bản thân chỉ có thể ngưỡng vọng, hâm mộ, thực sự không ngờ lại có ngày một tổn tại như thế trực tiếp đi tới quầy hàng gã quản lý để mua đổ. Gã kìm nén cơn kích động trong lòng, bắt đầu tiến tới, thuần thục lựa chọn ra hai mươi tu sĩ có tư cách mua sắm rồi mời vào trong cửa hàng, và đương nhiên là trong nhóm này có cả ba vị Kết Đan Chân Nhân kia.

“Các vị tiển bối, đây là bảo vật ngũ phẩm do chủ nhân của Có Một Gian Tạp Hóa quyết định bán ra. Bảo vật này tên là Cửu Thủ Long Đổ, bên trong có phong ấn tỉnh phách của một con Cửu Thủ Giao Long, có thể phóng nó ra để đối đầu với kẻ địch." Gã chỉ vào một cuộn tranh cổ được bày trang trọng ngay giữa quầy hàng rồi lên tiếng giới thiệu.

Bức tranh ấy khá là cổ xưa, màu sắc phía trên đã chuyển thành trạng thái loang lổ, bên trong có núi non sông ngòi uốn lượn, còn có một con Giao Long cực lớn với chín cái đầu đang ẩn nấp thân mình. Bóng dáng của con Giao Long kia cực kỳ sống động, cực kỳ chân thật tự nhiên, nếu nhìn kỹ một chút, lại có cảm giác con Giao Long kia đang chậm rãi chuyển động bên trong bức tranh cổ.

Sau khi đưa một tia linh lực vào trong, tiếng rồng ngâm hùng hồn lập tức vang lên, hư ảnh Giao Long chín đầu trở nên ngưng thực, hệt như có thể bay từ bên trong ra bất cứ lúc nào.
Bình Luận (0)
Comment