Chương 890: Quần Thế Linh Thực Ngũ Ph...
Chương 890: Quần Thế Linh Thực Ngũ Ph...Chương 890: Quần Thế Linh Thực Ngũ Ph...
Sau khi thu xếp cho ấu thú Lôi Long Hồng xong, Lục Huyền vội vàng đi vào linh điển, lấy ra hạt linh chủng Phi Lôi Chỉ. Hẵn tìm một mảnh linh điền có khí tức lôi linh khá nồng đậm, rắc sô cát đá vụn màu trăng bạc lúc trước từng thu thập được từ dược viên Thượng cổ trong Lôi Hải lên trên, sau đó thi triển Địa Dẫn Thuật, vùi linh chủng Phi Lôi Chỉ vào trong linh nhưỡng.
“Không ngờ ta lại dễ dàng có được một loại linh thực lục phẩm như thế, không uổng công ta chăm chỉ dọn dẹp tạp chất Lôi Tử Tỉnh cho con Thanh Giác Lôi Hủy già nua kia.” Lục Huyền nhìn hạt linh chủng cổ quái đang được chôn sâu bên _ trong linh nhưỡng, trong lòng vân thây lâng lâng vui sướng.
Tâm niệm vừa động, những đám mây trên không trung bắt đầu di chuyển, từng sợi linh vũ nhè nhẹ rơi xuống, vừa hay lại chạm vào vùng linh nhưỡng đang bao vây xung quanh linh chủng Phi Lôi Chi, lặng lẽ thấm nhuần, chậm rãi dung nhập vào trong.
Bồi dưỡng linh thực Phi Lôi Chi một lát, Lục Huyền đã nhớ kỹ đặc tính của linh thực, rồi không chút do dự, lập tức lây ra chừng mười đạo lôi linh màu xanh thâm từ trong túi trữ vật, dùng cẩm chế đơn giản trói buộc nó lại rồi để cho Phi Lôi Chỉ thỏa thích hấp thu lôi linh.
Trong cảm nhận của linh thức, hư ảnh hình người bên trong linh chủng vừa khẽ giần giật dưới sự kích thích của lôi linh xanh thâm, thậm chí nó còn có dầu hiệu như muôn lao ra từ bên trong hạt giông. “Xem ra ta vẫn đánh giá thấp sức hút của linh vật thuộc tính Lôi với Phi Lôi Chi rồi. Còn chưa mọc rễ nảy mầm mà đã không ngoan thế này." Lục Huyền khẽ lắc đầu, trong lòng đã quyết định, ngày sau kiểu gì cũng phải để ý tới loại Phi Lôi Chỉ lục phẩm này nhiều hơn, tránh để nó bị thứ gì đó bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động hấp dân rồi bắt cóc mà mình còn chăng hề hay biết.
Sau khi gieo Phi Lôi Chi xuống, Lục Huyền tiếp tục đi xem xét các loại linh thực khác bên trong linh điển. Hai gồc linh thực tứ phẩm hắn mua từ Hải Lâu thương hội khi vừa tới Ly Dương cảnh đã tiển vào giai đoạn trưởng thành.
Bích Linh Chi mọc ra từng nhánh cây xanh biếc như phỉ thúy, với sinh cơ cường đại lượn lờ xung quanh. Khi ghé sát vào linh thực, chúng ta có thể cảm nhận được một luồng khí tức tươi mát tự nhiên, khiển người ta thoải mái dê chịu tản ra từ trên thân thể nó.
Lôi Bạo Liên cũng đã sinh ra một đóa hoa sen màu trắng bạc rât lớn, từng tỉa lôi quang rất nhỏ bay xuống từ trên cánh hoa. Đứng từ xa nhìn lại, trông thứ này như một thác nước hình tròn nhỏ.
Trong cảm nhận của linh thức, khí tức bên trong đóa hoa sen màu trắng bạc kia cực kỳ bất ổn, dường như nó đang sẵn sàng bộc phát bãt cứ lúc nào, chỉ cần khẽ kích thích một chút là thứ này sẽ phát sinh lôi đình bạo động ngay.
Lục Huyền thoáng bổi dưỡng chúng nó một phen rồi đi tới khu vực của Địa Hỏa Tâm Liên và Ngũ Hành Quả. Hai loại linh thực tứ phẩm này đã tiên vào giai đoạn ngưng chủng, mỗi gồc linh thực đều sắp sửa ngưng kết ra từ ba đên năm hạt linh chủng tứ phẩm mới.
Lục Huyền có ý định muốn kích thích và cải tiến chúng thành một chủng loại mới, sau khi linh chủng được sinh ra, ngoại trừ một phần nhỏ dùng để gieo trồng tiếp thì chỗ còn lại, hắn đều sẽ mang đi làm thí nghiệm.
Hôm đó, khi hắn đang chăm chỉ bồi dưỡng linh thực trong linh điển thì bên ngoài động phủ lại truyền tới một giọng nói trong trẻo: “Lục đạo hữu có ở trong động phủ không, tại hạ là Trương Cửu Tông, làm việc cho Hải Lâu thương hội, trước đó từng có duyên gặp mặt đạo hữu một lần.”
Lục Huyền nghe vậy, trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt của một vị trung niên nho nhã, tu vi Kêt Đan trung kỳ. Người này cũng được coi là cao tầng của Hải Lâu thương hội. Thân hình hắn lóe lên, nhanh chóng đi tới rìa động phủ, linh thức đảo qua một vòng, xác nhận không có bãt cứ tình huồng dị thường gì mới dân gã trung niên kỉa vào trong động phủ.
'“Trương đạo hữu quang lâm hàn xá, thật vẻ vang cho kẻ hèn này.” Hắn cười nói với trung niên nho nhã kia. “Lục đạo hữu khiêm tốn rồi, động phủ của đạo hữu đã giúp tại hạ được mở rộng tầm mắt, đây là lần đầu tiên ta nhìn thầy nhiều loại linh thực quý hiểm được trồng cùng một chô như vậy.” Trương Cửu Tông chấp tay nói.
“Không biết Trương đạo hữu đến đây vì chuyện gì?” Lục Huyền bưng linh quả linh trà lên, sau đó tò mò hỏi.
“Tất nhiên là vì thương hội có việc cần Lục đạo hữu ra tay trợ giúp rồi." Trương Cửu Tông đặt chén trà xuống, nghiêm mặt nói.
“Mời Trương đạo hữu cứ nói, Lục mô nhất định sẽ dốc hết sức.” Lục Huyền thấy gã nghiêm túc như vậy nên cũng ngồi nghiêm chỉnh lại, trầm giọng đáp.
“Chuyện là thế này, thế lực thương hội trải rộng qua nhiều giới vực, trong đó có không ít bí cảnh, phúc địa chuyên sản xuất các loại tài nguyên tu hành cho thương hội. Đoạn thời gian gần đây có một khu phúc địa chuyên gieo trồng không ít linh thực ngũ phẩm đã xảy ra chuyện ngoài ý muồn, cũng không biết đám linh thực bên trong đã bị cái gì kích thích mà mơ hồ có dấu hiệu suy yếu tử vong."
“Quần thể linh thực ngũ phẩm suy yếu?” Lục Huyền kinh ngạc hỏi, tuy chúng không phải linh thực do hẳn tự tay vun trồng, nhưng là một linh thực sư, chỉ cần nghe nói tới thảm trạng này thôi cũng có chút đau lòng.
“Không sai, linh thực sư thay mặt chúng ta bổi dưỡng số linh thực kia đã nghĩ đủ mọi cách nhưng vân không tìm ra được vấn đề.”
“Lại nói, trong vòng hai năm Lục đạo hữu trở thành khách khanh của thương hội, hầu hết mọi chuyện đều xử lý chu đáo, thành quả chất chồng, thậm chí tạo nghệ trên phương diện linh thực của đạo hữu còn có thể xưng là lô hỏa thuần thanh, dày công tôi luyện, bởi vậy chúng ta mới muôn mời đạo hữu đi một chuyền này, hồ trợ tìm ra vẫn để khiến linh thực bị lây nhiễm như hiện tại." Trương Cửu Tông nghiêm mặt nói.
Đám cao tầng của thương hội đều giữ thái độ tán thành sau khi tận mắt chứng kiền quá trình xử lý công việc của Lục Huyền kể từ lúc hăn trở thành khách khanh tới hiện giờ. Tạo nghệ linh thực của Lục Huyền cũng nhận được sự tán thưởng sâu sắc của bọn họ, hắn đã giám định ra rất nhiều loại linh thực dị biến cùng với những loại linh thực tới từ dị vực, xác suât thành công vượt xa nhóm linh thực sư còn lại trong thương hội. Bởi vậy sau khi đông đảo linh thực ngũ phẩm trong phúc địa xảy ra vấn để, cao tầng của thương hội đã nghĩ ngay đên Lục Huyền.
“Được, vậy làm phiền Trương đạo hữu dân ta đến khu phúc địa kia xem thử.” Lục Huyền thoáng trầm ngâm một lát rổi nói.
Thân là khách khanh của Hải Lâu thương hội, giúp đỡ thương hội giải quyết vần để về linh thực vồn là - chức trách của hắn. Huổng chỉ hắn còn có thể mượn nhờ cơ hội này để thể hiện ra trình độ tỉnh thâm của bản thân trên phương diện linh thực, từ đó dễ dàng nhận được sự tín nhiệm của thương hội, cũng như lấy được càng nhiều linh chủng cấp cao hơn. Vất vả lắm mới ôm được một cái đùi to hơn Thiên Kiểm Tông không biêt bao nhiêu lần này, Lục Huyền nhất định phải bào đủ mới thôi.
Sau khi đưa ra quyết định, Lục Huyền chuẩn bị sơ qua một hồi, lại dùng linh thức dặn dò Thảo Khôi Lôi và một đám linh thú nhớ phải trông coi động phủ cho tốt rồi đi tới mở ra hai đại trận pháp và nhanh chóng rời đi cùng Trương Cửu Tông.