Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 911 - Chương 912: Kẻ Đồng Lõal

Chương 912: Kẻ Đồng Lõal Chương 912: Kẻ Đồng LõalChương 912: Kẻ Đồng Lõal

"Sự thật là như thế, một Kim Đan trung kỳ như ta, còn cần mượn dùng thủ đoạn khác sao?" Ngũ quan mơ hổ trên đống máu thịt kia có chút không cam lòng nói.

"Nếu đạo hữu không phối hợp, ta cũng chỉ có thể thi triển một chút thủ đoạn đặc thù mà thôi." Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên để lộ ra một nụ cười.

"Lúc trước, ta từng ngẫu nhiên nhận được một bộ công pháp tà đạo, cũng hiểu sơ một hai đối với những bí thuật sưu hồn kia, chẳng qua khá lâu rổi vân chưa có cơ hội thi triển, vừa vặn có thể lấy đạo hữu ngươi ra làm thí nghiệm."

Lục Huyền nói xong, không đợi đồng huyết nhục phía trước có phản ứng, một giọt tinh huyết đã chảy ra từ đầu ngón tay, linh thức vừa động, từng đường hoa văn màu đen từ trong đồng huyết nhục của tu sĩ nọ bay ra, dung nhập vào trong tỉnh huyết.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ tỉnh huyết trong đồng huyết nhục ây bốc cháy lên, huyết hỏa tựa như giòi bò trong xương, dù làm cách nào cũng không thể xua tan đi được, nó không chỉ có tác dụng với huyết nhục, dường như còn đang thiêu đốt cả thần hổn còn sót lại của tu sĩ kia.

Lục Huyền đang lẳng lặng nhìn đồng huyết nhục rung động, trong tai truyền đến từng chuỗi thống khổ kêu rên của tu sĩ kia.

Môn thuật pháp này có tên là Phần Huyêt Thuật, đền từ bộ công pháp lục phẩm ( Huyết Thần Kinh ) , mặc dù Lục Huyền không đi tu luyện công pháp, nhưng đổi với một ít bí thuật Huyết Đạo có kèm theo trên ( Huyết Thần Kinh) thì lúc nhàn rôi, hăn cũng đi học tập mấy môn, vừa vặn có thể dùng ở tình huổng hiện tại này.

"Đạo hữu dừng tay, ta nói!" Mãi cho đền khi tàn hồn của tu sĩ mập mạp kia cầu xin hãn tha thứ, Lục Huyền mới thu lại Phần Huyết Thuật.

"Đúng là ta có biết đại khái đạo hữu sẽ tham gia tiểu hội trao đổi do linh thực sư cử hành kia, bởi vậy, mới cổ ý tìm tới một vị tu sĩ của Thanh Mộc Tỉnh Động, vận dụng một chút thủ đoạn nhỏ, từ đó biêt được hướng đi của ngươi. "

"Ai?" Lục Huyền nghe vậy, vẻ mặt lập tức chuyển thành lạnh lẽo. "Kết Đan Chân Nhân của Thanh Mộc Tỉnh Động, Hoàng Viêm Động."

Trong đầu Lục Huyền lập tức hiện lên bóng dáng của lão giả gầy còm kia, tu vi đối phương là Kết Đan sơ kỳ, lúc trước đồi phương từng tiếp cận hắn, còn khiển hắn cảm nhận được khí tức đặc biệt chỉ có ở linh thực tà dị từ trên người lão.

"Bản thân hắn cũng trồng không ít linh thực, nên cảm thầy rât hứng thú đồi với đồng linh thực bên trong linh điền của Lục đạo hữu, sau khi biết ta có ý định đồi phó với Lục đạo hữu, đã lập tức phôi hợp với nhau."

“Hắn đã vận dụng thủ đoạn gì để trợ giúp ngươi tìm được ta trong khi bản thân ta không hề phát hiện được?" Lục Huyền bình tĩnh hỏi. "Là một loại phấn của loài hoa tên Vô Trần Hoa, phần hoa vô sắc vô vị, mắt thường khó mà phân biệt được. Ở trong hoàn cảnh như Thanh Mộc Tỉnh Động, dù nó rơi xuông người tu sĩ, bọn họ cũng sẽ không sinh ra bãt cứ hoài nghi gì. Nhưng có một loại dị trùng cực kỳ mẫn cảm với phấn của Vô Trần Hoa, có năng lực cảm ứng độc đáo, ta đã dựa vào một con dị trùng kia, thăm dò được vị trí của đạo hữu, trực tiếp mai phục từ sớm."' Thần hồn của tu sĩ núi thịt giải thích cặn kẽ cho Lục Huyền biết.

"Rất tốt, ngươi có thể giữ lại toàn thây, nhưng tạm thời vân còn có chút tác dụng, nên tạm thời ta sẽ lưu lại ngươi một cái mạng nhỏ trước." Lục Huyền mỉm cười nói. Tàn hổn trên huyết nhục thấy vẻ mặt của Lục Huyền như vậy, lại cảm thây có chút không đúng.

"Đạo hữu, rơi vào tay ngươi là ta xui xẻo, nhưng hiện giờ thủ đoạn theo dõi ngươi muốn biết ta đã giải thích rõ ràng rồi, hãy cho ta một đao thống khoái đi!"

"Trước mắt, đây vẫn chỉ là lời nói một phía từ ngươi, ngươi cứ lập lời thể Tâm Ma trước đã rồi nói sau." Lục Huyền khẽ gật đầu về phía miềng thịt nát nọ.

Sau khi tu sĩ kia lập xong lời thể Tâm Ma, lúc này hắn mới tin tưởng đối phương chừng bảy - tám phần. Tiếp đó, dựa theo lời nhắc nhở của tu sĩ nọ, hãn nhanh chóng tìm được một con dị trùng từ trong túi trữ vật của đổi phương, nhưng không muốn đánh rắn động cỏ, hắn lập tức dùng cầm chề vây khôn nó lại, chứ chưa trực tiếp hủy diệt đi.

Về phần tu sĩ núi thịt này, hắn đã nghĩ kỹ nên xử lý đổi phương như thế nào rồi. Phương án xử lý thích hợp nhãt đối với đồng huyết nhục đầy trời này chính là dùng nó làm thức ăn chắn nuôi Nhục Linh Thần, cùng với bồi dưỡng rất nhiều loại linh thực tà dị bên trong linh điển, thứ này vừa có chất lại có lượng, có thể bù đắp được không biết bao nhiêu thịt của yêu thú.

Hắn giữ lại tính mạng của gã, một là muôn đảm bảo mức tươi mới của máu thịt ở trình độ lớn nhất, xét cho cùng, trực tiếp cắt máu thịt từ trên người xuông, vân khiên cho trình độ tươi mới của máu thịt được giữ gìn tôt hơn là cât giữ chúng bên trong Thao Trùng Nang.

Mặt khác, tu sĩ núi thịt này còn sồng thì với năng lực khôi phục của tu vi Kêt Đan trung kỳ kia, gã còn có thể không ngừng sinh sản thêm máu thịt, từ đó hãn hoàn toàn có thể tối đa hóa lợi ích đến từ đống máu thịt này của gã.

Lục Huyền cũng không vội đi chăn nuôi Nhục Linh Thần, hắn lại lấy ra túi trữ vật của tu sĩ kia, phá đi tầng cẩm chế đơn giản bên trên, lầy toàn bộ vật phẩm bên trong ra.

Trong này có hai món pháp bảo cấp thấp, một cái là tấm chắn thịt đen tà dị quỷ bí, có được năng lực phòng ngự cường đại đồng thời cũng có thể công kích địch thủ, một cái khác là bạch cốt cự chùy kỉa, cũng có uy năng không tầm thường.

Mặt khác vẫn còn một thanh phi kiếm ngũ phẩm, Lục Huyền dùng linh thức kiểm tra một phen, đã rõ ràng nhìn ra thứ này có sự khác biệt rất lớn đối với thanh Khổng Tước Minh Vương kiềm của mình, bởi vậy mới tạm thời thu nó vào trong túi trữ vật, chờ đợi cơ hội thích hợp sẽ xử lý nó.

Bên trong vân còn một ít phù lục, phẩm giai đều là tam phẩm tứ phẩm, lấy tầm mắt của Lục Huyền hiện nay, hắn đã sớm chướng mặt với những thứ này rồi, nhưng đương nhiên vẫn có thể dùng chúng đi đổi lấy không ít linh thạch.

Ngoài ra vẫn còn mấy món pháp khí tứ phẩm, cùng với không ít chai lọ, nhìn khí tức chúng nó tỏa ra thì hãn là trong này có không ít độc đan, có thể dùng làm thứ ăn tăng thêm độc tô cho Bách Độc Phệ Tâm Trùng. Cuối cùng là một đống linh thạch lớn như ngọn núi, linh thạch hạ phẩm và linh thạch trung phẩm đều có không ít, Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, tổng cộng có không dưới mười vạn viên linh thạch hạ phẩm.

"Có lẽ đây mới là gia sản của tán tu Kết Đan bình thường?" Lục Huyền nói thầm một câu, tốt xấu gì đối phương cũng là một vị tu sĩ Kêt Đan trung kỳ, nhưng bảo vật trên người lại có phần keo kiệt quá mức. Đương nhiên, đây chỉ là cách nói tương đổi mà thôi, bởi vì đống này đã được coi là một khoản tài phú lớn rổi. "Mặt khác ta phải mau chóng giải quyết lão giả gầy còm Kết Đan sơ kỳ kia, tránh để đêm dài lắm mộng, khiên hắn phát hiện ra tình huông dị thường, sau đó viên độn thoát đi." Lục Huyển thầm nghĩ trong lòng, sau đó quyết định mau chóng đi giải quyết lão giả gầy còm đã cung cấp hành tung của mình cho tu sĩ núi thịt.
Bình Luận (0)
Comment