Chương 922: Huyền Cương Giáp!
Chương 922: Huyền Cương Giáp!Chương 922: Huyền Cương Giáp!
Hôm đó, Lục Huyền đi ra phía sau núi ở động phủ. Phía sau núi có một cái đầm nước xanh biếc sâu không thây đáy, với một mảnh linh khí mờ mịt bao phủ phía trên.
Ven đầm nước có trồng Băng La Quả tràn ngập hàn khí, mà cách đó không xa lại có thêm các loại linh thực hệ Thủy khác như Băng Huỳnh Thảo, Tuyết Chướng Băng Ngọc Liên...
Lúc hắn mới chuyển đến tòa động phủ này, diện tích đầm nước cũng không lớn, nhưng trong mây năm nay, thỉnh thoảng Lục Huyền lại đi mở rộng thêm một chút, tới hiện tại đường kính lớn nhất của đầm nước đã đạt tới gần trăm trượng rồi. Thời điểm hắn đang xem xét trạng thái của đám linh thực trong mảnh linh điển bên cạnh đầm nước, đột nhiên lại có tiêng soạt soạt vang lên, là Ly Hỏa Giao vừa chui ra từ dưới đáy đầm, thân hình cao mấy trượng không ngừng bay múa chung quanh Lục Huyền.
Lục Huyền ném cho nó một trái Mê Tiên Đào mình vừa ngắt lây, đang muốn tiêp tục xem xét linh thực, lại bắt gặp Nham Giáp Quy với cái mai rùa nhìn như một ngọn núi nhỏ màu xanh đen trên lưng, cả người đầy bùn đất, bẩn không chịu nổi, mang theo nước bùn chui ra từ trong nước, rồi dùng tốc độ không phù hợp với thân hình, nhanh chóng bò về phía Lục Huyền.
Cùng thời điểm này, ở một góc của đầm nước, con Long Lý cũng ló ra non nửa cái đầu, dùng ánh mất tràn đầy mong đợi nhìn về phía Lục Huyền.
Nó có hai đứa đồng bạn cùng sinh sông bên trong đầm nước, nhưng lại bị huyết mạch của Ly Hỏa Giao áp chế bẩm sinh, còn Nham Giáp Quy thì quá mức nghịch ngợm, bởi vậy Long Lý đáng thương, phải chịu cảm giác uy hiếp vô hình đến từ hai nhóc con khác, chỉ còn cách rúc mình vào một góc, ngày ngày cứ đào móc cái hang ổ của mình.
"Tất cả đều có phần mà." Lục Huyền nhanh chóng lấy ra một ít linh quả cùng với một bình lớn Thú Linh đan, chia đều cho ba đứa. Ngay lúc hắn đang muôn rời đi thì đột nhiên dừng bước lại, đưa mặt nhìn về phía Nham Giáp Quy trong đầm nước, khẽ ổ lên một tiếng.
"Đây là sắp tấn thăng thành yêu thú tứ phẩm sao?"
Ngay tại thời điểm này, thông qua cảm nhận của linh thức, hắn lập tức phát hiện ra khí tức trong cơ thể Nham Giáp Quy đang mãnh liệt gia tăng, khiển cho chiếc mai rùa như khôi nham thạch màu xanh đen trên lưng nó càng thêm ngưng thực.
Con Nham Giáp Quy này là lúc trước khi hắn đi hoàn thành nhiệm vụ tông môn trú đóng, đã có được ở một vùng hải vực vắng vẻ. Hắn đưa nó đi theo mình, đã bổi dưỡng nhiều năm, đã cho nó ăn rất nhiều linh quả linh đan, cùng với quãng thời gian thật dài một mực sinh sống tại khu động phủ với linh khí tinh thuần nồng đậm này, rốt cuộc nó cũng tấn thăng thành tứ phẩm. Yêu thú tam phẩm tấn thăng thành tứ phẩm cũng không tính là biến đổi về chất, cho nên đối với Nham Giáp Quy đã tích lũy nhiều năm, lại có Lục Huyền hộ pháp bên cạnh, độ khó của quá trình đột phá này cũng không cao.
Chỉ thấy một vòng xoáy linh khí loại nhỏ nhanh chóng xuất hiện xung quanh Nham Giáp Quy, bản thân Nham Giáp Quy cũng đang điên cuồng phun ra nuốt vào linh khí. Một lát sau, toàn bộ linh khí xung quanh trực tiếp tràn vào cơ thể nó trong nháy mặt, khiên cho con cự quy màu xanh đen khẽ gầm nhẹ một tiếng, thanh âm tràn đầy vui mừng.
"Chúc mừng ngươi, nhóc con." Lục Huyền đưa mắt nhìn con Nham Giáp Quy với hình thể đã to lớn hơn phân nửa, càng ngày càng trở nên dữ tợn hung ác, lập tức truyền qua một luồng ý niệm.
[ Nham Giáp Quy, yêu thú tứ phẩm, lực phòng ngự rất mạnh, thuộc về tổn tại hàng đầu trong nhóm yêu thú cùng cấp, yêu thích sưu tập cát đá ẩn chứa linh lực, rồi cho chúng bám vào cái mai rùa của mình, để rèn luyện mai rùa, tăng cường lực phòng ngự. }
Một luồng ý niệm xuất hiện trong đầu, tầm mắt của Lục Huyền lại nhanh chóng bị một quầng sáng màu trăng vừa lặng yên xuất hiện trên bể mặt đầm nước hãp dân. Quầng sáng ấy cứ lập lòe tỏa sáng, như ấn như hiện trong mảnh hơi nước mờ mịt.
Thân hình Lục Huyền lướt qua, quầng sáng nọ vừa nổ tung không tiêềng động, hình thành nên vô sô điểm sáng rất nhỏ ở trên mặt nước và lập tức hóa thành một luống hư ảnh giáp trụ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, trong đầu hắn cũng hiện lên một luống ý niệm.
[ Yêu thú Nham Giáp Quy tấn thăng thành tứ phẩm, thu hoạch pháp khí ngũ phẩm Huyền Cương Giáp. ]
Ý niệm trong đầu biến mất, một kiện nhuyền giáp màu trăng bạc đã xuất hiện trong tay Lục Huyền. Trên nhuyễn giáp có khắc rất nhiều phù văn, phù văn được kết nổi với nhau tạo thành một nhóm cầm chã, không thể nhìn ra nó được luyện chề từ loại vật liệu gì, chỉ biết khi năm trong tay là cảm nhận được tính chât không quá cứng rắn, nhưng khi Lục Huyền thoáng dùng sức kéo lại không thể gây ra một chút hư hao nào. Mà ai cũng biết. cường độ thân thể hiện tại của hắn mạnh đến mức nào rồi, qua thử nghiệm này cũng có thể thấy được năng lực phòng ngự của kiện nhuyễn giáp kia vững chắc tới trình độ nào.
Tâm thần lập tức ngưng tụ trên nhuyên giáp màu trăng bạc.
[ Huyền Cương Giáp, bảo vật ngũ phẩm, được luyện chế từ sợi tơ của Băng Tằm ngàn năm và nhiều loại linh quáng, linh vật khác, có lực phòng ngự rât mạnh, khi bị công kích kịch liệt, mặt ngoài có thể hình thành một tầng cương khí, bắn ngược lại công kích. ]
"Pháp khí ngũ phẩm loại hình phòng ngự, coi như không tệ. " Khóe miệng Lục Huyền cong lên, nở ra một nụ cười.
Nham Giáp Quy vốn là linh thú tam phẩm đột phá tới tứ phẩm, có thể nhận được một phần thưởng ngũ phẩm đã là khá tốt rồi, phỏng chừng chuyện này cũng có liên quan không nhỏ với phần thưởng bên trong quầng sáng của yêu thú. Dù sao thì đưa linh thực và yêu thú cùng cấp ra so sánh, cũng có thể nhận thây lượng thời gian, tinh lực, tài nguyên dùng để chăn nuôi một con linh thú sẽ nhiều hơn bồi dưỡng một gồc linh thực không ít.
"Chỉ có điều, đối với thực lực hiện tại của ta, tác dụng của kiện Huyền Cương giáp ngũ phẩm này lại không lớn."
Phải biết rằng, thân thể của hắn đang trong quá trình dung hợp với Thái Tuế Nhục lục phẩm và Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất phẩm, lại cộng với vài môn công pháp rèn thể và rất nhiều loại linh quả tăng: cường thể phách hắn từng nuốt vào lúc trước, nên ở thời điểm hiện tại, cường độ thân thể của hắn đã không hề thua kém bảo vật phòng ngự ngũ phẩm bình thường.
Nói cách khác, biên độ gia tắng mà Huyền Cương Giáp mang đền cho hắn thực sự có hạn.
Ngoài ra, trên người hắn đã khoác một kiện Thanh Phù Vũ Y ngũ phẩm rổi, so sánh cả hai với nhau, Thanh Phù Vũ Y có thể chống cự công kích thần hồn, đồng thời cũng có thể che lâp khí cơ, ngăn cách thuật pháp dò xét, là thứ cực kỳ thích hợp đối với kẻ một lòng chỉ muốn ẩn mình khiêm tốn như Lục Huyền. "Tìm cơ hội mang thứ này đi đổi lấy linh chủng, hoặc là qua một đoạn thời gian ngắn nữa sẽ ném tới Có Một Tiệm Tạp Hóa bên kia đi." Lục Huyền nhanh chóng thu kiện nhuyên giáp màu trăng bạc kia vào trong túi trữ vật, âm thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó, hắn nhanh chóng bay xuyên đầm nước, lướt qua vách đá, đột nhiên bên tai lại truyền đến từng hổi kiếm ngân liên miên không dứt. Lục Huyền ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thây hơn hai mươi nhánh dây leo đang bám vào đá lớn lởm chởm, cùng với bảy - tám mươi trái hồ lô màu xanh biêc nhẹ nhàng lắc lư trong gió.