Chương 928: Văn Càn Quyết Tâm!
Chương 928: Văn Càn Quyết Tâm!Chương 928: Văn Càn Quyết Tâm!
Linh thức của Lục Huyền thoáng đảo qua một chút, chợt phát hiện được bên trong đoạn thân cành màu đen nhánh ãây có một mảnh sinh cơ nồng đậm thì khẽ gật nhẹ đầu.
"Đa tạ Văn lâu chủ, cây non Ô Canh Mộc này cần bao nhiêu linh thạch?" Tuy hắn là khách khanh của Hải Lâu Thương Hội, nhưng cũng không có quyền trực tiếp dùng miễn phí các loại linh chủng trong thương hội, nhiều nhất chỉ có thể giảm giá mà thôi.
"Lục tiền bối, bốn nghìn năm trăm linh thạch hạ phẩm." Nữ tu bọn họ Văn cúi đầu nói.
Lục Huyền cũng không có di nghị gì đối với giá tiền này. Hắn hiểu rõ, mình có thể nhận được cành non linh thực này với cái giá hơn bồn nghìn linh thạch hạ phẩm là đã không tệ rổi, vì vậy mới lập tức giao ra linh thạch.
Sau khi rời khỏi phân lâu, hắn đi vào Có Một Tiệm Tạp Hóa. Lúc này trong tiệm tạp hóa chỉ có rải rác vài vị tu sĩ đang lựa chọn bảo vật, tất cả đều có cảnh giới Trúc Cơ, nhìn ra được Lục Huyền để cho cửa hàng tạp hóa của mình đi theo lộ tuyển tỉnh phẩm là hoàn toàn chính xác. "Lục tiền bối!" Ở tận cùng bên trong, Văn Càn vừa phát hiện ra bóng dáng Lục Huyền là vội vàng đi ra nghênh đón.
Mấy vị tu sĩ Trúc Cơ trong cửa hàng thầy thể, linh thức thoáng đảo qua một chút, lập tức phát hiện khí tức của Lục Huyền sâu không lường được, trong lòng âm thẩm kinh ngạc, cũng vội vàng lên tiềng chào hỏi hắn.
"Lục tiền bối, đây là linh thạch lấy được trong khoảng thời gian gần đây."
Sau khi mấy người bọn họ rời đi, Văn Càn bồ trí một đạo cầm chề đơn giản ở bên ngoài cửa hàng, rổi lấy một đống linh thạch hạ phẩm hạ phẩm từ trong túi trữ vật ra. "Được, ngươi làm việc không tệ." Lục Huyền tùy ý đảo linh thức qua, trong nháy mắt đã ước lượng được con số, trong túi trữ vật này có khoảng ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm.
"Lần này ta lại mang đến không ít kiếm phù, Dưỡng Kiếm Hồ Lô, còn có một số bảo vật khác nữa. Mặt khác, ta muôn giao cho ngươi một kiện pháp khí ngũ phẩm loại phòng ngự, Huyền Cương giáp. " Lục Huyền lấy bộ nhuyên giáp màu trằng bạc ra khỏi túi trữ vật, đưa cho Văn Càn.
'Ppháp khí ngũ phẩm loại phòng ngự!" Văn Càn kinh hô thành tiếng. Nghe Lục Huyền nói lần này hắn mang tới không ít kiểm phù, là trong lòng Văn Càn đã có chút cảm giác ngoài ý muốn rồi, nhưng gã thực sự không ngờ lần này, hắn còn mang đến một món bảo vật ngũ phẩm khác nữal
Thực lực của ông chủ trước mắt này còn mạnh hơn những gì gã tưởng tượng nhiều lắm. Chỉ mây tháng ngắn ngủi trước đó, cửa hàng bọn họ mới bán ra Cửu Thủ Long Đổ, vậy mà hiện giờ, đôi phương lại lây ra một món bảo vật ngũ phẩm khác để bày bán rồi.
Trong lúc kinh ngạc về thực lực của Lục Huyền, trong lòng gã cũng có vài phần mừng thẩm. Thực lực của Lục Huyền càng mạnh thì tốc độ phát triển của gã - vốn là người thay mặt đổi phương quản lý Có Một Tiệm Tạp Hóa này - sẽ càng nhanh, thậm chí cơ duyên nhận được cũng càng nhiều.
Chỉ cần một chút canh thịt Lục Huyền chừa ra, cũng đủ cho gã ăn đến miệng chảy đầy mỡ.
"Làm cho tốt, ngày sau không thiếu được chô tốt của ngươi." Lục Huyền lại vẽ thêm một cái bánh lớn cho Văn Càn, sau đó lời nói xoay chuyển, lại hỏi thêm: "Đúng rồi, trước đó ta từng dặn dò ngươi, bảo ngươi chịu khó học tập một chút tri thức có liên quan đền linh thực, tiến độ như thế nào rồi?"
Sau khi tiền bối phân phó, ta đã sưu tầm được không ít điển tịch có liên quan linh thực từ trong môi một gian cửa hàng ở nơi này, rồi trong lúc rảnh rôi, vân một mực chăm chỉ đi học tập, ghi nhớ. Trước mắt, ta đã năm giữ được không Ít kiển thức cơ bản của linh thực, cũng có thể phân biệt được vẻ bể ngoài của những chủng loại thông thường, chỉ là tạm thời vân chưa đưa vào thực tiên, những gì năm được trong tay chỉ là tri thức về mặt lý luận mà thôi." Nghe Lục Huyền hỏi, Văn Càn không tự chủ được lập tức khép hai chân lại, thành khẩn cúi đầu trả lời.
"Chỉ cần nắm giữ được kiến thức lý thuyết về linh thực, còn học tập được cách phân biệt chủng loại linh thực là đủ rồi. Ngươi vân nên đặt trọng tâm vào tiệm tạp hóa, không cần thiết phải thử nghiệm bổi
dưỡng linh thực làm gì. Nhưng đương nhiên, học tập được một ít thường thức như vậy còn xa xa không đủ, cổ găng đi tìm một ít điển tịch về linh thực, càng trân quý càng hiểm thầy càng tôt, lại cô gắng hết sức đi hiểu rõ những dạng linh chủng cao giai quý hiểm kia đi. Nếu điển tịch đắt đỏ, ngươi có thể dùng linh thạch từ trong cửa hàng đi thu mua." Lục Huyền mềm mỏng nói.
Thường ngày hắn đều ở trong động phủ, hơi có phần tách rời với ngoại giới, rât dễ bỏ qua cơ hội nhận được linh chủng quý hiếm. Ví dụ như lần này, nều không phải nữ tu họ Văn nhắc tới thì rất có khả năng hắn sẽ bỏ lỡ mất dịp tốt với Điên Âm Đảo Dương Quả, vậy thì tổn thất sẽ rất lớn.
Bởi vậy, hắn mới cố ý đi bồi dưỡng Văn Càn, lại cô ý muốn thanh danh của tiệm tạp hóa này truyền ra bên ngoài, đây chính là nền móng vững chắc để về sau, hắn có thể thông qua đối phương đến sưu tầm một ít linh chủng hiểm thấy. Coi như kiểm thêm cho mình một con đường thu hoạch linh chủng.
"Vẫn bối nhất định sẽ chuyên tâm nghiên cứu, trực tiêp đặt nó lên vị trí hàng đầu." Văn Càn vừa nghe nói như vậy đã lập tức bày tỏ thái độ.
Ở chung với Lục Huyền khá lâu rồi, gã biết rõ người trước mắt này tính tình rất hiển lành, chỉ cần hoàn thành tôt chuyện mà hắn ủy thác, thì chờ đến khi tâm trạng hắn vui vẻ là bản thân có thể nhận được các loại bảo vật làm phần thưởng.
Bởi vậy, suy nghĩ đi học tập tri thức về linh thực trong lòng gã lại kiên định thêm mây phần.
"Không ngờ ra ngoài một chuyến _ còn có thu hoạch ngoài ý muôn thê này." Lục Huyền dựa vào Lôi Hỏa Lệnh, bay ra từ trong vòng xoáy : tỉnh vân, tâm trạng có phần vui vẻ. Lần này, hắn rời khỏi động phủ, vốn định đi sưu tâm linh thực thích hợp để luyện chẽ pháp khí, nhưng lại ngoài ý muôn nhận được linh chủng Điên Âm Đảo Dương Quả. Dựa theo tin tức về linh thực xuất hiện sau khi trồng xuống, hắn hoàn toàn có thể biết được, sau khi loại linh chủng hợp chủng này thành thục, quả của nó sẽ có hiệu quả thần kỳ gần với linh thực cấp bảy. Một thứ hiềm thây như thê, khẳng định là khi mở ra quầng sáng phần thưởng của nó, sẽ không thể khinh thường.
Có Hư Không Yểm Mục ở phía trước dò đường, Lục Huyền thuận lợi trở lại bên ngoài động phủ. Vừa mới mở trận pháp ra, chim mập đã phát hiện được khí tức quen thuộc trên người hắn, cánh chim màu xanh nhạt to lớn kéo lẫy thân hình như quả cầu, nhanh chóng bay đến trước người Lục Huyền.
Dưới quán tính cường đại, sáu tiểu Thụ Nương vốn đang ở trên lưng con chim mập băn ra, run run rầy rẩấy một hồi mới điều chỉnh được thân hình ở trên không trung, sau đó bay đến trước mặt Lục Huyền nhỏ giọng líu ríu.
"Hống!" Một tiếng sấm nặng nề. vang lên, Lôi Long Hồng đang trồn bên trong cánh chim mập, chợt lên tiếng gầm nhẹ, như đang nhắc nhở Lục Huyền mau đi qua tìm kiếm nó đi. Nhưng nó vôn không biết, chiếc sừng nhọn màu trắng bạc trên đỉnh đầu ló ra từ trong cánh của con chim mập đã trực tiếp chỉ điểm vị trí của nó rổi.