Chương 942: Âm Sát Bình!
Chương 942: Âm Sát Bình!Chương 942: Âm Sát Bình!
“Tất nhiên là cẩn, không biết đạo hữu có thể cho tại hạ xem qua một chút được không?” Trên mặt Lục Huyền hiện lên ý cười, đây chính là điểm mẫu chôt có liên quan đến chuyện Nguyên Từ Linh Mộc lục phẩm có thể thuận lợi sinh trưởng hay không, bảo vật đã đưa đền trước miệng, sao hắn có thể buông tha được?
“Được.” Hoàng Bỉnh Khâu gật đầu, một khối khoáng thạch màu xám to bằng đầu người từ trong túi trữ vật phóng ra, bay đến trước mặt Lục Huyền. Khối khoáng thạch ấy chậm rãi xoay tròn, mặt ngoài lổi lõm, khi tập trung linh thức lên đó có thể phát hiện ra vô số những đường nét trong suốt trôi nổi vô định. Một luồng linh lực không thể nói rõ thành lời lập tức bộc phát ra, khiển những đồ vật bằng kim loại xung quanh không ngừng lặc lư chao đảo. “Đây chính là Nguyên Từ linh quáng?” Lục Huyền hào hứng quan sát khối khoáng thạch màu xám nhạt ây.
“Đúng vậy, có thể dùng linh quáng để luyện chế các loại pháp khí như phi kiểm, bên trong sẽ tích chứa một tỉa Nguyên Từ linh lực, hoặc cũng có thể dùng nó như nguyên liệu phụ trợ tu luyện thần thông liên quan đến Nguyên Từ." “Không biết Hoàng đạo hữu ra giá bao nhiêu?” Lục Huyền rời tầm mắt khỏi khối khoáng thạch kia, nhẹ giọng cười hỏi.
“Để có được khối Nguyên Từ linh. quáng này rât khó khăn, ta và mây vị đạo hữu đã gặp vô vàn trắc trở mới tiến vào được chô sâu bên trong bí cảnh kia, sau đó lại mạo hiểm tính mạng mới thu được một khối nhỏ như vậy. Nếu Lục đạo hữu muốn có thứ này thì cái giá mười lăm vạn linh thạch hạ phẩm, ngươi thầy được không?” Hoàng Bỉnh Khâu nói.
“Mười lăm vạn? Hoàng đạo hữu cũng mạnh miệng thật đây." Lục Huyền khẽ cười nói: “Số Nguyên Từ linh quáng này của ngươi nhiều nhất chỉ có năm mươi cân, hơn nữa nhìn bên ngoài cũng cảm nhận được nó không quá tỉnh thuần, _ cùng lắm chỉ có ngũ phẩm, Lục mỗ nói không sai chứ?”
“Đúng là khối linh quáng này được lây từ bên ngoài tòa Nguyên Từ linh sơn kia, câm chê bên trong quá mạnh, cả tòa Nguyên Từ linh sơn lại hòa làm một thể, có thể lấy được một khối này đã là rất may mắn rồi. Nhưng hẵn là Lục đạo hữu cũng biết, loại bảo vật như Nguyên Từ linh quáng này rất khó tìm được, nêu không đạo hữu cũng sẽ không _ cổ ý ủy thác Hiên Viên đạo hữu đi hô trợ tìm kiếm như vậy. Thế này nhé, ta nhường một bước, mười bồn vạn linh thạch hạ phẩm, đạo hữu thấy thể nào?”
Tất nhiên là Lục Huyền không thiếu linh thạch, dùng giá tiển này để mua linh quáng cũng chỉ là chuyện nhỏ với hắn thôi, nhưng đã có thể trả giá thì đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
“Hoàng đạo hữu nói rất đúng, nhưng quan trọng là số lượng Nguyên Từ linh quáng của ngươi quá ít, dùng để luyện chế phi kiếm pháp khí hay gia tăng uy lực của phi kiểm cũng rât có hạn. Như vậy đi, ta có thể trả mười hai vạn linh thạch hạ phẩm để mua khổi linh khoáng này."
“Cái giá này coi như đã vượt quá giá trị thực tế của khối linh quáng trong tay đạo hữu rồi, nó đủ để ta mua một kiện pháp khí ngũ phẩm thượng đẳng.” Lục Huyền bình tĩnh nói. Hãn cổ ý giầu giềm nguyên nhân khiển mình phải tìm kiểm Nguyên Từ linh quáng, để đối phương không thể phần đoán ra giá trị chân chính của khôi linh quáng đối với hăn.
Hoàng Bỉnh Khâu rơi vào trầm tư. Lục Huyền nói không sai, khối Nguyên Từ linh quáng trong tay gã hơi nhỏ, còn không đủ tỉnh thuần, dùng để luyện chê pháp khí sẽ không mang lại uy lực quá lớn. “Được, vậy thì mười hai vạn linh thạch hạ phẩm, coi như ta kết mối thiện duyên với Lục đạo hữu.” Cuồi cùng gã cũng quyết định, dứt khoát gật đầu đồng ý.
“Vậy thì đa tạ Hoàng đạo hữu, đây là một nghìn hai trắm linh thạch trung phẩm, mời đạo hữu xem qua." Nhận được Nguyên Từ linh quáng mình nhớ mãi không quên, trong lòng Lục Huyền vô cùng mừng rỡ, đồng thời một đống nhỏ linh thạch trung phẩm đã được đưa đến trước mặt Hoàng Bỉnh Khâu. “Không có vấn để." Hoàng Bỉnh Khâu khẽ gật đầu, vẻ mặt cũng khá là hài lòng. Sau khi bán Nguyên Từ linh quáng xong, gã cũng không ở lại lâu, đã nhanh chóng từ biệt Lục Huyền rồi rời đi.
“Rốt cuộc cũng có được Nguyên Từ linh quáng, hiện giờ ta đã đủ khả năng gieo trồng Nguyên Từ Linh Mộc lục phẩm rồi.” Lục Huyền nhìn khối linh quáng màu xám nhạt trước mặt, trong lòng không khỏi cảm khái một phen.
Phải biết răng, khi còn ở bên trong Thiên Kiểm Tông, hắn đã nhận được hạt linh chủng lục phẩm hiếm thấy kia, nhưng vì không thể thỏa mãn điều kiện bổi dưỡng nó, mà tùy tiện gieo trồng lại gây bất lợi với quá trình sinh trưởng phát triển của linh thực nên đến cuồi cùng, hắn vẫn để nó ở bên trong Thao Trùng Nang, nhờ bảo vật không gian duy trì sinh cơ cho linh thực. Đền hôm nay, cuối cùng cũng có thể bắt tay vào bồi dưỡng nó rồi.
Về phần mười hai vạn linh thạch hạ phẩm, có lẽ cái giá này cũng hơi cao, nhưng Lục Huyền lại không hể bận tâm đến chuyện đó.
Dù sao thì hiện tại mỗi ngày hắn đều kiếm được cả đấu vàng, trong tay vẫn còn rất nhiều linh thạch, lại càng không cần phải nói tới phần thưởng phong phú đến từ quầng sáng sau khi linh thực thành thục. Hắn đã được nếm mùi ngon ngọt nhờ mở ra quầng sáng đến từ linh thực lục phẩm Phượng Hoàng Mộc rồi. Tuy thời kỳ bồi dưỡng khác biệt, nhưng Nguyên Từ Linh Mộc còn hiếm thấy hơn Phương Hoàng Mộc cùng phẩm giai, chắc chắn là phần thưởng đến trong quầng sáng của nó chỉ mạnh hơn chứ không kém được.
“Một khối Nguyên Từ linh quáng lớn như vậy hắn là đủ để bồi dưỡng linh thực tới khi thành thục rồi." Hãn đặt linh quáng vào khu vực trung tâm, lại bổ trí một đạo cầm chế đơn giản, sau đó gieo một hạt linh chủng quái dị không ngừng lóe lên ánh sáng kim loại vào trong linh điền.
Xong xuôi, hắn mới thả ra một đạo Linh Vũ Thuật, tưới tắm cho linh chủng, đồng thời cũng tụ tập linh thức lên trên linh chủng. Có thể cảm nhận được những đường nét trong suốt phía trên linh quáng đang chậm rãi bơi vào trong linh chủng, thỏa thích tầm bổ cho linh chủng. Lục Huyền thấy vậy mới thoải mãn rời đi. Hắn lại dò xét bôn phía linh điền, cẩn thận kiểm tra trạng thái của môi một gồc cây.
“Lại có một gốc linh thực tà dị thành thục.” Hắn đứng trước một gôc linh thực màu xám trắng, mặt ngoài linh thực có một tầng sát khí dày đặc bám vào, trên đỉnh còn kết xuât một trái linh quả quái dị tràn đầy những đường vân màu xám trắng. Sát khí nổng đậm được tích chứa bên trong linh quả, gần như đã muôn xông ra khỏi vỏ, làm Lục Huyền đứng bên cạnh cũng không tự chủ được mà nổi lên ý niệm hung sát trong đầu.
“Sát khí mạnh thật!” Lục Huyền thì thầm, sau đó cẩn thận hái linh quả xuồng, đảo qua tin tức có liên quan đến linh quả, tâm thần của hắn lập tức bị quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện trên phần ngọn của linh thực thu hút. Hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng, quầng sáng vỡ tan trong yên lặng rồi hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu rơi đầy trời, thoáng chốc đã tràn vào cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, một ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
[Thu hoạch một trái Sát Nguyên Quả ngũ phẩm, nhận được bảo vật Âm Sát Bình lục phẩm.}
Ý niệm vừa hiện, một chiếc bình cổ màu xám trắng đã có mặt trong tay hắn. Mặt ngoài chiếc bình cổ có rất nhiều hoa văn hình hung thú, con nào con nấy đều hiện ra vẻ hung thần ác sát.