Chương 950: Trong Bụng Có Tà Chủng!
Chương 950: Trong Bụng Có Tà Chủng!Chương 950: Trong Bụng Có Tà Chủng!
Ngay sau đó, một thiếu phụ xinh đẹp dáng vẻ thướt tha, ngũ quan tỉnh xảo, chậm rãi bước đền, đôi chân ngọc trắng như tuyết của: nàng khẽ nâng cao chừng ba tãc, điểm nhẹ trên mặt đất. Khi nàng bước đi bộ váy voan màu phấn hồng trên vai dâu không gió lại tự bay, núi non bên trong lướt qua trước mắt, cảnh đẹp không sao tả xiết. “Vị đạo hữu này có chút xa lạ, không biết nên xưng hô thể nào? Nô gia là Đỉnh Niệm, quán chủ của Trường Nhạc Quán, cứ gọi ta một tiếng Niệm Niệm là được." Giọng nói của thiểu phụ nghe mềm mại nhu hòa, khiển người ta không kìm được mà say mê trong đó.
“Tại hạ bọn họ Hoàng, gặp qua Đinh đạo hữu.” Lục Huyền chắp tay nói, dù nữ tu trước mắt bày ra tư thái cực thâp nhưng hắn cũng không dám khinh thường. Linh thức của hắn đã tra xét qua, tu vi cảnh giới của nữ tu này không hề thua kém hắn, đều là tu sĩ Kết Đan. “Hóa ra là Hoàng lang, đây là lần đầu tiên Hoàng lang tới Trường Nhạc Quán ư? Có cần nô gia hầu hạ hay không?” Thiếu phụ tiển lên vài bước, cánh tay như ngọc nhẹ nhàng choàng lên bờ vai Lục Huyền, khóe miệng khẽ nhếch, phả ra hơi thở như lan.
Lục Huyền lộ vẻ mặt tự nhiên, nhẹ nhàng lui về phía sau hai bước. “Đỉnh đạo hữu, ta tới Trường Nhạc Quán không phải để tìm kiếm niềm vui, theo đuổi hưởng lạc, mà chỉ muốn cùng đạo hữu bàn một vụ làm ăn lớn thôi.” Hắn trầm giọng nói. “Hoàng đạo hữu khách khí quá rồi, không phải ngươi đến Trường Nhạc Quán này đã là vụ làm ăn lớn của chúng ta rồi sao?” Thiếu phụ cười hì hì, sóng mắt lưu chuyển, tầm mắt mờ mịt đảo qua bên hông Lục Huyền.
“Không dối gạt Đinh đạo hữu, ta ngâu nhiên có được một ít bảo vật âm dương hợp hoan, đều là loại thích hợp với nữ tu của quý quán, đạo hữu có nguyện ý xem thử hay không?” Lục Huyền nghiêm mặt nói, không hề để ý tới lời đùa giỡn của thiêu phụ xinh đẹp.
“Vậy mời Hoàng đạo hữu qua bên này.” Đinh Niệm thấy thế, biểu cảm nũng nịu trên mặt lập tức thu lại khá nhiều, nàng nhanh chóng dân Lục Huyền tiến vào một gian phòng với bô cục cực kỳ dê làm người ta chìm vào những suy nghĩ miên man.
Bốn phía trong phòng có những tấm lụa mỏng màu phấn hồng rủ. xuống, bên trong còn có một chiêc giường mềm mại cực kỳ rộng lớn, trên đầu giường đốt một cây hương màu trắng hồng, từng luồng hương khí lượn lờ bay lên, càng tăng thêm vài phần khí tức mập mờ cho gian phòng vồn đã không trong sáng ây. “Hoàng đạo hữu, không biết thứ ngươi muốn bán ra rồt cuộc là bảo vật nhường nào?” Đỉnh Niệm nửa năm trên chiếc giường mềm, vô thức vuôt ve bắp đùi màu trắng như tuyết, nhìn qua có vẻ vừa sắn chắc lại vừa mềm mại.
“Mê Dục Đan tứ phẩm, sau khi sử dụng có thể kích phát dục niệm ở nơi sâu nhất trong nội tâm, kích thích tình dục, phóng đại khoái cảm, là bảo vật tuyệt hảo để tu luyện đạo âm dương hợp hoan." Một viên đan dược màu hồng phấn mặt ngoài có rất nhiều linh văn màu đỏ nhạt lập tức xuất hiện trước mặt nữ tu, linh văn chậm rãi di chuyển, còn mơ hổ tạo thành một cơ thể đẫy đà, cực kỳ duyên dáng. “Bảo vật (Cực Nhạc Tâm Kinh) tứ phẩm, có thể dẫn động thuật pháp trong đó, thi triển ra huyễn thuật tình dục, cũng có hiệu quả trợ tình."
“Bảo vật Mỹ Âm Châu tứ phẩm, dưới dục niệm kích thích, có thể phóng xuât ra vô sô dâm thanh lãng ngữ được ghi chép lại bên trong, cũng có hiệu quả trợ tình cực mạnh."
Một tấm tơ lụa vàng nhạt, một hạt châu trong suốt ẩn chứa vài tỉa sương khói màu phấn hồng nhanh chóng xuât hiện trước mặt thiểu phụ diêm lệ.
“Mê Dục Đan, Cực Nhạc Tâm Kinh, Mỹ Ẩm Châu... Đúng là những món bảo vật âm dương hợp hoan hiếm có, không biết trong tay đạo hữu có bao nhiêu?” “Số lượng Mê Dục Đan là nhiều nhãt, hai mươi viên, còn lại sáu cuồn Cực Nhạc Tâm Kinh và tám viên Mỹ Âm Châu.” Lục Huyền nói ra số lượng trong tay mình.
“Nhiều vậy cơ à? Hoàng đạo hữu không phải là tu sĩ bàng môn tả đạo đầy chứ? Nô gia hơi sợ đây nha ~” Thiêu phụ che miệng, khẽ cười nói, trong mát hiện lên một tia kinh ngạc hiểm khi nhìn thây được. - Nàng thật sự không ngờ tu sĩ Kêt Đan tướng mạo bình thường trước mắt này lại có thể lấy ra nhiều bảo vật như thế. Nếu ở một số mảnh đất câu lan cỡ trung và nhỏ khác bên trong Hoan HỈ Tinh Động thì e rắng có lật ba thước đất cũng không thể gom đủ số lượng này.
“Nếu Đỉnh đạo hữu đã có ý, chỉ bằng hãy ra giá đi?” Lục Huyền cười hỏi. Ta muốn có toàn bộ nhóm bảo vật trong tay đạo hữu, mỗi viên Mê Dục Đan giá tám nghìn linh thạch hạ phẩm, mỗi viên Mỹ Âm Châu giá một nghìn linh thạch hạ phẩm, về phần Cực Nhạc Tâm Kinh, giá cả của thứ này sẽ là cao nhât, môi cuôn một vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm, đạo hữu thấy thế nào?” Thiếu phụ diễm lệ nói mà không cần nghĩ ngợi gì cả.
“Được.” Lục Huyền giả vờ như suy nghĩ một lát rồi mới đồng ý. “Không hổ là động tiêu tiền lớn nhât của Hoan Hỉ Tinh Động, tiêu pha linh thạch chăng khác gì nước chảy."
Giá tiền này so với giá bán ra ở tiệm tạp hóa chỉ cao hơn chứ tuyệt đôi không thấp hơn, hơn nữa còn một lần bán ra với số lượng lớn, đương nhiên là hắn không thể thể từ chối được rồi. “Đây là ba nghìn ba trăm tám mươi viên linh thạch trung phẩm, mời đạo hữu xem qua.” Một đồng linh thạch tỏa ra linh quang nhanh chóng bay tới trước mặt Lục Huyền. “Không có vấn đề gì.” Lục Huyền dùng thần thức đảo qua, xác nhận sô lượng không có gì sai sót, cũng không có bất cứ dị thường nào, mới thu tất cả linh thạch vào túi trữ vật. “Hoàng đạo hữu, chi bằng hãy ở lại nơi này nghỉ ngơi hai ngày để thả lỏng một chút?”
“Đinh đạo hữu..." Lục Huyền đang định mở miệng từ chối, Đinh Niệm đã đưa ngón tay đè lên môi hắn, hai má nàng ửng hồng, bộ y phục bằng voan màu phần hồng trên cơ thể không ngừng rơi xuông.
“Lang quân, hãy để lại cho nô gia một hạt giống đi?" hả¿”
Đúng vào lúc này, đột nhiên Lục Huyền lại cảm nhận được bên hông có một vật nhỏ dài không ngừng chọc hắn. Yêu Quỷ Đăng đã biên nhỏ, ẩn giấu trên người Lục Huyền lập tức truyền một luồng ý niệm vào đầu hắn.
“Trong bụng có tà chủng! Không ngờ trong cơ thể vị quán chủ Trường Nhạc Quán này lại có linh chủng?” Bề ngoài Lục Huyền không biểu lộ gì nhưng trong lòng đã âm thầm kinh hãi.
Phải biết rằng, số lượng linh chủng hắn bổi dưỡng ra phải gọi là nhiều không đêm xuể, nhưng trong nhóm ây, lại chỉ có một loại được nuôi dưỡng trong cơ thể sinh vật sống mà thôi. Nó chính là Lão Cốt Ma Chủng đã được hắn gieo vào trong cơ thể gã tà tu từng trực tiếp bắt tay với kẻ ác, tiết lộ vị trí của hắn, nhằm mưu lợi cho mình.
Không ngờ trong Trường Nhạc Quán tại Hoan Hỉ Tỉnh Động này, hăn lại được nhìn thây một hạt khác.
Yêu Quỷ Đằng cực kỳ mẫn cảm với khí tức của linh chủng. Nó từng trợ giúp Lục Huyền tìm được rất nhiều loại linh chủng cao cấp rồi, nên Lục Huyền cực kỳ tin tưởng vào nó. “Trong bụng... Âm dương hợp hoan...Chẳng lẽ hạt linh chủng kia lại có liên quan đến thải bổ?”
Ý niệm xoay chuyển cực nhanh trong đầu hắn, Lục Huyền đang âm thầm suy xét xem nên ứng phó như thế nào với yêu cầu của thiếu phụ diễm lệ trước mặt.