Chương 960: Phiển Toái Ngọt Ngào!
Chương 960: Phiển Toái Ngọt Ngào!Chương 960: Phiển Toái Ngọt Ngào!
“Bảo vật lục phẩm, Động Huyền Kiềm Bia, bảo vật loại hình phụ trợ thượng đẳng về mặt kiếm đạo.” Lục Huyền nhìn tấm bia đá loang lổ trong tay, cõi lòng mừng rỡ. “Chẳng những kiếm bia có thể phụ trợ tu luyện công pháp kiêm đạo, nó còn có thể gây ảnh hưởng tới không gian xung quanh, hình thành một dạng tổn tại cùng loại với bí cảnh kiểm ý."
Hai chức năng này có tác dụng rất lớn với Lục Huyền hiện giờ, nhất là cái thứ hai, nó giúp hắn có cơ hội kích thích cải tiền ra chủng loại Kiểm Thảo cấp cao.
Hiện giờ, hắn đã nghiên cứu bồi dưỡng ra Lôi Mang Kiểm Thảo tam phẩm, nhưng muốn cải tiến nó thành chủng loại Kiểm Thảo tứ phẩm thậm chí là ngũ phẩm mới, lại phải có linh địa cùng loại với bí cảnh Kiểm Trì của Thiên Kiểm Tông lúc trước.
Mà Động Huyền Kiếm Bia lại có hy vọng tạo nên một vùng dị địa thần kỳ như vậy.
“Đúng là trong cõi u minh tự có thiên ý. Lúc trước khi còn ở bên trong Thiên Kiểm Tông, nhóm sư huynh như Cát Phác đều trở về Động Huyền Kiếm Tông, vốn tưởng duyên phận giữa chúng ta đã hêt nhưng không ngờ Động Huyền Kiểm Bia này lại khiển ta và những người bạn cũ năm ây sinh ra một tia liên hệ. Với tín vật để tiến vào Động Huyền Kiếm Vực này, có lẽ ta vân còn cơ hội được gặp lại bọn họ." “Đến lúc đó, nếu ta mang theo một - hai loại Kiểm Thảo đã được cải tiến thành ngũ phẩm xuất hiện trước mặt các sư huynh và sư thúc, không biết bọn họ sẽ có phản ứng như thê nào đây.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ. Hắn nhìn quanh bốn phía, rồi trực tiếp chôn tấm Động Huyền Kiếm Bia ở chính giữa mảnh linh điển đang gieo trồng các loại Kiếm Thảo, sau đó thi triển Địa Dẫn Thuật, chỉ trong mầy hơi thở đã có một gian nhà đá đơn giản từ dưới đất chui lên. “Sau này ta sẽ tìm hiểu và tu luyện kiểm quyết ở đây.” Hắn nhỏ giọng nói một câu, sau đó đi kiểm tra gồc Phân Quang Độn Ảnh Kiểm Thảo ngũ phẩm bên cạnh. Bởi vì Lục Huyền lĩnh ngộ (Phân Quang Kiếm Kinh }» muộn hơn
{ Sát Sinh Kiếm Kinh ) khá lâu, nên thanh tiến độ bên dưới Phân Quang Độn Ảnh Kiểm Thảo vân còn thiếu một đoạn nhỏ mới hoàn toàn kéo đầy, nhưng theo quỹ đạo sinh trưởng bình thường, không bao lâu nữa gốc Kiểm Thảo này cũng có thể trưởng thành rồi.
Về phần Bạch Cốt Sát Sinh Kiếm - Thảo ngũ phẩm đã thành thục, hắn dự định sẽ tạm thời giữ nó lại. Bản thân Kiêm Thảo vồn đã bãt phàm, lại cộng thêm chuyện hăn đã lĩnh ngộ ra kiếm quyết £ Sát Sinh Kiếm Kinh ) thượng đẳng, hai thứ kết hợp lại càng gia tăng sức mạnh, coi như trong tay vừa có thêm một loại thủ đoạn bảo vệ tính mạng mới rồi. Sau khi thu hoạch bảo vật lục phẩm, Lục Huyền bình tĩnh trở lại, tiếp tục kiểm tra linh điển, xem xét bồi dưỡng từng gốc linh thực. “Xào xạc.”" Thanh âm rầm rì vang. lên, Thụ Nương đang trồn trong Ất Mộc Thanh Lôi Đằng khẽ vung vẩy đôi cánh mỏng manh bay tới, một mực xoay quanh người Lục Huyền. Thế nào? Ở trong động phủ có thoải mái không?” Lục Huyền nhìn con thảo mộc tỉnh linh đẹp đề đáng yêu trước mắt, dịu dàng hỏi.
“Thật nhiều thật nhiều linh thực cao giai!" Tiểu Thụ Nương truyền một luồng ý niệm vào đầu Lục Huyền. Chúng thật sự không ngờ, mình theo hãn đi đền nơi này lại - giồng như tiển vào một mảnh thể ngoại đào nguyên kỳ diệu tới vậy. Các loại linh thực hi hữu có mặt ở khắp nơi, sinh cơ vô cùng nồng đậm, đổi với những tiểu tỉnh linh như chúng, tất cả thứ này đều là đồ đại bổ, thân thể vốn nhỏ gầy ban đầu cũng trở nên đầy đặn hơn một chút.
Nhưng đương nhiên, chúng vân có phiền toái.
Phiền toái ở đây không phải là mỗi ngày phải đau đầu suy nghĩ nên làm như thế nào mới có thể hấp thu đủ thảo mộc linh khí, mà phiến toái ở đây chính là ưu sầu không biết nên chọn gốc linh thực nào để hấp thu. Hai ngày này, sau khi Lục Huyền mang về thêm mấy gốc linh chủng cao cấp, cảm giác ưu sầu ấy lại càng thêm mãnh liệt.
Ở đây vui vẻ, không có gì phải suy nghĩ, loại phiền não tràn ngập hạnh phúc này khiển chúng hoàn toàn quên đi đồng loại và Huyền Cực Thụ Mâu ở Thanh Mộc Tinh Động xa xôi kia.
Lục Huyền thoáng trấn an bọn chúng một phen rồi trở lại tiểu viện. Trong đình viện, chim mập đang lười biếng năm rạp trên mặt đt, thỉnh thoảng lại hướng ánh mắt nhìn vào góc phòng nơi Lôi Long Hồng và âu thú Thanh Nhạc Lân đang chơi đùa.
Ấu thú Thanh Nhạc Lân ra đời chưa lâu, giờ vẫn còn rất nhỏ, chưa thể bày ra thiên phú hàng phục bách thú bá đạo của mình.
Lôi Long Hống có thêm một đồng bọn nhỏ như vậy, tính tình vốn quái gở cũng trở nên phóng khoáng hơn rất nhiều. Nó dân Thanh Nhạc Lân chạy loạn khắp nơi, tận tình bày ra dáng vẻ một vị đại ca tôt đang chăm sóc tiểu đệ đệ.
“Hôm nay tâm trạng rất tốt, phải tụ tập ăn uống một phen mới được." Linh thức của Lục Huyền đảo qua, trực tiếp truyền một luồng ý niệm tới tất cả nhóm linh thú bên trong động phủ.
Sau đó, hắn lấy một đống thịt yêu thú đã xử lý xong ra khỏi túi trữ vật. Lần này tới Hoan Hỉ Tinh Động hắn cũng tiện đường mua rất nhiều thịt yêu thú tươi ngon tại Vạn Linh Thực Phủ, lại cộng thêm trong động phủ vân còn vài loại linh tương linh nhưỡng, cùng với khá nhiều linh quả đủ mọi phẩm giai, nhiêu đây đã thừa để mở một bữa tiệc lớn cho nhóm linh thú rồi.
“Lần này ta ra ngoài, đã kiếm được mấy hạt linh chúng lục phẩm và thất phẩm, lại thu hoạch thêm Động Huyền Kiểm Bia lục phẩm, nhất định phải ăn mừng thật lớn!” Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó vào phòng lây ra bình Viên Ma Tửu đã ủ chế xong, tự rót đầy một ly cho mình và một đám linh thú.
Lôi Long Hống, Thanh Nhạc Lân cũng ra vẻ nâng chén rượu, nhấp từng ngụm linh tửu vàng óng ánh. Mấy đứa Ly Hỏa Giao, chim mập thì dùng sức hút một hơi, Viên Ma Tửu trong chén trực tiêp hóa thành một dòng nước nhỏ chảy vào trong cơ thể chúng.
Mấy tiểu Thụ Nương thu nhỏ thân hình, cùng vây quanh phần rìa của chén rượu, hưởng thụ độ rượu cực mạnh của Viên Ma Tửu.
Dược Trĩ trong suốt còn dứt khoát ngâm mình trong Viên Ma Tửu, người bên ngoài chỉ nhìn thây linh tửu màu vàng óng trong chén cứ chậm rãi hạ xuồng.
Lục Huyền mỉm cười, hắn làm một hơi uống cạn chén Viên Ma Tửu trong tay. Linh tửu vàng óng ánh lập tức chảy qua tứ chỉ bách hài, huyết khí cuổn cuộn, toàn thân âm áp, cứ như trong cơ thể đang ẩn chứa một nguồn sức mạnh cực kỳ dổi dào dùng mãi không hết. Sau đó hăn đứng dậy, thân hình lắc lư, mắt say lờ đờ, mông lung đi tới trước _ mặt từng con linh thú, tứm lẫy chỗ này, sờ soạng chô kia.
“Nào, bắn tim nào ~ “ Lục Huyền bước tới chô Đạp Vân Linh Miêu, chộp lấy nhóc con ban đầu là chán ghét, sau đó thì buông xuôi này. “Ngao ~ “ Thanh âm thô ráp lại có chút nũng nịu của Đạp Vân Linh Miêu trực tiếp vang lên, trông có vẻ như muôn tránh né nhưng lại bât đắc dĩ đứng yên tại chô. Lục Huyền không chút khách khí đã quần hai nhúm lông màu xám trăng trên chóp tai nó thành một hình trái tim.
Nhìn đám linh thú say khướt trong sân, hắn chỉ cười rộ lên.
Hôm sau.
Lục Huyền tỉnh lại từ trong giấc ngủ, kinh ngạc nhìn lên nóc nhà. "Tác dụng chậm của loại Viên Ma Tửu này quá lớn rổi, ngủ suốt cả đêm cũng không hoàn toàn khôi phục tỉnh táo. Nhưng hiệu quả của nó cũng không tầm thường."
Hắn cảm nhận được mấy phần huyết khí tràn đầy trong cơ thể cùng với luống khí lưu âm áp như có như không, trong lòng cảm khái nói.