Chương 968: Ngũ Lôi Chưởng!
Chương 968: Ngũ Lôi Chưởng!Chương 968: Ngũ Lôi Chưởng!
Thứ này chính là lá Thanh Tịnh Lưu Ly Trà ngũ phẩm, sau khi sử dụng có thể gia tăng ngộ tính của tu sĩ trong một đoạn thời gian nhât định. Theo thời gian trôi qua, hiệu quả sẽ từ từ yếu bớt rồi chậm rãi trở lại bình thường.
Hiện giờ, búp trà đầu tiên ăn vào đã không còn bao nhiêu hiệu quả, Lục Huyền dự định sẽ ăn thêm một búp trà nữa để lĩnh ngộ tầng thứ nhất của Thần Tiêu Chân Pháp ) . Lá Thanh Tịnh Lưu Ly Trà có hiệu quả mạnh nhất khi vừa sử dụng, nhờ thê mà khi tu tập công pháp, Lục Huyền tiến triển cực nhanh.
Một tháng trôi qua, hắn đi tới một mảnh đất trồng trong động phủ, tâm niệm vừa động, âu thú Lôi Long Hồng đã được hắn kêu gọi tới. Tiểu thú màu trăng bạc cảm nhận được Lục Huyền đang gọi mình nên nhanh chóng chạy đi ngay. Lục Huyền xoa cái sừng nhọn màu trắng bạc trên đầu nó, lại lấy ra một hạt Lôi Bạo Liên rổi nhẹ giọng
nói: “Đợi lát nữa ta sẽ thi triển loại lôi pháp gần đây ta tu luyện lên người ngươi, ngươi phôi hợp một chút để ta xem hiệu quả tu luyện thê nào nhé.”
Lôi Long Hống vốn là dị thú thuộc tính Lôi, có huyết mạch mỏng manh của Thanh Giác Lôi Hủy thời Thượng cổ, khả năng kháng lôi rất mạnh, không cần lo lôi pháp hắn tu luyện sẽ làm âu thú bị thương. So với nhóm linh thú khác trong động phủ, nó được xem như đôi tượng thí nghiệm thích hợp nhất rồi.
Hắn dặn dò xong, lại nhanh chóng vận chuyển linh lực trong cơ thể, một đạo lôi quang đột ngột băn từ lòng bàn tay ra, đánh vào lưng Lôi Long Hồng. Trên lưng Lôi Long Hồng lập tức xuât hiện những gợn lôi điện màu trắng bạc, lôi quang lập tức bị nó hấp thu và chuyển hoá sạch sẽ, bộ lông màu trăng bạc vân mềm mại bóng loáng như cũ, không có một sợi nào bị đốt trụi. “.,., khả năng kháng lôi cao như vậy cơ à?” Lục Huyền bị đả kích không. nhỏ, từng đạo lôi quang lại liên tiếp bản ra cực nhanh, toàn bộ đánh vào thân thể Lôi Long Hồng.
“Grào!” Lôi Long Hống thấp giọng gầm rú, thanh âm như từng tiếng sấm rền, theo hiểu biết của Lục Huyền về nó, có thể nghe ra lúc này tâm trạng nó đang cực kỳ vui sướng. Thậm chí về sau thanh âm còn dần biến thành tiếng thì thầm rên rỉ, cứ như lôi quang Lục Huyền đánh ra đang gãi ngứa cho nó vậy. Lục Huyền có chút bất đắc dĩ, đành phải xoay người bắn một đạo lôi quang vào một tảng đá lớn. Lôi đình lóe lên, mặt ngoài tảng đá xuất hiện một mảng cháy đen lớn, thậm chí chính giữa còn suýt thì hóa thành bột mịn. “Suýt nữa đã bị con Lôi Long Hống này làm mất lòng tin rồi." Lục Huyền nói thầm một câu, hắn đã nhập môn tầng thứ nhất của
( Thần Tiêu Chân Pháp } , còn luyện tập được lôi pháp Ngũ Lôi Chưởng trong đó, thứ này hoàn _ toàn có thể tập kích bất ngờ, khiến cho kẻ khác khó lòng phòng bị. Uy lực của nó cũng không tầm thường, thoạt nhìn đã có lực sát thương tương đương với pháp khí Trúc Cơ bình thường rổi. “Dùng để đánh lén cũng không tệ.” Hắn nhỏ giọng nói, sau đó lại đi vào linh điển kiểm tra đông đảo linh thực. “Số lượng linh lôi và lôi dịch màu xanh thâm trong tay ta cũng không còn nhiều.” Trong lúc bồi dưỡng vài loại linh thực thuộc tính Lôi, hắn nhìn đồng linh lôi sắp hêt trong túi trữ vật, không khỏi cảm khái một cầu.
Hiện tại, bên trong động phủ của hắn đang có không ít linh thực thuộc tính Lôi, có tới ba mươi gôc Lôi Bạo Liên tứ phẩm, ngoài ra lại có vài gốc Ngũ Lôi Tịnh Đề Hoa ngũ phẩm, một gôc Tử Vi Huyển Lôi Quả lục phẩm và một gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đăng thât phẩm. Nhiều loại linh thực thuộc tính Lôi như vậy nên nhu cầu về linh lôi và lôi dịch là rất lớn, linh lôi và lôi dịch màu xanh thâm lần trước hắn thu thập được trong Lôi Hải đã gần hết rổi. “Xem ra phải tới Lôi Hải một chuyến rồi, theo tin tức ta nghe ngóng được, lãnh địa của tộc Lôi Hồng Thú nắm cách bí cảnh Lôi Cơ động rất xa, cũng không phải lo sẽ chạm mặt với nhóm tu sĩ bị thu hút tới đó.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ. Nếu là linh lôi phổ thông, hắn hoàn toàn có thể mua được từ thương hội hoặc ủy thác cho những tu sĩ khác thu thập với giá cao, nhưng lôi dịch màu xanh thâm kia lại khó mà thu được. Trong khi loại lôi dịch màu xanh thâm ây vồn là bảo vật mầu chốt để hắn bổi dưỡng Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm.
Ngay cả trong Lôi Hải rộng lớn vô biên cũng rất khó tìm được bảo vật thuộc lôi linh thuộc tính Mộc quý hiểm.
Hắn cũng không định cho tu sĩ khác biết về bảo địa có lôi dịch màu xanh thâm kia.
Dù sao đó cũng là bí địa của tộc Lôi Hống Thú, chúng có thể dẫn hắn tới đó đã rất đáng quý rồi, nếu hắn lại tiết lộ vị trí của bảo địa ra ngoài chăng khác nào phản bội chúng, tâm địa quá mức xấu xa.
Trước mắt, tu vi của hắn đã đột phá đền Kết Đan trung kỳ, lại sở hữu rât nhiều bảo vật hộ thể, cường độ thân thể đã vượt xa Kết Đan Chân Nhân bình thường, lại cộng thêm tâm tính hắn cẩn thận, không có ý định xâm nhập sâu vào Lôi Hải để gia tăng nguy hiểm.
Đủ loại nhân tố cộng lại, khiến hắn cực kỳ tự tin với chuyền hành trình tiến vào Lôi Hải lần này.
'“Tiện đường cũng đưa dị thú Lôi Long Hống về thăm chốn cũ một phen. Cho bọn chúng xem con âu thủ nhỏ gầy không cha không mẹ, kẻ từng bị đồng tộc cô lập giờ đã trưởng thành tới mức này rồi. Phú quý không về quê thì khác gì mặc áo gấm đi đêm chứ?” Lục Huyền nhìn con âu thú màu trắng bạc phía sau, khẽ cười nói. ...Tach-Tra-Thanh-Xuan...
Bên bờ Lôi Hải.
Lục Huyền đứng ở một khu thông đạo gần đó, lăng lặng nhìn đám tu sĩ đang lục tục tiền vào Lôi Hải. “Đúng là náo nhiệt hơn trước đây nhiều. Nhưng nhiều tu sĩ thể này, rồi đền cuồi cùng, có mây người may mẫn nhận được cơ duyên bảo vật đây?” Trong lòng hắn thầm cảm thán một tiêng.
Sau khi quyết định tới Lôi Hải thu thập lôi dịch màu xanh thâm, Lục Huyền đã mở ra hai trận pháp phòng hộ ngũ phẩm, dặn dò Thảo Khôi Lôi trông chừng động phủ cho tốt, sau đó nhanh chóng đi tới thông đạo tiến vào Lôi Hải.
“Vị đạo hữu này, xin đưa Lôi Hỏa Lệnh ra.” Chưa tiển vào Lôi Hải đã có một vị Kết Đan Chân Nhân đi tới trước mặt Lục Huyền, cười nói.
Lục Huyền khẽ gật đầu, lập tức lấy ra Lôi Hỏa Lệnh, sau khi Kết Đan Chân Nhân kia xác nhận không có gì bất thường mới để hắn vào trong.
“Tu sĩ bình thường muốn có Lôi Hỏa Lệnh cũng phải bỏ ra không ít linh thạch, dựa vào điểm này cũng có thể suy đoán ra, chỉ tính riêng mảng quản lý thông đạo Lôi Hải thôi, Thiên Tỉnh Động đã kiểm lời được không biết bao nhiêu linh thạch trong quãng thời gian này rồi." Lục Huyền nghĩ theo một góc độ rãt kỳ lạ.
Từ chuyện Kết Đan Chân Nhân tự mình đi kiểm tra cũng có thể thấy được, ở thời điểm hiện tại, muốn tiền vào Lôi Hải đã trở nên khó khăn hơn trước đây rất nhiều rồi. Nhưng chuyện này chăng hề liên quan tới Lục Huyền.
Hắn thuần thục đi giữa vô số lôi mang cực nhỏ.
“Hả? Không thấy con Lôi Hống Thú thường xuyên xin ăn ở ven đường kia đâu?” Đột nhiên Lục Huyền khẽ ổ lên một tiếng, trong lòng có chút bãt ngờ.
Nhớ là ngay lần đầu tiên hắn tiến vào Lôi Hải đã gặp con Lôi Hổng Thú với hình thể mập mạp kia rổi.