Chương 990: Lễ Vật Hậu Hĩnh!
Chương 990: Lễ Vật Hậu Hĩnh!Chương 990: Lễ Vật Hậu Hĩnh!
Cuối cùng Lục Huyền dùng cái giá một vạn tám ngàn linh thạch hạ phẩm để mua được ba hạt linh chủng Hồn Trùng Khuẩn.
"Không ngờ lần này ta tới Phong Uyên Tỉnh Động lại có thu hoạch lớn như vậy." Lục Huyền đi dạo một vòng ở Quỷ thị, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Lần này đi Quỷ thị, thu hoạch của hăn tương đôi khá, Hương Nhục Chỉ lục phẩm, Hồn Trùng Khuẩn ngũ phẩm, cùng với tà vật ngũ phẩm Huyềt Tuyển Bạng Mâu. Ngoài ra, vân còn một lá Vạn Hổn Phiên có vô số âm hổn bên trong, lại cộng thêm mãy món pháp khí tà đạo mang đến trợ giúp không nhỏ đối với chuyện bổi dưỡng linh thực tà dị.
"Ngoại trừ những thứ này, đoán chừng chút nữa vân còn người khác đưa tới tận cửa." Lục Huyền lặng lẽ liêc qua lòng bàn tay, một con ngươi màu xám trắng nhẹ nhàng chui ra từ trong khe hở, trực tiếp bày ra toàn bộ cảnh tượng xung quanh ở trước mặt hăn.
Dọc theo đoạn đường này, hắn vẫn âm thầm quan sát khắp nơi, và nhanh chóng chú ý thầy vài bóng người thoặt ẩn thoặt hiện, có mặt ở chung quanh mình khá nhiều lần. "Tụ vị Kết Đan tiền kỳ... Lại là người có tâm tính toán kẻ vô tâm, ổn thỏa rồi. Huyết nhục thượng đẳng đưa lên tận cửa há có đạo lý lại không cần?" Lục Huyền cười mà không phải cười, sau đó thu lại khí tức, rời khỏi Quỷ thị, đi tới tầng thứ năm của Phong Uyên Tinh Động.
Ngay tại thông đạo tầng thứ năm, hai gã tu sĩ nhanh chóng lướt ra từ bên trong âm khí nồng đậm. "Người đi đâu rồi? Tốc độ khá là nhanh đây." Một bà lão trong đó truyền âm cho một người khác bên cạnh.
"Có lệ quỷ của ta nhìn chằm chằm vào, hăn là hắn chạy không được bao xa đâu." Trong tay người còn lại đang cầm một tấm phù lục ác quỷ, chỉ thây một sợi thanh khí mơ hồ quanh quần phía trên tấm phù lục, trực tiếp chỉ dân cho gã biết vị trí của con ác quỷ kia.
"Cũng đúng, lão quỷ ngươi tỉnh thông Ngự Quỷ Thuật, am hiểu truy tung, bị ngươi truy tung thì rất khó đào thoát. " Bà lão dung mạo xâu xí kia âm hiểm cười nói.
Vừa nãy, khi ở Quỷ thị, hai người bọn họ ngâu nhiên phát hiện ra một tên tán tu, tu vi Kết Đan sơ kỳ,
nhưng lại đi mua một đồng bảo vật quý hiểm, khi đồi phương móc ra một đống linh thạch trung phẩm để trả tiền hàng, đôi mắt kia hoàn toàn không nháy lây một cái, xem ra xuất thân của mục tiêu lần này cực kỳ xa xỉ, mới nhất thời sinh lòng tham lam, muôn nửa đường chặn giết.
"Cũng không biết lai lịch của tiểu
tử kia là gì, rõ ràng tu vỉ bình thường nhưng gia sản lại cực kỳ hùng hậu. Ai bảo hắn dám đi râu rao trong Quỷ thị, không thể trách hai người chúng ta để mắt tới hắn được. " Bà lão truyền âm cho đồng bạn giống như lệ quỷ bên cạnh.
Hai người bọn họ chẳng những thường xuyên bày quầy bán hàng ở trong Quỷ thị, còn ngâu nhiên làm một ít chuyện cướp đoạt bảo vật, một khi phát hiện có dê béo, sẽ lập tức hóa thân thành kiếp tu, làm một phi vụ lớn.
Đồng bạn của bà ta có thủ đoạn ngự quỷ cực kỳ thần thông quảng đại lại quỷ dị khó lường, rất khó phát hiện ra, mấy lần cướp giết trước đó đều diễn ra cực kỳ thuận lợi.
"Vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.” Tu sĩ lệ quỷ gắt gao nhìn chăm chắm vào tầm phù lục ác quỷ trong tay, sau đó truyền âm nhắc nhở bà lão.
"Hử? Hình như có chút không thích hợp. " Tu sĩ lệ quỷ khẽ di một tiếng. Gã vừa phát hiện đồ án ác quỷ trên tâm phù lục đang cách mình càng ngày càng gần.
"Hai vị đạo hữu đang tìm cái này sao?" Đúng vào lúc này, một thanh âm trong trẻo đã truyền vào bên tai hai người. Rõ ràng là thanh âm ây cực kỳ nhẹ nhàng nhưng khi rơi vào trong tai hai người bọn họ, nó lại như một tiêng sâm sét giữa trời quang.
Nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy bên trong vùng âm khí nồng đậm phía trước, đang chậm rãi xuất hiện một thanh niên khí chất âm trầm. Thanh niên nọ bắt lấy một con tiểu quỷ màu xanh đen, trên người tiểu quỷ bị quấn quanh bởi một tâm lưới tản ra thanh khí mỏng manh.
Hai người nhìn lại, chỉ thấy tấm lưới nhỏ ây không ngừng co rút vào, khiển từng sợi khói đen tuôn ra từ trên người con tiểu quỷ màu xanh đen kia, ngũ quan dữ tợn không ngừng biên hóa, nhìn ra được nó đang cực kỳ thống khổ.
"Không tốt!" Hai người đồng thanh hô lên.
"Rất tốt!" Mấy hơi thở sau, Lục Huyền lấy ra hai chiếc túi trữ vật từ trong hai bộ thi hài còn sót lại, cũng thuận tiện bẻ một cái bắp đùi ném cho quả cầu thịt bên cạnh mình. Cảm nhận được bên trong máu thịt của vị tu sĩ Kết Đan kia truyền đến sinh cơ tràn đầy, quả cầu thịt hưng phấn trực tiếp nhảy lên cao ba thước.
Con ngươi màu trắng phấn của nó khe khẽ chuyển động, bắp đùi vừa bay lên không trung đã nhanh chóng hóa thành huyết vụ đầy trời, bị nó hút vào trong bụng.
"Tà tu của Phong Uyên Tỉnh Động thật hào phóng, đã đưa tới cho một người mới như ta phần lễ vật to lớn như thế. " Lục Huyền không khỏi cảm khái nói.
Lại nói, từ sau khi hắn phát hiện bên trong Quỷ thị có người đang nhìn mình, là đã bắt đầu âm thẩm cảnh giác rồi, thậm chí lúc vừa ra ngoài, hăn còn phát hiện thêm một nhóm tiểu quỷ có hành tung bí ẩn một mực theo sát phía sau lưng. Nếu không có Hư Không Yểm Mục, lại cộng thêm bản thân hắn tu luyện ( Phá Vọng Đồng Thuật) thì rất có thể hắn sẽ không phát hiện được sự tồn tại của nhóm tiểu quỷ kia.
Sau khi xác nhận hai người đối phương không thể tạo thành uy hiếp với mình, Lục Huyền dứt khoát tương kê tựu kê, đưa hai người lên tầng thứ năm. Tại tầng thứ năm vốn không có tu sĩ của Thiên Tỉnh Động đóng quân, phương diện quản lý tương đổi lơi lỏng, là một nơi cực kỳ thích hợp để giết người đoạt bảo.
Hai người đối phương vốn thấp hơn hắn một cảnh giới, lại trải qua hàng đống bảo vật của hắn như (Quỷ Đồng Dị Đổ) , Trấn Ngục Kim Cương Tượng cùng với pháp bảo Khổng Tước Minh Vương Kiếm, cùng với Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp ) chuyên khắc chế yêu vật tà ma liên tiếp tân công không ngừng, chỉ đối mặt mấy lần, bọn họ đã nhanh chóng chất trên tay hẵn rồi.
"Món lễ vật hậu hĩnh như vậy, cũng không thể phụ lòng người ta được. " Lục Huyền lại thi triển bí thuật câu hổn, kéo luôn hồn phách của hai người bọn họ. Hồn phách của hai tên tà tu nhìn nhục thân của mình bị ăn sạch, nhìn bảo vật của bị cướp sạch, đều nhao nhao lộ ra vẻ oán độc, nhưng vừa định nói gì đó, hai luồng hồn phách kia đã bị một chiếc đèn lồng quái dị hút lấy, không còn lưu lại chút gì trên nhân thê.
"Tới Phong Uyên Tỉnh Động một chuyền, thu hoạch thật không tệ. " Lục Huyền giơ cán đèn bằng bạch cốt của Dân Hồn Đăng lên, nhìn vào ngọn đèn màu trắng bệch trong lớp lổng đèn bằng da người, chỉ thây phía trên ngọn đèn, vô sô âm hổn lít nha lít nhít đang nhổi nhét vào chung một chỗ, không để lại một chút dấu vết nào.
Về phương diện âm hổn, trong tay hắn có khá nhiều loại, trên có hổn phách cao cấp của Kết Đan Chân Nhân ngũ phẩm, dưới có lượng lớn hồn phách của các loại âm vật cấp thấp đã sưu tầm được trong mảnh sương mù màu đen tại Uyên Giới. Mặc dù số lượng huyết nhục hơi ít một chút, nhưng đều là hàng cao _ câp, một lạng tương đương với mây chục cân thịt yêu thú bình thường. Về phương diện tinh huyết, hắn đã mua được tà vật Huyết Tuyền Bạng Mẫu có thê tự mình sản sinh ra máu, nó đã triệt để giải quyết được vấn đề không đủ huyết nguyên cho hãn.