Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 173 - Chương 173: Trúc Cơ

Chương 173: Trúc Cơ

Toàn bộ thế giới tựa hồ đều lâm vào một mảnh cuồng hoan, trong ngày hôm nay, tựa hồ thiên đạo đang yêu thế giới này.

Tất cả tu sĩ cảm ngộ bản thân đều tiến thêm một bước, thậm chí có người trực tiếp phá cảnh, bước vào cảnh giới cao hơn.

Tất cả mọi người cho rằng mây tím đầy trời và vô số Huyền Hoàng chi khí chính là lễ vật sen vàng thiên địa ban cho mọi người.

Trên đại điện Kiếm tông, Thái A đứng ở một góc nóc cung điện nhìn mây tím cùng sen vàng đầy trời mà im lặng không lên tiếng.

Thật lâu sau, Thái A mới quay đầu nhìn Tống Mộ đang mang cái mặt đơ mà không khỏi co giật cái trán, lập tức giả bộ ôn hòa nhìn đồ đệ vô tri trước mắt rồi hỏi: "Tiểu tử, nếu như hiện tại ta bảo ngươi trùng tu, ngươi nguyện ý không?"

Tống Mộ sờ kiếm bên hông với vẻ sửng sốt, lập tức lạnh lùng nói: "Sư phụ tất nhiên có thâm ý của mình, trùng tu mà thôi, không tính là đại sự gì.”

Không phải rất mạnh, nhưng rất chảnh!

Thái A cười ha ha, đồ đệ khốc lãnh này đột nhiên rất hợp tâm ý của mình, đưa tay vẫy Tống Mộ, Tống Mộ nhu thuận đi tới.

Lập tức gõ mạnh đỉnh đầu Tống Mộ, Thái A đĩnh đạc mắng: "Không có bản lĩnh gì, cả ngày chỉ biết ra vẻ, tiểu tử, ta hỏi ngươi nếu để cho ngươi làm lão tổ Kiếm tông thì ngươi nguyện ý không?"

“Lão tổ Kiếm tông nhà mình không phải là Kiếm tiên Lý Thái Bạch sao?" Tống Mộ vuốt đầu, khó hiểu nhìn về phía Thái A.

Thái A khinh thường nói: "Lý Thái Bạch hắn có thể trở thành Kiếm tiên, dựa vào cái gì ngươi không thể?"

Cho tới bây giờ Tống Mộ đều chỉ biết tỏ vẻ này đột nhiên lắc đầu, bản thân hắn vẫn luôn ngưỡng mộ và vô cùng ngưỡng mộ vị Lý Thái Bạch chém hết tiên nhân thiên hạ kia, không hề biết đến cái gọi là đi quá giới hạn.

Thái A nhìn đồ đệ vô tri trước mắt, trực tiếp nắm cổ áo Tống Mộ nhấc Tống Mộ lên mà nói: "Chẳng qua là một kiếm tiên mà thôi, Thanh Liên kiếm ý rất mạnh sao?”

“Nhưng sư phụ, người tu luyện Thanh Liên kiếm ý mà!" Tống Mộ nghi hoặc nhìn Thái A.

Thái A hừ lạnh một tiếng, khinh thường mở miệng nói: "Trước kia là vậy, nhưng từ giờ trở đi thì không phải!"

Thái A vừa dứt lời, một đóa sen xanh thật lớn bao vây Thái A cùng Tống Mộ, trong nháy mắt, sen xanh nở rộ rồi lập tức héo rũ, giống như là đã trải qua toàn bộ quá trình nở và tàn của một đời hoa.

Khi sen xanh vừa héo rũ, tinh khí thần của Thái A nhanh chóng suy yếu, nhưng ánh sáng trong mắt Thái A lại càng ngày càng chói loà.

Sáng đến mức Tống Mộ cũng không dám chảnh nữa, đã bị dọa không biết nên nói cái gì, bởi vì hắn kinh hãi phát hiện sư phụ mình lại đang tự tay hủy diệt Kiếm đạo chính hắn tu luyện trăm ngàn năm qua!

Sau khi sen xanh hoàn toàn héo rũ, một đài sen xuất hiện ở phía sau Thái A, Thái A tự tay tháo xuống đài sen, tách hạt sen ra, một hạt sen màu trắng rơi khỏi đài sen

Thái A không hề nghĩ ngợi mà ấn luôn hạt sen vào trong đan điền của Tống Mộ!

Tống Mộ chỉ cảm giác đan điền nóng lên, Thanh Liên kiếm ý trong cơ thể mình đang nhanh chóng tiêu tán, kiếm bản mệnh trong tay Nguyên Anh trong đan điền cũng nhanh chóng biến hoá, biến thành trắng noãn không tỳ vết.

Hạt sen kia vừa rơi vào trong đan điền lập tức nở một đài sen màu trắng, trực tiếp nâng Tống Mộ lên.

Vô số đại đạo xẹt qua trong mắt Tống Mộ, đạo vốn có cảm giác tối nghĩa khó hiểu bây giờ lại trở nên sáng tỏ gần gũi với Tống Mộ.

Nhìn Tống Mộ đang nhanh chóng lột xác, Thái A cười ha ha, đệ tử của tên thần kinh kia thu đều rất ghê gớm sao? Vậy đồ đệ của mình cũng không thể yếu!

Cảnh giới Thái A bắt đầu nhanh chóng rơi xuống, trong nháy mắt liền từ Độ Kiếp rơi xuống Đại Thừa, lập tức lại từ Đại Thừa rơi xuống Hợp Thể, cảm giác như sắp rơi khỏi cảnh giới Hợp Thể.

Thái A khẽ quát một tiếng, cảnh giới vốn rơi xuống lần nữa nhanh chóng tăng lên, Hợp Thể, Đại Thừa, cuối cùng dừng lại ở Độ Kiếp tầng sáu!

Thanh Liên kiếm ý đã bị Lãnh Thanh Tùng đoạt được, như vậy đại đạo này đã biến thành tử lộ đối với những người khác.

Cho nên Thái A mới tự tổn hại Đạo Cơ mưu được một con đường lui cho đệ tử!

Không có Thanh Liên kiếm ý, Kiếm tông hắn vẫn là Kiếm tông, cũng vẫn là thủ lĩnh Kiếm đạo của thế giới này!

Lão tổ Lý Thái Bạch?

Ngươi là người đúc ra ta, ngươi cũng là người ép cho kiếm linh là ta bị đẩy khỏi thân kiếm đành phải đi chuyển thế.

Thật sự cho rằng Thanh Liên kiếm ý của ngươi rất mạnh sao? Thái A ta muốn thoát khỏi Thanh Liên kiếm ý, tìm được một đại đạo vực dậy Kiếm đạo!

Từ giờ trở đi, lão tổ Kiếm tông là Thái A ta!

Đang lúc Thái A đắc ý, đột nhiên cả thiên địa vang lên tiếng lách cách của xích sắt.

Vẻ mặt Thái A trở nên nghiêm túc, Thái A vừa mới thoát khỏi sợi xích vô hình trên cổ mình nên rất rõ ràng tiếng xiềng xích truyền đến từ trên trời đại biểu cho cái gì.

Mà trên bầu trời Tiểu Sơn phong, vô số mây tím cùng sen vàng trên bầu trời đột nhiên mọc ra vô số xích sắt vàng kim đánh tới phía tất cả mọi người trên Tiểu Sơn phong.

Những sợi xích sắt màu vàng vô hình này không bị ai nhìn thấy, thậm chí ngay cả Động Hư Tử ngồi trên đại điện Thanh Vân tông cũng không phát hiện ra.

Chớ nói chi là mọi người trên Tiểu Sơn phong, chỉ có âu Dương còn đang ngộ đạo mới có thể nhìn thấy, khi nhìn thấy xích sắt màu vàng, âu Dương vốn có thể cảm giác được cảm giác nguy hiểm và không thoải mái.

Hắn muốn ngăn cản những xiềng xích này, nhưng âu Dương lại đang ngộ đạo nên không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn xiềng xích buông xuống từ sâu trong bầu trời.

Khi xích sắt màu vàng sắp buộc chặt mọi người, một thân ảnh thật lớn xuất hiện trên Tiểu Sơn phong, Hồ Vân đã sắp hư hóa thành trong suốt đưa tay bắt được mạng lưới xích sắt màu vàng kia.

Bàn tay mờ ảo kia kéo mạnh một cái, trong nháy mắt, những sợi xích màu vàng này vỡ ra.

Hồ Vân ngẩng đầu nhìn trời, cười lạnh một tiếng, lại mang theo quyến luyến mà nhìn thoáng qua Tiểu Sơn phong, lập tức quát nhẹ một tiếng rồi trực tiếp bay lên đụng mạnh vào trong bầu trời.

Ta có thể chia năm năm với cả chó, hôm nay ta đòi chia năm năm với toàn bộ thiên địa cũng không quá phận đâu ha?

Cả bầu trời đều vang lên tiếng cười vui sướng của Hồ Vân, thiên địa như đang rung động!

Thân đang ngộ đạo, âu Dương thoáng chốc lệ rơi đầy mặt, âu Dương biết, đây là lần cuối cùng Hồ Vân xuất hiện trước mặt mình.

Vị sư phụ này của mình chỉ sợ là vẫn đang chờ đợi chính giờ phút này để xuất thủ với "Nó"!

"Nó" đại khái là thiên đạo, hoặc là tiên nhân, hoặc là một trùm cuối không biết tên nào đó.

Nhưng hôm nay Hồ Vân lại vẫn có thể chia năm năm với "Nó"!

Chân khí khổng lồ trong cơ thể âu Dương bắt đầu khuấy động, lượng chân khí khổng lồ không ngừng nén lại, lúc này âu Dương rốt cục bắt đầu từ Luyện Lhí bước đến Trúc Cơ!

Nhờ cảm ngộ, chân khí trong âu Dương thể hình thành một vòng xoáy thật lớn, cũng xoay tròn thật nhanh trong đan điền!

Khi giọt chân nguyên hóa lỏng đầu tiên nổi lên từ trong vòng xoáy, nó lại lập tức rơi vào trong vòng xoáy.

Chân khí trong đan điền trong nháy mắt bắt đầu hóa lỏng thành chân nguyên!

Trong thiên địa vang lên một tiếng leng keng như nước chảy vào đầm.

Mây tím đầy trời cùng vô số sen vàng trong nháy mắt biến mất.

Chân khí trong đan điền âu Dương điên cuồng hóa lỏng thành Chân Nguyên, cũng hình thành một mảnh biển rộng mênh mông ở trong đan điền hắn.

Khi âu Dương từ Luyện Khí đột phá đến Trúc Cơ, hắn lại cảm giác giống như có thứ gì đó đang tán loạn trong thân thể mình.

âu Dương nhịn không được vặn vẹo thân thể, mở miệng than phiền:

“Ngứa quá, giống như có lông đang muốn mọc!”

Bình Luận (0)
Comment