Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 293 - Chương 293: Tra Hỏi Thanh Vân Phong

Chương 293: Tra hỏi Thanh Vân phong

Bạch Phi Vũ cười khổ một tiếng, nhìn Trần Trường Sinh trước mặt, hắn có thể nhìn thấy một ngọn núi lửa sắp phun trào bị kìm nén trong ánh mắt bình tĩnh kia của Trần Trường Sinh.

Tức giận đến mức bình tĩnh cực hạn, ẩn giấu lửa giận ngập trời.

Nếu như hét to, như điên dại, cùng lắm thì xả một trận là được.

Nhưng nếu như kiểu tức giận đến mức vô cùng bình tĩnh này, càng về sau càng có thể hủy diệt tất cả!

Bạch Phi Vũ nhìn Trần Trường Sinh trước mặt, khẽ nói: "Tam sư huynh, trước tiên ngươi tỉnh táo một chút đã!"

Vừa dứt lời, đại trận màu vàng dưới chân Bạch Phi Vũ lập tức sáng lên, sát khí vô tận hiển hiện bên trong đại trận.

Ngũ Hành điên đảo, nguyên khí thiên địa không thông, tất cả sát khí nhắm vào Bạch Phi Vũ.

"Ngươi là sư đệ ta, nhưng không có nghĩa là ta không thể giết ngươi, ta hỏi lại lần nữa, là ai?" Trần Trường Sinh bình tĩnh mở miệng, dĩ nhiên đã thực sự có sát ý.

Trong lòng Bạch Phi Vũ biết rất rõ, nếu như một giây sau mình còn nói nhảm, chắc chắn Trần Trường Sinh sẽ không dừng lại một giây nào nữa mà phát động sát trận ngay tức khắc.

Sư huynh đệ chĩa đao kiếm vào nhau thì đã sao?

Bạch Phi Vũ đành phải mở miệng nói: "Chưởng giáo nói. . ."

Ba chữ mới từ thốt ra khỏi miệng, Trần Trường Sinh đã biến mất ngay trước mặt Bạch Phi Vũ!

"Chưởng giáo nói. . . là sư phụ." Bạch Phi Vũ nuốt lời nói trong miệng xuống, lập tức ngự không bay về phía Thanh Vân phong.

Tam sư huynh luôn cẩn thận nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Đại sư huynh thì vốn dĩ không chịu nghe bất kì cái gì.

Mình mới nói ba chữ, Trần Trường Sinh đã ra tay với Thanh Vân phong.

Bạch Phi Vũ mới bay lên không từ trên Tiểu Sơn phong đã nhìn thấy bùa vàng xuất hiện đầy trời che khuất cả bầu trời.

Trần Trường Sinh đứng tựa vào kiếm, giơ tay lên, ngăn tủ trong mật thất Tiểu Sơn phong lập tức xuất hiện trước mặt.

Rầm rầm!

Vô số người giấy bay ra từ trong tủ.

Trần Trường Sinh rút kiếm ra, vô số người giấy lập tức đứng trước mặt.

Bùa vàng khắp trời hình thành một đại trận màu trắng nhạt vô cùng phức tạp trên không của Thanh Vân tông.

Bầu trời bắt đầu vặn vẹo, mặt đất bắt đầu chấn động, tất cả đệ tử tông môn chỉ cảm thấy lỗ tai mình cộng hưởng ong ong.

Toàn bộ nguyên khí giữa thiên địa bị đại trận hấp thu gần như sạch bách.

Đại trận màu vàng tựa như thiên tai giáng xuống Thanh Vân tông.

Toàn bộ bảy mươi hai phong của Thanh Vân tông bị đại trận bao phủ!

Đệ tử nội môn có tu vi thấp chỉ nhìn đại trận một lát đã cảm thấy chóng mặt buồn nôn, mất đi chiến lực.

Mà đối với tu sĩ có tu vi càng cao thâm, đại trận trước mặt lại càng phóng ra sát khí!

Đây cũng chính là một lá bài tẩy mà Trần Trường Sinh để lại, hao phí thời gian mấy năm của mình, cũng là trận pháp cấp cao nhất mà mình nắm giữ trong kiếp trước:

Kỳ danh: "Tuyệt Địa Thiên Thông"!

Trận pháp này vừa mở, cho dù là cường giả Độ Kiếp mà hơi bất cẩn cũng sẽ chết ngay tại chỗ!

Mà điều kinh khủng thực sự của trận pháp này là có thể hấp thụ tất cả đòn đánh, cũng trả về gấp bội cho người tấn công!

Mặc dù không phải Tiên Thiên đại trận, không có trận linh, nhưng chỉ cần Trần Trường Sinh muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thân trận linh, để trận pháp này từ Hậu Thiên lên Tiên Thiên.

Một khi trận pháp thành hình, trận pháp sư sẽ vô địch trong cùng cảnh giới!

Kiếp trước Trần Trường Sinh đã bước vào Độ Kiếp, bây giờ hắn lại hao phí mấy năm để thiết lập đại trận, vốn để cản đại kiếp cho Thanh Vân tông.

Không ngờ hôm nay lại dùng để diệt tông!

Nhưng muốn diệt tông, chỉ dựa vào một đại trận Hậu Thiên vẫn chưa đủ!

Ánh mắt Trần Trường Sinh lạnh lẽo, tay phải nâng ống tay áo, đột nhiên xuất hiện vô số khôi lỗi.

Trên người tất cả khôi lỗi Trần Trường Sinh có đạo vận lưu chuyển, bất kỳ lúc nào cũng có thể sánh với tu sĩ Xuất Khiếu!

Qua sự tăng cường của Trận tổ, bây giờ thần hồn của tất cả khôi lỗi đều nhiễm đạo vận của trận pháp chi đạo, chỉ mạnh hơn chứ không hề yếu so với cưởng giả Xuất Khiếu!

Mà vẻ mặt Trần Trường Sinh không buồn không vui, vô số người giấy phân ra bốn phía, tay trái Trần Trường Sinh ngầm nắm Tiên Thiên phù lục, chuẩn bị triệu hồi Trận tổ ra bất cứ lúc nào.

Hai mắt hắn lại nhìn về phía Thanh Vân phong, bình tĩnh nói:

"Trần Trường Sinh của Tiểu Sơn phong mời chưởng giáo ra đáp lời!"

Trời đất đổi màu, trời trăng không hiện, toàn bộ Thanh Vân tông giống như đang nghênh đón tận thế.

Tất cả trưởng lão cung phụng trên ngọn núi đồng thời đứng dậy, hơn mười vị trưởng lão Đại Thừa và Hợp Thể vây chặt Trần Trường Sinh như nêm cối.

"Thằng nhãi ranh dừng tay!"

"Điên rồi sao! Mau dừng lại!"

"Không biết lễ phép! Nên giết!"

Tất cả trưởng lão cung phụng nhìn chằm chằm vào nghịch đồ của tông môn trước mặt, thi nhau tế đạo khí trong tay, chuẩn bị hợp lực giết chết nghịch đồ không biết trời cao đất rộng này!

Trần Trường Sinh không hề có hứng thú với một đám trưởng lão cung phụng còn chưa đến Độ Kiếp.

Hắn chỉ bình tĩnh nhìn Thanh Vân phong trước mặt, khẽ nói: "Sau một hơi thở, ta sẽ bắt đầu giết người, mười hơi một phong, mời chưởng giáo tự bảo trọng!"

Nói xong, Trần Trường Sinh vẫy tay một cái, một hàng người giấy xuất hiện trước người Trần Trường Sinh, tay phải nắm pháp quyết chỉ vào người giấy trước mặt.

Phong chủ Thuần Dương Tử của Vấn Kiếm phong lập tức giật mình trong lòng, trợn mắt tròn xoe nhìn đám người giấy trước mặt Trần Trường Sinh, đám người giấy này là người giấy của tất cả mọi người trên Vấn Kiếm phong!

Tên nghịch đồ này lại hạ chú toàn Thanh Vân tông!

Có dự mưu từ trước! Tâm hắn đáng chết!

Một hơi ngắn cỡ nào, một hít một thở chính là một hơi.

Gần như một giây sau, Trần Trường Sinh giơ tay lên vạch về phía người giấy!

Nói là cho chưởng giáo thời gian cân nhắc nhưng thật ra cũng không khác gì không cho.

Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.

Chỉ cần Trần Trường Sinh vung tay, các đệ tử từ Xuất Khiếu trở xuống của Vấn Kiếm phong sẽ bỏ mình, tất nhiên thần hồn của đệ tử từ Xuất Khiếu trở lên cũng bị hao tổn!

Đang lúc Trần Trường Sinh giơ tay lên chuẩn bị vung xuống không chút do dự.

Phất trần của Động Hư Tử đã ngăn trước mặt Trần Trường Sinh.

Mà Động Hư Tử cũng xuất hiện đối diện Trần Trường Sinh, chỉ trong một chớp mắt, tất cả người giấy trước mặt Trần Trường Sinh đều biến mất.

"Sau này đừng làm mấy kiểu âm mưu này nữa!" Động Hư Tử thở dài một hơi, mở miệng nói.

"Chưởng giáo cảm thấy ta chỉ hạ chú một lần sao?" Trần Trường Sinh bị phất trần ngăn cản bèn cười lạnh một tiếng, vô số người giấy lại xuất hiện trước mặt Trần Trường Sinh và Động Hư Tử.

Động Hư Tử nhìn người giấy lơ lửng trên không, lập tức mất bình tĩnh, pháp tắc trong mắt lưu chuyển, Trần Trường Sinh và Động Hư Tử đồng thời biến mất ngay tại chỗ!

"Ghê tởm! Nghịch tử trên Tiểu Sơn phong cũng dám làm ra loại chuyện này? Chẳng khác gì ma tu! Nhất định phải phế bỏ tu vi, trục xuất khỏi tông môn!"

Thuần Dương Tử vừa đi dạo một vòng Quỷ Môn quan, giờ hắn giận dữ gầm thét.

Nếu như vừa rồi Trần Trường Sinh phát động chú thuật, chỉ sợ hôm nay toàn bộ các đệ tử môn hạ của mình sẽ phải chết ở đây!

Kẻ này có tâm tư kín đáo kinh khủng, nhất định phải trừ khỏi hậu hoạ về sau!

Mà tất cả trưởng lão cung phụng bên cạnh đều lộ vẻ nghiêm túc, không chỉ mỗi Vấn Kiếm phong, bọn họ cũng bị Trần Trường Sinh nguyền rủa.

Sau chuyện này, cho dù là đệ tử của Hồ Vân, hôm nay cũng nhất định phải đưa ra một lời giải thích!

Đám người chuẩn bị tiến về Thanh Vân phong với lòng đầy căm phẫn, chờ sau khi Động Hư Tử xử phạt Trần Trường Sinh mới quyết định.

Trong lòng bọn họ, người đứng số một giới tu hành như Động Hư Tử áp chế Trần Trường Sinh dễ như trở bàn tay!

Đám người vừa mới chuẩn bị rời đi, đại trận "Tuyệt Địa Thiên Thông" trên trời lập tức cản đám người.

Vô số khôi lỗi Trần Trường Sinh lẳng lặng nhìn trưởng lão cung phụng, yên lặng đề phòng.

Tất cả khôi lỗi đồng thời lạnh lùng nói:

"Người tự ý chuyển động, chết!"

Bình Luận (0)
Comment