Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 352: Hổ Bính Hoang Mang

Chương 352: Hổ Bính hoang mang

"Thanh Vân tông? Một trong chín thánh địa lớn nhân tộc, Thanh Vân tông?!!" Trong nháy mắt, hổ tộc như lâm đại địch, uy danh của chín thánh địa lớn cho dù là nhân tộc hay là yêu tộc cũng đều hiển hách.

Khi hành tẩu thiên địa chỉ cần ngươi để lộ thân phận chín thánh địa lớn thì bất kỳ tu sĩ gì cũng sẽ coi trọng ngươi hơn.

Giống như là đột nhiên ngươi lộ ra chứng nhận tốt nghiệp Bắc Đại vậy.

Vì sao Thanh Vân tông lại đột ngột xuất hiện ở đây, hơn nữa còn bày ra đại trận giam cầm tất cả mọi người ở trong như thế?

Trong mắt yêu tu Hổ tộc thì đây nhất định là mưu kế của Hồ tộc và Thanh Vân tông, bẫy Hổ tộc bọn họ để tộc trưởng Hổ tộc tương lai chết ở đây!

Nghĩ đến đây, hổ tu khắp núi cũng bắt đầu dũng mãnh lao tới phía thiếu tộc trưởng Hổ Bính đã lâm vào hôn mê, trước mắt lúc này bảo vệ được Hổ Bính mới là quan trọng nhất!

Hơn mười vị đại yêu tu Hổ tộc Hợp Thể vây quanh bảo vệ Hổ Bính ở trung tâm, mà vô số hổ yêu tu vi thấp thì gắt gao canh giữ ở phía ngoài cùng.

Một mặt khác, Hồ tộc vẫn mơ hồ, vốn nghe thấy vây quét thì tất cả đại yêu tu núi Thanh Khâu đều chấn động trong lòng, chẳng lẽ việc Hồ tộc thực hiện chiêu trò người ở rể hào môn là phạm pháp?

Nhưng lập tức nghĩ lại, không đúng, vây quét thì cũng phải người của yêu tộc chứ liên quan gì đến Thanh Vân tông?

Mà Quy Nhất, Ngưu Nhị, Quán Tam thì lại vui mừng ra mặt, Đồ Đồ và tu sĩ Thanh Vân tông đến trợ giúp núi Thanh Khâu!

Nhất là Ngưu Nhị, hung hăng giẫm móng tại trên mặt đất, hô cao giọng: "Các huynh đệ! Viện quân của chúng ta đến, nhanh chóng cùng ta giết địch!"

Vừa dứt lời, ba đại yêu tu chỉ cảm thấy phần gáy trầm xuống, ba đại yêu ngã nhào xuống đất, chìm vào hôn mê.

Ba Trần Trường Sinh mặc áo tím đeo mặt nạ màu trắng bạc đứng ở sau lưng ba yêu tu, bình tĩnh buông tay thả châm dài ngâm độc xuống, dường như hắn vừa làm qua quýt một việc bình thường.

Còn Hổ tộc bên kia, hơn mười vị đại yêu tu Hổ tộc Hợp Thể đang gắt gao vây quanh Hổ Bính cũng cùng lúc bị khôi lỗi Trần Trường Sinh đâm vào lưng.

Trong đại trận, khôi lỗi của Trần Trường Sinh chính là một bộ phận tạo thành đại trận, chẳng những có thể dùng lực lượng để tăng thực lực của mình trong đại trận lên mà còn có thể xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trong đại trận!

Trận Cửu Cung Bát Quái cũng giống đại trận hậu thiên đỉnh cấp, hơn mười vị yêu tu Hợp Thể đã bị đại trận bao phủ thì Trần Trường Sinh sẽ không để vào mắt.

Chỉ cần ta ở trong trận thì ta chính là chúa tể sinh tử!

Đây cũng là sự tự tin Trần Trường Sinh có khi đã chiếm được xác tiên nhân của Trận tổ!

Chỉ trong nháy mắt, Trần Trường Sinh xử lí xong chiến lực hàng đầu của song phương.

Đám tôm thối cá nát còn lại dưới áp bách rất lớn của cả Thanh Liên kiếm ý của Lãnh Thanh Tùng và Cửu Cung Bát Quái trận thì động tay động chân cũng cảm thấy vô cùng khó khăn!

Để xem mã tử hai phe như nước với lửa chuẩn bị sống mái với nhau đồng thời dừng tay nhanh chóng như thế nào?

Đó chính là kẻ địch đột nhiên xuất hiện dùng một lưới chuẩn bị bắt hết bọn họ.

Kẻ địch này chính là ba người âu Dương!

Yêu tu song phương như lâm đại địch nhìn tu sĩ nhân tộc Thanh Vân tông đột nhiên xuất hiện, không biết Thanh Vân tông đến nhiều hay ít người nhưng khắp nơi đều là người mặc đạo bào tím Trần Trường Sinh!

Hổ Bính vốn đang triệu hồi Lôi Hổ nguyên bản ra thì lại bị âu Dương trực tiếp bóp nát mà rơi vào hôn mê, nhờ vào nhục thân cường hãn nên tỉnh lại lần nữa.

Thân là thiếu tộc trưởng Hổ tộc nên thời điểm nguy hiểm đến, chức trách của hắn là đứng trước nhân tộc.

Nhưng Hổ Bính vừa đứng lên thì một tà áo xanh trực tiếp xuất hiện trước mắt, một cước trực tiếp giẫm trên mặt mình, không đợi Hổ Bính kịp phản ứng, một mặt chó trực tiếp bị nhét vào trước mặt mình.

âu Dương bưng con chó chạy một mạch từ trên đỉnh núi xuống đến trước mặt hổ trắng Hổ Bính, trực tiếp nhét miệng chó vào trong miệng Hổ Bính hỏi: "Tiểu tử ngươi rất chảnh sao?"

Hổ Bính bị đầu chó Tịnh Tử nhét vào trong miệng, nhận lấy nhục nhã vô cùng như thế, Hổ Bính trợn mắt hổ lên, lôi đình lốp bốp hiện ra quanh thân lần nữa.

Nhưng Hổ Bính đột nhiên cảm giác đầu chó trong miệng hơi co quắp.

"Ọe!"

Tịnh Tử trực tiếp nôn mửa trong miệng Hổ Bính, chân nguyên cường hãn trực tiếp nổ tung trong miệng Hổ Bính, cộng thêm công kích làm cho phòng tuyến tinh thần trực tiếp sụp đổ, trực tiếp khiến cho Hổ Bính bay ra ngoài mười mấy mét.

Thiếu tộc trưởng Hổ tộc danh tiếng vô lượng trước khi hôn mê còn đang suy nghĩ trong lòng sao một con chó có thể nôn mửa trong miệng của mình, còn thuận mồm nôn vào miệng mình một quả đại pháo!

Bây giờ tu sĩ nhân tộc cũng xảo trá buồn nôn như thế sao?

Hổ Bính nhìn về phía tà áo xanh kia, muốn nhìn rõ ràng rốt cuộc là ai, nhục nhã vô cùng như thế, chỉ cần mình còn có thể sống tiếp thì chắc chắn nợ máu phải trả bằng máu!

Nhưng khi Hổ Bính nhìn lại thì lại nhìn thấy một thân ảnh nho nhỏ cản trước mặt mình, lớn tiếng nói gì đó với tà áo xanh kia.

Tiếng nói quen thuộc như vậy, thật giống như tiếng nói đã từng mơ tới vô số lần ở trong mơ kia!

Ảo giác trước khi chết sao?

Vậy mà mình lại thấy Đồ Đồ xuất hiện trước mặt mình.

Giống như là trăm năm trước mình đã ngăn trước mặt Hồ Đồ Đồ, vậy mà mình lại nhìn thấy tiểu hồ ly kia ngăn trước mặt mình.

Hổ Bính không muốn nhìn thêm, có thể xuất hiện ảo giác thì chắc chắn là mình đã yếu đuối như trước kia, ngửa đầu nhắm mắt lại chuẩn bị chờ đợi cái chết.

Vô số hồi ức như đèn kéo quân hiện lên trong đầu của mình.

Không biết đã đợi bao lâu, bên tai lại vang lên vô số tiếng ồn ào, mơ hồ còn nghe thấy cả tiếng hoan hô, âm thanh càng ồn ào hơn, đến nỗi đánh gãy hồi ức thương cảm của mình.

"Thiếu tộc trưởng lại bắt đầu nhập vai nhân vật nam chính trong tràng cảnh bi tình!"

"Xuỵt, ngươi muốn chết sao? Trên dưới toàn tộc có người nào không biết thiếu tộc trưởng có bệnh?"

"Hì hì, không phải thiếu tộc trưởng hôn mê sao? Lại nói hắn cũng không biết chữ, sau khi nghe mấy quyển lão hổ yêu bá đạo thì cả người cứ làm mấy hành động như điên rồ!"

...

Ai dám nói xấu ta?

Hổ Bính bỗng nhiên mở mắt ra, lại nhận ra trời đã là ban đêm, đống lửa to lớn đang cháy, còn mình thì nằm trên một cái nệm êm, bốn phía vừa múa vừa hát, tràng cảnh khiến cho nhất thời đại não Hổ Bính không kịp phản ứng đến cùng là chuyện gì xảy ra.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Hổ Bính vừa chống thân thể lên thì đã bị đồng tộc hổ yêu bên cạnh trực tiếp ghìm chặt cổ rót một ngụm rượu lớn.

Hổ Bính ho kịch liệt, từ từ mở hai mắt đang mơ hồ, Hổ Bính ngơ ngác ngồi ở bên cạnh đống lửa, cảm giác có chút không chân thực.

Mình tới đây để cướp Hồ Đồ Đồ trở về, không để Hồ Đồ Đồ phải chịu khổ ở chỗ này.

Nghe nói Hồ Đồ Đồ bị gạt ra khỏi Hồ tộc, mình đã giận tím mặt, chuẩn bị huyết tẩy núi Thanh Khâu.

Sau đó đột nhiên xuất hiện một tu sĩ nhân tộc một chiêu đánh mình ngất xỉu.

Bây giờ mình ngồi ở nơi này, đốt lửa lên, mở tiệc tối!

Có phải là ở giữa đã thiếu mất khâu gì không? Có phải khoảng trống này có quá lớn hay?

Hổ Bính nhìn về phía đối diện, một thiếu niên mặc áo xanh đang say sưa xem thiếu nữ Hồ tộc ngay trước mặt nhảy múa nhẹ nhàng.

Áo xanh!

Chính là tà áo xanh đó!

Hổ Bính nhe răng nanh ra đang định nhào tới rửa nhục thì một thân ảnh hỏa hồng lại nhảy tới trong ngực mình.

Tiếng nói đã vang lên trong mộng vô số lần lại vang lên ở bên tai một lần nữa:

"Hổ Bính ca ca, sao ngươi lại tới núi Thanh Khâu rồi?"

Bình Luận (0)
Comment