âu Dương đột nhiên ngồi dậy, đúng lúc nhìn thấy một con hồ ly hình người mặc váy rơm đang vác cuốc chuẩn bị ra đồng làm việc.
Hồ ly cũng thấy được âu Dương, vẫy tay với âu Dương một cách thiện ý, trên mặt hồ ly lộ ra một nụ cười tự nhận là thân thiện.
Vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy một con hồ ly vác cuốc ra đồng làm việc?
Vừa định nằm xuống ngủ một lần nữa, lúc này âu Dương mới phản ứng lại, hiện tại mình thân ở trong Thanh Khâu sơn, vốn chính là căn cứ của Hồ tộc.
Di chứng uống rượu nồng độ cao cả đêm khiến âu Dương đau đầu một trận, chân nguyên tuần hoàn một vòng ở trong cơ thể, cơn đau đầu mới dần biến mất.
Nhớ lại đêm qua, sau khi Trường Sinh ép Hổ Bính đi, để khuấy động bầu không khí, âu Dương đưa ra đề nghị “Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục khiêu vũ”.
Thậm chí mình còn nâng vại uống rượu với con trâu xanh tửu lượng cao kia, mình uống đến say khướt còn xuống sân khấu biểu diễn một đoạn breakdance ngẫu hứng cho mọi người xem.
Làm cho hồ ly cái ở xung quanh há miệng hồ ly gào thét hoảng sợ.
Nghĩ đến từng màn trò hề mà mình làm tối hôm qua khiến khóe miệng âu Dương co rút!
Rượu làm ta lầm lỡ như vậy, từ hôm nay trở đi! Không uống rượu!
âu Dương đứng lên phủi hết rơm rạ trên người xuống, có chút bất mãn mình ngàn dặm xa xôi chạy tới nơi này, lại để cho mình ngủ trên rơm rạ?
Duỗi lưng một cái, duỗi đôi chân có chút đau xót của mình, giọng nói Lãnh Thanh Tùng lại từ trên cây truyền đến: “Huynh trưởng!”
âu Dương ngẩng đầu nhìn lên trên cây, Lãnh Thanh Tùng đang ôm kiếm đứng trên cây nhìn mình.
“Kiếm tu không có việc gì đứng trên cây làm gì? Xuống đây!” âu Dương tức giận nhìn Lãnh Thanh Tùng.
Lãnh Thanh Tùng từ trên cây nhảy xuống, thuận theo đứng ở phía sau âu Dương, còn Trần Trường Sinh thì lặng lẽ xuất hiện ở phía sau âu Dương nhẹ giọng nói: “Tối hôm qua đại sư huynh uống nhiều, nhất định phải ôm bó rơm rạ này ngủ, nói đây là ổ của mình, hôm nay có đánh chết ta cũng phải ngủ ở chỗ này, không có cách nào, cho nên nhị sư huynh vẫn canh giữ ở chỗ này!”
“Được rồi, ta nhớ ra rồi!” âu Dương phất tay ngăn Trần Trường Sinh tiếp tục giúp mình nhớ lại, quay đầu nhìn lại, lại phát hiện nửa ống tay áo bên phải của Trần Trường Sinh bị rạch ra.
âu Dương kinh ngạc nhìn về phía Trần Trường Sinh hỏi: “Tiểu tử ngươi bị người ta đánh? Người đó chết chưa?”
Đối phương có thể rạch ống tay áo của Trần Trường Sinh ra, e rằng hôm nay ngay cả tro cốt người nọ cũng tìm không thấy.
Trần Trường Sinh còn chưa mở miệng, Lãnh Thanh Tùng ở một bên hừ lạnh một tiếng nói: “Dựa vào hắn?”
“Hửm?” âu Dương nhìn về phía Lãnh Thanh Tùng, trên khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Thanh Tùng hiện lên một chút kiêu ngạo, giống như gà trống lớn đấu thắng.
Trần Trường Sinh xấu hổ cười nói: “Tối hôm qua nhị sư huynh dạy ta kiếm pháp, đáng tiếc tư chất ta ngu ngốc cũng không thể tiếp nhận nổi một cành cây của nhị sư huynh!”
Nghe được câu trả lời của Trần Trường Sinh, vẻ kiêu căng trên mặt Lãnh Thanh Tùng càng thêm rõ ràng, còn Trần Trường Sinh thì có chút khó hiểu, tối hôm qua Lãnh Thanh Tùng giống như động kinh nhặt lên một cành cây từ trên mặt đất nhất định muốn tìm mình khoa tay múa chân hai cái.
Dù sao cũng chỉ là khôi lỗi, bị hắn đánh hai cái cũng không có gì, Trần Trường Sinh cứ thuận theo bị Lãnh Thanh Tùng quất hai cái, ai biết hôm nay nhị sư huynh này thậm chí còn có chút được voi đòi tiên, giả bộ ở trước mặt đại sư huynh.
Cho dù kiếp trước kiếm mở Thiên môn, hiện tại vẫn là tính tình tiểu hài tử!
Trần Trường Sinh lắc đầu, cũng không tranh luận với Lãnh Thanh Tùng, chỉ là âm thầm lập kế hoạch đồ ăn đặc chế nửa tháng sau của Lãnh Thanh Tùng ở trong lòng!
“Đồ Đồ đâu?” âu Dương nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Hồ Đồ Đồ nhịn không được hỏi.
“Tối hôm qua sau khi đại sư huynh uống say, Đồ Đồ đã bị các trưởng lão Hồ tộc lôi đi ôn chuyện cũ, đây là nội dung nói chuyện của bọn họ, đại sư huynh muốn xem một chút không?” Trần Trường Sinh lấy một quyển bút ký từ trong ống tay áo bị rách ra.
âu Dương nhận lấy bút ký, nhìn thoáng qua, mỗi câu nói của trưởng lão Hồ tộc và Hồ Đồ Đồ đêm qua đều được Trần Trường Sinh ghi chép lại, cho dù là mấy tiếng cười cũng ghi lại.
Tiểu tử này không đi làm đặc công thì thật sự sẽ uổng phí nhiều tâm nhãn như vậy!
âu Dương lật xem nội dung cuộc nói chuyện, phát hiện một chuyện rất đặc biệt, đó chính là ở giữa nhắc tới Hồ Ngôn và Vạn Yêu điện.
Ngoại trừ tán tu ra, mỗi Yêu tộc sau khi tới Nguyên Anh viên mãn đều phải đi tới Vạn Yêu điện kích phát lực huyết mạch của mình.
Từ đó kế thừa lực lượng Yêu tổ Thượng Cổ ẩn chứa trong huyết mạch bản thân.
Hổ Bính ngày hôm qua bị Trần Trường Sinh ép đi cũng kích phát lực Lôi hệ bản nguyên trong huyết mạch ở trong Vạn Yêu điện, mới có thể ở dưới điều kiện không sử dụng pháp tắc và đạo vận, có thể mơ hồ ngăn chặn Lãnh Thanh Tùng có cùng cảnh giới.
Lãnh Thanh Tùng chém tu sĩ có cùng cảnh giới, tự tin đến mức ngay cả một kiếm cũng không cần, mà Hổ Bính kia lại có thể làm đến trình độ như vậy, có thể thấy được chỉ riêng lực huyết mạch đã khủng bố như vậy.
Thậm chí, sau khi huyết mạch phản tổ, yêu tu có thể đạt được tên thật của Yêu tổ Thượng Cổ trong huyết mạch, từ đó tiến hóa thành Yêu thần tiên thiên!
Ví dụ như Cửu Vĩ thiên hồ mà Hồ tộc vẫn luôn mưu đồ cho Hồ Đồ Đồ!
Cửu Vĩ thiên hồ chính là một thành viên trong các Yêu thần tiên thiên Thượng Cổ!
Mà điểm mấu chốt nhất để Hồ Đồ Đồ tiến hóa thành Cửu Vĩ thiên hồ chính là phải đi đến Thanh Vân tông tìm được Hồ Ngôn đã phản bội Thanh Khâu sơn nhiều năm trước.
Hồ Ngôn có thể đạt tới Bát Vĩ linh hồ Độ Kiếp mà yêu tu Hồ tộc vẫn chưa đạt tới, chính là dựa vào truyền thừa Cửu Vĩ thiên hồ thu được từ trong Vạn Yêu điện!
Chỉ cần lấy được bí mật làm sao trở thành Cửu Vĩ thiên hồ từ trong miệng Hồ Ngôn, Hồ Đồ Đồ thăng cấp Cửu Vĩ thiên hồ chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.
âu Dương đóng lại bản ghi chép nói chuyện, đưa cho Trần Trường Sinh, Vạn Yêu điện là nơi nào, từ nhỏ âu Dương đã xem Tàng Kinh các trong Thanh Vân tông đương nhiên đã biết rất rõ trong lòng.
Truyền thuyết, sau khi tất cả Yêu tộc chết, tinh huyết thần hồn sẽ tiến về một hồ máu lớn, mà ở giữa hồ thì có một tòa cung điện rất lớn.
Yêu tộc bình thường ngâm toàn thân trong hồ nước, tổ tiên sẽ trợ giúp những yêu tộc này kích phát ra lực huyết mạch.
Càng là người huyết mạch thuần túy, có khả năng đi tới nơi càng sâu, mà hậu bối có thể kế thừa Yêu thần tiên thiên thì sẽ được tiếp dẫn vào trong Vạn Yêu điện, được ban cho tên thật!
Trở thành Yêu thần tiên thiên đời mới!
Yêu thần tiên thiên thấp nhất đều là đại yêu tu Độ Kiếp, thậm chí có hi vọng thăm dò tiên lộ!
Trong cả Yêu tộc, số lượng Yêu tộc có thể đạt thành tựu Yêu thần có thể đếm trên đầu ngón tay.
Còn việc kích phát huyết mạch lại kèm theo nguy hiểm vô cùng lớn, không cẩn thận một chút sẽ bị thần hồn và tinh huyết của Yêu tộc trong hồ máu cắn trả, từ đó biến thành hung thú không có bất kỳ ý thức nào!
Một khi biến thành hung thú, thứ chờ đợi chính là tử vong!
Cho nên đi tới Vạn Yêu điện kích phát lực huyết mạch, đối với một con yêu tu mà nói, không chỉ là thành công đi thông qua cửa chính, cũng là lựa chọn giữa sinh tử!
Nhưng âu Dương lại cũng không lo lắng về việc Hồ Đồ Đồ kích phát lực huyết mạch, dù sao danh hiệu Nữ đế Yêu tộc tương lai trên bảng hệ thống cũng không phải là không có.
Điều duy nhất khiến âu Dương cảm thấy hoang mang chính là, nếu lần này đến đây là vì kích phát lực lượng huyết mạch trên người Đồ Đồ, vì sao con cáo Tây Tạng kia còn ngồi xổm ở nhà không theo tới?
Cho dù là bởi vì mối thù sâu xa gì đó thì cũng không nên liên quan gì đến Đồ Đồ, chẳng lẽ còn có thứ gì mà cáo Tây Tạng không muốn thấy trong Vạn Yêu điện?