Lúc này, Cửu Vĩ đã không còn vẻ bình tĩnh thong dong như vừa rồi, khuôn mặt xinh đẹp lộng lẫy tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Ngay từ khi sinh ra, nàng đã có thể nhìn thấy tương lai của nàng, đã sớm sắp xếp ổn thỏa để lẩn tránh.
Nhưng khi nhìn thấy một tiên nhân còn sống sờ sờ xuất hiện trước mặt, Cửu Vĩ lại luống cuống!
Lần đầu tiên, tương lai nàng nhìn thấy đã xảy ra thay đổi!
Lúc này không phải thời điểm tiên nhân xuất thế, làm sao lại có tiên nhân xuất hiện trước mặt mình!
Nàng đã từng bị chia thành hai nửa, cũng đều tại tiên nhân!
Không ngờ cho dù có đoán trước được tương lai, cướp được thân xác sống đến bây giờ, ngày đầu tiên sống lại nàng vẫn rơi vào tay tiên nhân!
Nàng luôn nắm chắc phần thắng trong tay, giờ phút này nàng lại trở nên vô cùng bối rối, trong cơn hoảng loạn, nàng thất thố hét vào mặt âu Dương: “Ngươi rốt cuộc là ai! Tại sao lúc này tương lai lại bị thay đổi!"
Nghe thấy lời Cửu Vĩ, trên mặt âu Dương lộ ra một tia nghi hoặc, sau đó hắn đã tỏ tường, lại búng tay một cái: “Ai cha cha, hình như ta vừa nghe được một chuyện khôn lường!”
Lúc này tương lai lại bị thay đổi? Nói cách khác, Cửu Vĩ trước mặt này có thể nhìn thấy tương lai?
Đó là lý do tại sao nó thất thố như vậy khi đối mặt với mình?
Xem ra lần này chẳng những phải tìm lại được Đồ Đồ, mà Cửu Vĩ trước mặt cũng sẽ có tác dụng rất lớn!
Vô số dòng nước giống như rắn nước đột nhiên dâng lên khỏi mặt hồ, dòng nước như có sự sống, bay về phía Cửu Vĩ trước mặt, trong nháy mắt trói Cửu Vĩ thành bánh tét.
Dòng nước tựa như rắn nước lập tức quấn chặt lấy Cửu Vĩ, tư thế trói nó hơi xấu hổ quá, nếu miêu tả chi tiết e là không qua được kiểm duyệt.
âu Dương đen mặt quay đầu nhìn khuôn mặt trên trời nói: “Tiểu tử, ngươi học ở đâu ra cách trói này?”
“Đây là phương pháp trói buộc yêu thích ta học được khi tiếp nhận truyền thừa từ cha!” Mặt người thành thật nói.
“Ngươi đánh rắm, đừng nói nhảm! Ta không có!” âu Dương lập tức lớn tiếng phản bác ba lần.
Thằng con trai xui xẻo này, không thừa hưởng thì thôi, còn thừa hưởng cái gì đâu không?
Làm sao mà ta đường đường là chính nhân quân tử, lại có thể làm những việc ô uế bẩn thỉu như vậy được!
âu Dương bất đắc dĩ nhìn Cửu Vĩ, cười nói: “Ngươi có thể không tin, nhưng ta thật sự không phải loại người này.”
Cửu Vĩ bị trói làm ra vẻ ngươi nói gì cũng được, ta nghe theo là được, khiến cho âu Dương thẹn quá hóa giận!
“Ngươi dám nhìn ta như vậy sao? Xem ra không cho ngươi biết tay thì ngươi làm sao biết được danh tiếng của Diêm Vương Hình phong của Thanh Vân tông ta đây!” âu Dương lôi quyển “Ngũ hành thuật pháp từ khi nhập môn đến khi xuống mồ” từ trong ngực ra, nhanh chóng lật mở.
“Sắc… Sắc lệnh nghe tuyên, sấm sét…sấm sét kéo đến!” âu Dương lắp bắp niệm chú, chân nguyên trong cơ thể cuộn trào trong nháy mắt, hắn giơ tay bắn một phát pháo điện về phía Cửu Vĩ.
Không được, lực quá mạnh, không biết Đồ Đồ bị nó giấu ở đâu, làm không tốt thì có lẽ một kích này sẽ giết chết nàng, chỉ chừa lại Cửu Vĩ Nguyên Anh!
âu Dương vội vàng thu lực lại, luồng pháo điện to lớn biến nhỏ lại, đánh trúng vào dây trói trên thân Cửu Vĩ.
“A!” Cửu Vĩ hét lên một tiếng thảm thiết, toàn thân bị lôi điện bao vây, không hổ là Yêu thần tiên thiên, thân thể của nàng có thể chống lại phiên bản yếu hơn của lôi pháp Trúc Cơ.
“A…”
âu Dương nhìn vẻ mặt Cửu Vĩ sau khi bị sét đánh từ đau đớn biến thành vất vả, cuối cùng là nhếch mép cười ngớ ngẩn điên cuồng.
“Xèo xèo…”
Đột nhiên, hắn cảm thấy khung cảnh trước mắt có vẻ quen quen, giống như cắt cảnh quảng cáo đính đầu các trang giải trí người lớn mà kiếp trước hắn từng xem.
âu Dương dừng động tác, Cửu Vĩ vẫn đang cười ngớ ngẩn bất mãn dừng lại, nhìn âu Dương như thể đang hỏi tại sao hắn lại dừng lại.
Chẳng lẽ Cửu Vĩ hồ là M?
âu Dương nuốt nước miếng, ngự tỷ tuyệt sắc thiên hương trước mắt lại làm ra vẻ mặc người chà đạp, cái này là để thử mình sao?
Cửu Vĩ nhìn âu Dương với đôi môi đỏ mọng, hơi thở như lan như ngọc, nàng nói: “Làm ơn… xin hãy thỏa thích chà đạp, ra lệnh cho Cửu Vĩ này đi!”
“Được nha, ngươi câm miệng!” âu Dương đen mặt cởi bỏ xiềng xích đang giam cầm Cửu Vĩ, Cửu Vĩ ngồi xụi lơ trên mặt hồ, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn và ai oán.
“Đồ Đồ đâu?” âu Dương ho khan một tiếng, sắc mặt thay đổi, nhìn Cửu Vĩ trước mặt, bình tĩnh hỏi.
Mới vừa đối đãi với người ta như vậy, giờ còn giả bộ nghiêm túc, hứ!
Cửu Vĩ lười biếng nằm ở trên mặt nước, giơ cánh tay trắng nõn như củ sen đến trước mặt, vươn đầu lưỡi liếm cổ tay, phong tình vạn chủng nhìn âu Dương nói: “Ta và nàng vốn là một thể, trước đây ta vẫn luôn bị phong ấn, hiện tại ta đã ra ngoài, nàng đã bị phong ấn!”
“Làm cách nào để phong ấn ngươi lại lần nữa?” âu Dương nghiêm túc hỏi.
Cửu Vĩ có chút tức giận, nam nhân trước mắt này là nữ cải nam trang sao? Lại dám nhắm mắt làm ngơ trước sự quyến rũ của mình, cho dù hắn là phụ nữ, lúc này hắn cũng nên quỳ dưới váy của mình!
Lắc lắc cái đuôi bông xù xõa tung sau lưng, trong mắt Cửu Vĩ lóe lên một tia sáng, trên mặt lại tỏ vẻ đáng thương nhìn âu Dương, nói: “Người ta vất vả lắm mới ra được, ngươi nguyện ý nhốt ta lại sao?”
Khi bắt gặp ánh mắt của Cửu Vĩ, ánh mắt âu Dương nhất thời trở nên đờ đẫn, hắn vươn tay như một con rối, máy móc đi về phía Cửu Vĩ.
Cửu Vĩ mừng rỡ trong lòng, giả bộ yếu ớt hơn nữa, dáng vẻ như mặc ngươi chà đạp, điềm đạm đáng yêu nhìn âu Dương, đợi âu Dương ôm lấy.
“Chát!”
Khuôn mặt điềm đạm đáng yêu của Cửu Vĩ hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức giận dữ, sau đó phẫn nộ!
Bởi vì nàng vừa ăn một cái tát trời giáng!
Từ khi sinh ra đến nay, dù đi đâu, nàng cũng luôn được nâng niu trong lòng bàn tay, được che chở chăm sóc cẩn thận, hôm nay là lần đầu tiên nàng bị tát vào mặt!
Không thể tha thứ!
Sao hắn dám làm tổn thương khuôn mặt tuyệt thế vô song của nàng!
Đôi mắt quyến rũ của Cửu Vĩ dần dần biến thành con ngươi của thú vật, răng nanh nhô ra khỏi miệng, dung mạo tuyệt thế ban đầu đã biến thành một gương mặt hồ ly hung tợn.
“Chát!”
Một cái tát nữa tát vào mặt Cửu Vĩ, đôi mắt vốn đã biến thành đồng tử dã thú của Cửu Vĩ lập tức trở nên trong veo.
âu Dương ngồi xổm trước mặt Cửu Vĩ, vươn tay nắm lấy tóc Cửu Vĩ nhấc lên, nhìn Cửu Vĩ trước mặt khẽ nói: “Cho nên, ngươi cho rằng vừa rồi ta đang đùa giỡn với ngươi sao?”
Lúc này, Cửu Vĩ rốt cuộc cũng nhớ tới thân phận tiên nhân của âu Dương!
âu Dương vươn tay nhẹ nhàng sờ mặt Cửu Vi, lời nói tràn đầy yêu thương: “Ngươi quên rồi sao, trong thế giới này, ta là người có quyền nhất?”
Toàn thân Cửu Vĩ đột nhiên run lên, trong mắt tràn đầy cầu xin tha thứ, nhưng âu Dương lại không hề lay động, bàn tay sờ mặt Cửu Vĩ dần dần đi xuống.
Hắn lấy tay làm đao, đâm vào trái tim của Cửu Vĩ!