Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398: Cao Thiên Nguyên

Chương 398: Cao thiên nguyên

âu Dương nhìn vẻ mặt thật thà của Tiêu Phong, trong lòng cảm thấy khó chịu. Tiểu tử này còn không biết tương lai hắn gặp cái gì, vốn nên thu tinh huyết của năm con Thần thú, lại bị Hổ Bính của Hổ tộc giành trước, lấy đi truyền thừa của Bạch Hổ.

Như vậy có nghĩa là bây giờ tiểu tử này không có đủ tinh huyết của năm con Thần thú, việc này cũng giải thích tại sao Bạch Hổ trong hồ máu không lớn bằng những con Thần thú khác mà chỉ là một con mèo nhỏ.

Tiêu Phong muốn lấy đủ tinh huyết của năm con Thần thú mà bây giờ Hổ Bính đã lấy được tinh huyết Bạch Hổ nên giữa hai người sẽ có một trận chiến sống còn.

Dù Tiêu Phong chiến thắng, nhưng tinh huyết Bạch Hổ đã hòa tan trong cơ thể Hổ Bính thì làm sao có thể dễ dàng lấy ra?

âu Dương tiếp tục nhìn người gầy gò kia, Thần thú bẩm sinh chỉ có thể có một con, đây là quy tắc trên thế giới này, hi vọng trước lúc đó, tiểu tử ngốc này có thể phản ứng kịp!

Nhưng Tiêu Phong không biết chuyện đó, hắn bảo Long Vương sứ sau lưng mở ra cổng truyền tống trở về kinh đô của bán yêu là Cao thiên nguyên, không kịp chờ đợi muốn khoe thành tựu trong mấy năm nay của hắn cho Đại sư huynh biết.

âu Dương ôm hồ ly con được Tiêu Phong năn nỉ nên đi theo phía sau Triệu Tiền Tôn, bước vào cửa truyền tống.

Trời đất quay cuồng, rậm rạp bóng người tụ tập trước cửa truyền tống. Khi Tiêu Phong xuất hiện, hàng ngàn người quỳ lạy như sóng, tiếng hoan hô vang vọng trời đất, trong giọng nói tràn đầy cuồng nhiệt: “Cung nghênh Long Vương điện hạ trở về Cao thiên nguyên!”

Vô số bán yêu quỳ xuống lạy trụ cột tinh thần của bọn họ, sau khi Tiêu Phong xuất hiện, bọn họ đã tìm được ánh sáng hi vọng.

Bọn họ không được Yêu tộc thừa nhận, không được Nhân tộc thừa nhận, bọn họ ở Hàn cao nguyên này đã vạn năm, cuối cùng cũng nghênh đón vua của bọn họ, Tiêu Phong là tín ngưỡng duy nhất để tất cả bán yêu có thể tập trung ở đây.

Không có con đường thức tỉnh huyết mạch, đám bán yêu tiến về hồ máu thức tỉnh huyết mạch chỉ có thể tiến về các yêu tộc lớn làm lao động miễn phí. Bọn họ trưởng thành trong Hàn cao nguyên, đã quen cúi đầu trước người khác trong vạn năm.

Nhưng khi Tiêu Phong chinh phục hết bộ lạc này đến bộ lạc khác bằng sức mạnh của mình thì đám bán yêu lần nữa nhìn thấy hi vọng. Dù trưởng lão trong tộc mình có thực lực cao hơn Tiêu Phong, nhưng không có khí thế hào hùng và danh vọng như hắn.

Trong lòng thế hệ trẻ của bán yêu, vị Long Vương điện hạ dùng sức mạnh chinh phục toàn bộ Hàn cao nguyên là Đại Đế trong tương lai của bán yêu!

Trong Hàn cao nguyên, vô số bán yêu nhìn về phía Tiêu Phong đứng ở Truyền Tống trận, đó là thủ lĩnh mà bọn họ sớm đã khát vọng vô số năm!

Dù Cao thiên nguyên là một trong chín thánh địa lớn nhưng mọi người đều biết rõ nguyên nhân. Đó là cho những bán yêu không được Nhân tộc và Yêu tộc thừa nhận có chỗ nương thân. Vốn dĩ không có sinh linh muốn tới cư trú trong Hàn cao nguyên nên khi bán yêu lựa chọn thì Nhân tộc và Yêu tộc cũng vui vẻ cho bọn họ cái danh phận.

Mặc dù là một trong chín thánh địa lớn cao quý nhưng địa vị của Cao thiên nguyên cũng không quá cao.

âu Dương nhìn vô số bán yêu trước mắt, Tiêu Phong đang hào hùng nhìn phía trước, nhẹ giọng nói với âu Dương: "Đại sư huynh, đây cũng là việc mà mấy năm nay ta đã trải qua, dù ta là Nhân tộc, nhưng cũng là bán yêu!"

Đại Đế của Nhân tộc trong tương lai chẳng lẽ đã thần kì đến mức trở thành Đại Đế của cả Nhân tộc và bán yêu sao?

âu Dương cười, gật đầu: "Ai u, không tệ lắm!"

Tiêu Phong được khích lệ thì ngượng ngùng sờ đầu nói: "Ta cũng không biết mình phải làm những gì, nhưng cũng nên làm vài việc, chứ không muốn sống kém cỏi cả đời!"

Tiêu Phong cười với âu Dương như một mặt trời nhỏ. âu Dương hơi lắc lư trước hơi thở nhân vật chính của hắn.

"Cho nên Đại sư huynh không cần lo lắng cho ta, ta sẽ tự đi con đường của mình!" Tiêu Phong nói.

Vừa rồi hắn thấy ánh mắt của âu Dương rất phức tạp, Tiêu Phong là thể tu nhưng cũng không ngốc, hắn biết Đại sư huynh đang lo lắng cho mình, dù không biết đang lo cái gì, nhưng Tiêu Phong có suy nghĩ của mình, hắn vẫn muốn đi con đường của mình, dù đầu rơi máu chảy, dù thịt nát xương tan thì hắn cũng không hối hận!

Tiêu Phong sờ lên đóa hoa trắng thêu trên ngực mình, cười càng tươi.

âu Dương nghe Tiêu Phong nói vậy thì thả lỏng tâm trạng, cười nhìn hắn: “Ồ, trưởng thành rồi!”

Nghe âu Dương khen, Tiêu Phong hơi xấu hổ, liên tục xua tay nói không phải.

Triệu Tiền Tôn đứng sau lưng âu Dương cũng chú ý hai người, ba đồng tiền rơi vào trong tay, lật một cái, ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Phong.

Người trước mắt này có thành tựu lớn như vậy trong tương lai? Trên Thanh Vân tông che giấu nhiều nhân vật lớn như thế?

Hắn vốn đang đau khổ thì vội tươi cười, tiến lên nói: “Vị sư huynh này có đức độ, mặc dù là bán yêu, nhưng vẫn tấm gương mẫu mực cho tu sĩ chúng ta!”

"Vị này là?" Tiêu Phong nhìn Triệu Tiền Tôn đột nhiên xuất hiện nịnh nọt hắn thì mờ mịt nhìn về phía âu Dương, người này từ lúc bắt đầu đã đi theo Đại sư huynh, hắn cũng không thể hỏi nhưng tại sao lại nhiệt tình với mình như vậy?

âu Dương nhìn thoáng qua Triệu Tiền Tôn, uể oải nói: "Vị này là đệ tử của chưởng môn, Triệu Tiền Tôn!"

"Đệ tử của chưởng môn?"

Tiêu Phong nhớ tới vị chưởng giáo Động Hư Tử hiền lành kia, vội vàng đáp lễ: "Sư huynh quá khen, không nên gọi ta là sư huynh!"

Triệu Tiền Tôn càng nhiệt tình với Tiêu Phong, bây giờ chỗ dựa trong tương lai đang đứng trước mặt hắn, sao có lẽ không làm quen?

Sau khi làm quen Triệu Tiền Tôn, một bữa tiệc chào đón hoành tráng đã được mở ra trong thành trì được xây từ băng tuyết.

Long Vương điện hạ của bán yêu thức tỉnh huyết mạch trở về, đây là việc vui lớn của tộc bán yêu!

Một đống lửa lớn được đốt lên, và vô số món ngon từ Hàn cao nguyên được đặt trong thành để chiêu đãi mọi người.

Tất cả bán yêu đều hi vọng một tương lai tốt đẹp, âu Dương uống nhiều rượu, mắt say lờ đờ, bảo vệ hồ ly con trong ngực, bước đến người gầy gò mặc chiếc áo choàng Long Vương sứ kia.

âu Dương ném một khối Hộ Thân phù cho đối phương dưới ánh mắt kinh ngạc của người đó, không đợi đối phương nói thì âu Dương đã lảo đảo đi tới chỗ ngủ: "Mang theo nó đi, vì tiểu tử ngốc kia, cũng vì bản thân ngươi!"

Giọng âu Dương truyền tới, thiếu nữ nhỏ gầy lộ ra tai mèo, tay cầm Hộ Thân phù thô ráp, nàng nhìn Tiêu Phong bị vô số bán yêu vây quanh, ngơ ngác nói: "Tiêu ca ca là người lợi hại nhất!"

Bình Luận (0)
Comment