Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 586 - Chương 584: Lời Nói Dối Của Tiên Nhân

Chương 584: Lời nói dối của tiên nhân

Nơi sâu nhất của đại địa, bên trong một mật thất được tạo thành từ vô số kết giới huyền ảo, một bóng đen mờ ảo hung ác quát lớn: "Điên rồ! Tên nhãi ranh con mà dám khinh thường ta như vậy!”

"Được rồi, lần nào cũng nói câu này, cũng có tác dụng gì đâu?" một giọng nói lười biếng pha chút khinh thường vọng ra.

Hiện tại có hàng chục bóng hình mờ ảo ở trong mật thất, giống như đám chuột trốn ở chỗ sâu nhất sợ bị người phát hiện.

Mật thất nơi đây rất nhỏ hẹp, ngay cả là một đứa trẻ cũng cảm thấy rất khó khăn khi chui rúc vào đây.

Gian mật thất này không chỉ sâu cách mặt đất mấy chục vạn mét, hơn nữa lại nằm dưới vùng đất đai rộng lớn.

Không ai có thể tìm ra được gian mật thất nhỏ dưới lòng đất này, kể cả là tiên nhân cũng không thể tìm được!

Nhưng hiện tại đã có người có thể tìm ra nó!

Người đó chính là âu Dương!

Chân nguyên của âu Dương tản ra khắp đại địa, không có bất cứ thứ gì dù là rất nhỏ ở vùng đất này có thể thoát khỏi ánh mắt của âu Dương.

Bọn họ suýt nữa đã bị âu Dương phát hiện.

Từ khi chân nguyên của âu Dương hoàn toàn tản ra khắp đại địa, bọn họ và âu Dương như chơi trò mèo vờn chuột.

âu Dương giống như con mèo, nhìn thoáng qua thì tưởng mèo đang ngủ gật, nhưng không ai biết con mèo này đã phát hiện ra mình hay chưa!

May mà bọn họ đã từng là tiên nhân, điều khiển mưa rơi xuống thế giới, nắm trong tay luân hồi nhân gian!

Bọn họ có thể xuất hiện bất cứ nơi nào phía dưới mặt đất!

Cho dù là bị âu Dương phát hiện, bọn họ cũng có thể trong nháy mắt chạy trốn!

Nhưng cảm giác bị trêu đùa như mèo vờn chuột này, khiến cho bọn họ cảm thấy bị sỉ nhục!

Bọn họ là ai chứ?

Bọn họ đã từng là tiên nhân ngồi trên Cao Thiên, được vô số sinh linh cung phụng tôn thờ!

Hiện giờ bọn họ lại bị một tên tiểu tử dưới đất truy đuổi phải trốn chạy khắp nơi.

Loại sỉ nhục này ngàn vạn năm... hình như ngàn vạn năm trước cũng từng xảy ra một lần...

Tuy nhiên lần đó chỉ là trùng hợp, bọn họ không ngờ rằng sau khi Lý Thái Bạch chết, lại có người có thể đạt tới trình độ đó!

Trong trận chiến đầu tiên với ma đạo, bọn họ muốn quay lại con đường tu tiên.

Nhưng lại bị đánh đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra!

Thậm chí còn có một người xui xẻo, chân linh bị người kia nuốt mất!

Là nuốt chửng chân linh của Tiên Nhân đó!

Kẻ đó là quái vật gì vậy?

Tuy nhiên cũng chính là bởi vì tên tiểu tử kia nuốt sống chân linh của Tiên Nhân.

Nhân gian xui xẻo bị hắn đưa đến hướng diệt vong.

Kẻ quái vật đó chỉ có thể hóa thân thành Thiên Địa chi nhãn, thay thế tiên nhân cai quản luân hồi!

Phần thần hồn còn lại thì bị một đóa hoa sen màu đen cuốn đi, không biết đi tới nơi nào!

Từ đó về sau những kẻ trước kia đã từng là tiên nhân không dám xem thường người trong thiên hạ nữa.

Nhất là khi âu Dương phúc trạch Thiên Địa, có quyền tuần tra lục địa, bọn họ lại càng bị âu Dương truy đuổi khắp nơi.

Cũng may, âu Dương này là Vực Ngoại Thiên Ma, cảnh giới thấp, không thể dung hoà với lực lượng của thế giới này, cho nên hắn đã bị sức mạnh nguyên tắc thiên địa đánh cho trở thành trạng thái nửa điên nửa tỉnh!

Dù là như thế, bọn họ cũng chỉ dám ở lúc trạng thái của âu Dương nửa điên nửa tỉnh, cẩn thận từng li từng tí bí mật bàn tính, sợ hắn tỉnh lại đuổi theo bọn họ!

Rốt cuộc nguồn gốc của Vực Ngoại Thiên Ma, âu Dương này là gì?

Vì sao trong cơ thể hắn có năng lượng sức sống mãnh liệt như vậy!

Năng lượng sống này đối với tiên nhân mà nói chính là khắc tinh!

Tại sao nó lại xuất hiện trên người một sinh linh!

âu Dương xuất hiện giống như một câu đố, một câu đố xuất hiện một cách đột ngột!

“Chúng ta chỉ còn lại biện pháp thứ hai! Tuy rằng mạo hiểm nhưng cũng chỉ có thể liều mạng đánh cược một lần!”

Một giọng nói vang lên, lập tức gây ra hàng loạt tiếng phản đối.

"Quá mạo hiểm, với tư chất của chúng ta, thời gian tu luyện lại sẽ rất nhanh.

Hay là mỗi người quay trở về nhân gian tương ứng của mình và tu luyện lại con đường tu tiên trường sinh”

Một giọng nói khác vang lên, một số tiếng nói đồng tình phụ họa, nhưng cũng đưa tới một số tiếng cười lạnh và những lời chế nhạo.

"Ngươi nói thì hay lắm, ba tên khốn Khí, Pháp, Thuyết đã bị tên nhóc kia phong thần biến thành chó, ngươi có chắc chắn khi ngươi luân hồi tái sinh, ngươi sẽ không bị hắn kéo đi làm chó?"

Sau khi mọi người nghe được những lời này thì trong mật thất rơi vào im lặng.

Tên nhóc phong thần này đến từ đâu?

Tên nhóc này đã thống trị toàn thiên hạ nhân gian, bọn hắn kiểm soát luân hồi, những sinh linh sau khi luân hồi lại nằm dưới quản chế của những vị thần do hắn phong?

Hiện nay khắp nơi đều là biến số, thậm chí bầu trời giả cũng đã bị Lý Thái Bạch chuyển thế dùng một kiếm bổ làm đôi!

May mắn bọn họ đã bị trục xuất vào trong hỗn độn, nếu không đợi đến khi Lý Thái Bạch chuyển thế tái sinh trở thành tiên, thì coi như bọn họ có thể trọng sinh tu luyện thành tiên thì cũng trốn không thoát kết cục làm chó cho Lý Thái Bạch chuyển thế.

Hiện giờ tất cả chân linh tiên nhân trong mật thất này đều có một câu hỏi vẫn không có lời giải.

Rốt cuộc là điểm nào đã xảy ra sơ sót?

Vì sao lại biến thành cục diện như bây giờ?

"Các vị, cục diện hiện nay đã vượt qua sức tưởng tượng của chúng ta, ngoại trừ ra ngoài liều mạng đánh cược một lần, chúng ta không còn cách nào khác, thay vì ngồi đây chờ chết, không bằng quyết tâm đánh cược một lần!

Một giọng nói vang lên khiến bầu không khí đang im lặng lại sục sôi trở lại và vô số tiếng đồng ý.

“Được”

“Được”

...

Lời đề nghị của giọng nói này đã khơi dậy quyết tâm của mấy người tiên nhân, giờ đây bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác, cũng không có cách nào khác.

Chỉ có thể mạo hiểm thoát khỏi luân hồi, đi đoạt xá thân thể tu sĩ Cửu Trọng Cảnh độ kiếp!

Bọn họ không lo lắng đoạt xá sẽ thất bại!

Chân linh Tiên nhân và thần hồn của tu sĩ là hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau.

Ở trước mặt bọn họ mà nói thì sinh linh bình thường chẳng khác nào heo chó.

Một khi bọn họ đoạt xá thành công, bọn họ sẽ mất quyền kiểm soát khống chế luân hồi, trở thành sinh linh bình thường.

Điều này có an toàn không?

Bọn họ sống chui lủi nhiều năm như vậy, chính là vì không muốn chết!

Hiện tại bọn họ đã bị ép đến nước này, ngoại trừ liều mạng đánh cược một lần, bọn họ không còn cách nào khác!

Hôm tại bầu trời giả đã bị mở ra, bất kỳ tu sĩ Cửu Trọng Cảnh độ kiếp kỳ nào cũng đều có khả năng mở lại Thiên Môn!

Người đầu tiên mở được đương nhiên sẽ nhận được thiên địa chúc phúc.

Năm đó, Tiên chủ chính là vị tiên nhân đầu tiên trên thế gian này!

Bây giờ cơ hội này cũng đã mở ra trước mặt bọn họ.

Đối mặt với cám dỗ hấp dẫn như thế, bọn họ làm sao có thể đứng yên không hành động?

“Nếu các ngươi không muốn, ta đi trước!”

Một giọng nói vang lên, sau đó trong nháy mắt biến mất.

Những cái bóng còn lại im lặng không lên tiếng, lần lượt rời khỏi gian mật thất này.

Bọn họ cũng biết cuộc tranh đoạt giữa những tiên nhân đã bắt đầu!

Giờ đây, mỗi người trong bọn họ đều sẽ đoạt xá trở lại nhân gian, mỗi người đều có luân hồi riêng của mình, ai cũng không cách nào biết đối phương đang suy nghĩ cái gì.

Từng là tiên nhân phải lưu lạc đến sống trong luân hồi.

Bọn họ nằm mơ cũng muốn trở lại địa vị trước kia được chúng sinh tôn thờ!

Không ngừng suy tính những âm mưu, không ngừng hạ cờ, chính là vì muốn bắt chúng sinh, bọn họ ẩn núp nằm im cho đến khi thế giới không thể thiếu bọn họ, lúc đó bọn họ sẽ lại đi ra tiếp quản chiếm lấy thế giới trong tay!

Giờ đây kiếp nạn lớn sắp xảy ra, bọn họ lại bị ép tham gia.

Trong lòng ai cũng hỗn loạn rối như tơ vò nhưng nội bộ vẫn còn lục đục.

Người sống là sinh linh, người chết là quỷ!

Lời nói dối của tiên nhân cùng lắm cũng chỉ đến thế này thôi.

Mật thất dần dần dung hoà vào trong đại địa, những chân linh tiên nhân cũng vội vàng rời đi.

Bọn họ đều phát hiện, trong cuộc thảo luận vội vã này lại có thêm một bóng đen kì lạ.

Thậm chí cái bóng đen này còn nói một câu.

Đôt nhiên, âu Dương trên lưng tiểu Lông Bông nở nụ cười, ung dung mở miệng nói:

“Một đám ngu xuẩn...”

Bình Luận (0)
Comment