Thái Dương Chân Hỏa vô cùng nóng, gần như có thể làm tan chảy mọi thứ, ngay cả là thân hồn hay thậm chí là tiên nhân chân linh cũng có thể bị đốt thành tro!
Hậu thế Động Hư Tử cũng đã xác minh điều này!
Lúc này, Ngạo Tham bị Thái Dương Chân Hỏa vây quanh, trên khuôn mặt không có vẻ hoảng sợ, ngược lại nhìn Bá Ngọc với vẻ hài lòng vô cùng.
Bá Ngọc cảm thấy mình bị coi thường, gầm lên với Ngạo Tham: “Mặc dù ta không thể đánh bại ngươi, nhưng chỉ cần sau khi ta chết, ba tộc nhất định sẽ biết thủ phạm thực sự đằng sau tất cả những chuyện này là người khác! m mưu của ngươi nhất định sẽ thất bại!
“Không tệ, như này mới có dáng vẻ!” Ngạo Tham không chút để ý sự đe dọa của Bá Ngọc, ngược lại rất hài lòng nói.
“Khốn nạn! Coi thường ta? Bá Ngọc vung tay lên, Thái Dương Chân Hỏa vô tận biến thành một con quạ vàng khổng lồ lao về phía Ngạo Tham.
Tiếng chim hót trong trẻo và uy nghiêm khiến muôn thú xung quanh hoảng sợ bỏ chạy, núi rừng dấy lên lửa lớn hừng hực, thậm chí núi cao cũng bị Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy.
Ngạo Tham duỗi hai tay đang siết chặt, duỗi ống tay áo rộng ra trước mặt, lực hút vô tận hút toàn bộ Thái Dương Chân Hỏa đang đốt cháy xung quanh hắn vào trong tay áo.
Phương pháp này có thể hút thiên địa vạn vật, và chính là một trong những con át chủ bài của Trần Trường Sinh!
Tụ lý càn khôn!
Bá Ngọc trơ mắt nhìn những con quạ vàng biến thành Thái Dương Chân Hỏa rên rỉ một tiếng và bị Ngạo Tham hút thẳng toàn bộ vào trong tay áo.
“Quả nhiên, cho dù cùng cảnh giới thì ta hoàn toàn không phải là đối thú của người này!” Bá Ngọc nhìn Ngạo Tham bình tĩnh với vẻ mặt đau khổ, nhưng đan điền trong cơ thể hắn, yêu đan bản mệnh bắt đầu xoay tròn điên cuồng.
Nếu không phải là đối thủ, vậy liền lấy mệnh chiến đấu!
Bá Ngọc nghiến răng chuẩn bị cá chết lưới rách với Ngạo Tham trước mặt!
Ngạo Tham biến mất ngay trước mặt Bá Ngọc rồi xuất hiện rất gần Bá Ngọc, Bá Ngọc bị sốc vừa muốn rút lui, nhưng bị Ngạo Tham một tay điểm tụ đan điền.
Một cảm giác tê dại lan truyền khắp tứ chi của Bá Ngọc, đôi chân của Bá Ngọc mềm nhũn lập tức tê liệt ngã xuống mặt đất.
“Phản ứng của ngươi có hơi quá lớn không?” Ngạo Tham nhìn Bá Ngọc muốn lập tức tự nổ yêu đan cùng mình liều mạng, đen mặt nói.
“Ta mãi mãi không thể đứng chung một chỗ với một kẻ xấu như ngươi!” Mặc dù Bá Ngọc xụi lơ trên mặt đất nhưng vẫn kiên cường nghiến răng nghiến lợi nói.
“Kẻ xấu? Ta đã làm gì chứ?” Ngạo Tham chắp hai tay trước ngực, thản nhiên nhìn Bá Ngọc.
“Mặc dù ta không thông minh, nhưng ta không ngu ngốc! kích động ba tộc phân tranh, dẫn dắt tất cả chúng sinh thiên địa bao vây và giết chết ba tộc, sát kiếp của thiên địa ập đến! Đây chính là mưu toan của ngươi phải không? Bá Ngọc lạnh lùng chỉ trích Ngạo Tham.
Ngạo Tham từ chối cho ý kiến, nhẹ gật đầu rồi nói: “Ngươi nói đúng, đây đúng là sát kiếp của thiên địa, nhưng người đã ở bên cạnh ta từ đầu đến cuối, ta đã làm được gì chưa?”
“Ngươi.....” Bá Ngọc muốn nói tội ác của Ngạo Tham đã làm, nhưng dường như Ngạo Tham chẳng làm gì khác ngoài việc tung hai tin đồn đó lên mặt trời.
Rõ ràng biết người xúi giục đằng sau tất cả chuyện này chính là Ngạo Tham trước mặt mình, nhưng Bá Ngọc không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng nào!
Ngạo Tham thản nhiên cười nói: “Nếu sự thống trị của ba tộc đã ăn sâu vào lòng người, tại sao lại chỉ vì một hai câu lời đồn mà có thể dẫn đến sát kiếp ba tộc?”
Trong lòng Bá Ngọc chấn động, hắn cũng hơi oán giận với ba tộc, nhưng không ngờ ba tộc lại đột nhiên thất thủ.
Mà không biết chuyện này bắt đầu từ khi nào, nhưng dường như ba tộc Tiên Thiên đã trở thành sự tồn tại bị sinh linh thiên địa chán ghét.
Ngạo Tham thấy Bác Ngọc không nói nữa, từng bước ép sát nói: “Bây giờ thiên đường đang được sửa chữa, thời đại độc ác lại kết thúc, chỉ bằng một tia lửa nhỏ làm sao có thể đốt cháy toàn bộ thiên địa, đạo hữu còn u mê không tỉnh ngộ sao?
Nếu ba tộc đã ăn sâu vào lòng người thì hai câu lời đồn trên mặt trời chỉ là hai câu nói đùa, nhưng tại sao chỉ vì hai câu lời đồn liền khiến sinh linh thiên địa tụ tập ở dãy núi Côn Lôn và đối đầu với ba tộc?
Quyền lực vạn năm của ba tộc đã khiến các sinh linh thiên địa cảm thấy ngột ngạt.
Đã đến lúc thiên đại này phải tiến lên một bước!
Vẻ mặt Bá Ngọc tái nhợt nhìn Ngạo Tham muốn phản bác, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Trong lòng hắn cũng hiểu, cho dù hôm nay không có Ngạo Tham thì ngày mai cũng sẽ có Ngạo Tham khác.
Lần này là cuộc tranh đoạt Tam Thập Lục Phẩm Hỗn Loạn Thanh Liên.
Chính ba tộc muốn địa vị thống trị của mình ổn định hơn!
Nhưng sau khi các sinh linh thiên địa biết được tin này, lại không hẹn mà gặp thành lập một mặt trận thống nhất để ngăn cản ba tộc tiếp tục thống trị.
Như vậy có thể thấy, ba tộc Tiên Thiên sớm đã mất lòng người từ lâu rồi!
Cho dù bây giờ không có chuyện gì xảy ra thì lần sau vẫn sẽ có một que diêm thiêu đốt toàn bộ thiên hạ!
Không có cách nào tránh khỏi sát kiếp thiên địa!
Thiên địa sắp đón nhận đại kiếp đầu tiên!
“Tại sao mọi người không thể ngồi xuống…” Bá Ngọc nhẹ nhàng thở dài, nhìn bầu trời đầy tu sĩ đang hướng về phía tây, lẩm bẩm một mình.
“Ngồi xuống nói chuyện? Để sinh linh thiên địa tiếp tục bị ba tộc áp bức, để ba tộc luôn áp bức sinh linh thiên địa từ bỏ quyền lợi của mình sao? Ngươi nghĩ bên nào sẽ đồng ý?” Ánh mắt Ngạo Tham sáng rực nhìn Bá Ngọc chất vấn.
Bá Ngọc bị Ngạo Tham nói không nói nên lời, hai bên đều sử dụng bạo lực, đối với con đường của mỗi người, lùi một bước sẽ là không thể quay lại!
Tu Đạo chính là phải có đạo tâm tươi sáng, sau khi lùi lại một bước thì còn gì để luận về Đạo?
Cũng có thể nói, những người tu Đạo đều là những con chó thẳng tính, trừ khi đụng vào bức tường phía nam sẽ không bao giờ chết!
Nếu như cái gì cũng có thể nói chuyện thì còn tu Đạo để làm gì?
Mọi người ngồi lại với nhau chia đều lợi ích, vui vẻ hòa thuận không phải liền có thể sao?
Mà tu đạo của chủ nghĩa duy tâm, muôn vạn sinh linh, muôn vạn loại đạo, vốn dĩ không thể ngồi xuống nói chuyện vui vẻ được!
Ngạo Tham đầy tự tin nói: “Vì vậy đạo hữu hiểu không? Không hẳn là ta gây ra sát kiếp mà từ đầu đến cuối ta không có ép ai đi đến dãy núi Côn Lôn, nhưng người nhìn lưu tinh khắp bầu trời, còn không hiểu sao? Chính các sinh linh thiên địa đã tự nguyện tham gia vào kiếp nạn!
Sát kiếp này là do các sinh linh thiên địa tự nguyện phát động chống lại ba tộc Tiên Thiên!
Bọn họ không muốn lại bị ba tộc Tiên Thiên thống trị muôn đời, cũng không muốn sống cuộc sống phụ thuộc dưới quyền của ba tộc Tiên Thiên!
Đại kiếp này chính là chuẩn bị cho ba tộc Tiên Thiên!
Mà ba tộc đều hiểu, nếu không có Tam Thập Lục Phẩm Hỗn Loạn Thanh Liên thì ba tộc sớm muộn sẽ bị kéo xuống khỏi vị trí nhân vật chính của thiên địa.
Tam Thập Lục Phẩm Hỗn Loạn Thanh Liên này là cọng rơm cứu mạng duy nhất của ba tộc Tiên Thiên!
Nếu có được thì bọn họ có thể tiếp tục làm quyền bá chủ của mình, nhưng thiên địa sẽ làm được gì nếu không có ba tộc Tiên Thiên?
Một lời đồn của Ngạo Tham đã hoàn toàn khiến thiên địa tưởng chừng như yên tĩnh này hoàn toàn xé bỏ lớp ngụy trang của nó.
Lúc này sát kiếp cũng bị Ngạo Tham khơi dậy!
Bá Ngọc muốn phản bác nhưng cuối cùng lại chán nản cúi đầu, tất cả những việc Ngạo Tham làm quả thực không soi mói ra được khuyết điểm, vấn đề gì.
“Nếu là sát kiếp thì phải làm sao?” Bá Ngọc khó khăn nuốt nước miếng hỏi.
Ngạo Tham khẽ mỉm cười, giống như một ác quỷ đưa tay ra nói:
“Vậy thì phải xem đạo hữu là lựa chọn đứng về phía ba tộc Tiên Thiên, hay là cùng ta đứng về phía thiên địa chúng sinh!