Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 769 - Chương 767: Bạch Vân

Chương 767: Bạch Vân

Cô nhi viện vốn chỉ còn lại viện trưởng, tiểu a di, nam hài lại lần nữa náo nhiệt.

Một thiếu nữ đầu óc không được thông minh còn là người hay khóc nhè

Một tiểu đậu đinh không cao bằng nam hài nhưng lại chín chắn và khéo ăn nói, còn biết mưu lợi.

Nam hài nhìn tiểu đậu đinh, trong mắt tràn đầy nghi ngờ loại này cảm giác giống như đã từng quen biết, được thể hiện qua giọng nói mà tiểu đậu đinh vô tình phát ra khi được thiếu nữ ôm lấy:

"Ta giao!"

Điều này đã giải thích tất cả những thắc mắc của nam hài về tiểu đậu đinh này!

Mẹ nó, thế giới này vậy mà không chỉ có một mình hắn là người xuyên không, lại còn có một người đồng hương!

Nhìn xem tiểu đậu đinh này, nam hài trong lúc nhất thời cảm thấy đầu óc có chút không đủ dùng.

Vốn cho rằng mình là nhân vật chính của thế giới này, không nghĩ tới đột nhiên phát hiện lại còn có đồng hương!

Nam hài đi thẳng tới tiểu đậu đinh thật vất vả tránh ra khỏi Hồ Đồ Đồ, thần thần bí bí ở bên tai tiểu đậu đinh nhẹ giọng hỏi: "Cos đối sin bù?"

Ánh mắt tiểu đậu đinh từ nghi hoặc đến chấn kinh, từ chấn kinh đến kinh hỉ, nhìn nam hài kích động thấp giọng nói ra: "Phụ chéo khác pi tan

!"

奇变偶不变, 符号看象限 [Qí biàn ǒu bù biàn fúhào kàn xiàngxiàn!] [KÌ BIẾN NGẪU BẤT BIẾN PHÙ HIỆU KHÁN TƯỢNG HẠN]: Lẻ biến chẵn không đổi, dấu hiệu nhận biết góc vuông. Đây là một câu vè trong tiếng Trung khi học sinh học môn hình học. Edit đã đổi sang câu vè cho hợp với tiếng Việt.

Ám ngữ liên kết thành công, hoàn thành kết nối.

Ánh mắt Tạ Tân Tri và Hồ Đồ Đồ đều hiện lên vè kỳ quái, hai người ở trong một thế giới này căn bản nghe không hiểu đoạn đối thoại trên.

"Làm sao tới?"

"Bị xe đưa tới! Ngươi đây?"

"Đường dây cao áp nện vào người!"

“Đừng nhắc tới nữa, cao su đã bị biến thành quái vật huyễn tưởng hết rồi!”

"Lão đạo tặc này đáng chết!"

“Ai nói không phải đâu?”

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Tạ Tân Tri và Hồ Đồ Đồ, hai nam hài thân thiết như huynh đệ dù chưa từng gặp mặt.

Hai người đứng kề vai sát cánh và nói với nhau những lời khó hiểu.

Thẳng đến lúc tối cơm, mọi chuyện đều được thẳng thắn ngả bài trên bàn ăn.

"Tu tiên? Thế giới này là thế giới tu tiên? Ta còn tưởng rằng là Cyberpunk nữa!" Tiểu đậu đinh có chút kinh ngạc mở miệng nói.

"Cho nên, viện trưởng và tiểu a di cũng đều là tu tiên giả rồi?" Nam hài nhìn Tạ Tân Tri bên cạnh bàn cơm, nhíu mày hỏi.

Tạ Tân Tri và Mộ Vân Hải liếc nhau một cái, lập tức cũng chậm rãi nhẹ gật đầu.

"Lũ tiểu gia hỏa trong cô nhi viện, đều bị tu tiên giả mang đi?" Nam hài tiếp tục truy vấn.

"Trên người bọn họ có đại nhân quả, căn cốt bất phàm, tự nhiên bọn hắn sẽ có nơi để đi." Tạ Tân Tri nhìn nam hài trước mặt hồi đáp.

"Vậy hai người bọn ta thì sao? Hai chúng ta cũng sẽ đi cùng một chỗ cùng với nàng sao? Không có chuyện trùng hợp như vậy chứ?" Nam hài chỉ vào hai người bọn họ, nâng cằm lên, trên mặt mang theo ý cười ngây ngô hỏi Hồ Đồ Đồ.

Hiện tại mọi chuyện đã rõ ràng, viện trưởng, tiểu a di, thiếu nữ đột nhiên xuất hiện đều cho rằng mình là một vị lão đại nào đó chuyển thế.

Khả năng thân xác này thật sự là lão đại nhưng lại cơ duyên xảo hợp bị mình xuyên qua cưỡng chiếm thân thể.

Nam hài vốn có suy nghĩ như vậy, lại đồng hương bất ngờ xuất hiện đánh gãy mạch suy nghĩ.

Không có chuyện trùng hợp như vậy, vừa vặn hai có hai người xuyên qua đến thế giới này, còn chưa bắt đầu ầm ầm sóng dậy đã trực tiếp bị một mẻ hốt gọn, bị người khác tìm được!

Cho nên, khẳng định có cái bí mật nào mà cả hai bọn họ đều ko biết!

Nam hài một bộ dáng nghi hoặc nhìn Tạ Tân Tri, muốn từ sắc mặt Tạ Tân Tri nhìn ra kẽ hở.

Nhưng khi Tạ Tân Tri định chuẩn bị giải thích, giọng nói Trần Trường Sinh vang lên trong đầu Tạ Tân Tri: "Còn mượn lời của ý chí thiên đạo, sư phụ chuyển thế nhà ta sẽ trở về Thanh Vân Tông!"

Tạ Tân Tri suy tư một lát, cũng hiểu rõ dự định của ba vị Thánh Nhân.

Mỗi người đều có duyên phận của mình, mà xem như sư tôn Hồ Vân của Tiểu Sơn Phong, cũng có duyên phận của chính hắn.

Thế hệ của họ có câu chuyện còn dang dở của riêng mình, còn thế hệ sau lại có câu chuyện khác.

Tạ Tân Tri nghĩ rõ ràng những điểm này, ho khan một tiếng, mở miệng đáp: "Hai người các ngươi sẽ đi địa phương khác nhau, tiểu a di của ngươi sẽ dẫn hắn rời đi!"

"Không được! Bọn họ đều sẽ đi với ta!" Hồ Đồ Đồ nghe cha và Đại sư huynh muốn tách ra, lập tức vỗ bàn một cái, nhướng mày hét lên.

Một cỗ uy áp không cho cự tuyệt đột nhiên xuất hiện từ người Hồ Đồ Đồ cũng lộ ra sức mạnh độc đoán của nàng với tư cách là yêu tộc Thủy Hoàng Đế.

Thật vất vả mới gặp được cha và Đại sư huynh chuyển thế, mình làm sao có thể có khả năng để một trong hai người rời đi!

Ai cũng không được, cho dù là ba vị phế vật sư huynh Thánh Nhân cũng không được!

Cũng biết chắc rằng Hồ Đồ Đồ sẽ như thế và tựa hồ cũng sớm đã có đối sách.

Một âm thanh khác đột ngột vang lên.

"Thế nào, ta cũng không được sao?" Nhưng khi Mộ Vân Hải lơ đãng nhìn thoáng qua Hồ Đồ Đồ, Hồ Đồ Đồ lại giống như chim cút rụt rụt đầu.

Người này không sợ trời không sợ đất, thậm chí Thánh nhân ở trước mặt mình cũng phải sợ hãi rụt rè, Hồ Đồ Đồ nàng chỉ sợ duy nhất một người trên thế giới này chính là mẹ nuôi!

Đôi mắt của Hồ Đồ Đồ đảo một vòng nhìn Mộ Vân Hải nũng nịu mở nói: "Mẹ nuôi. . . Ta không muốn. . ."

"Không được, đây là tốt cho bọn họ, ngươi cũng không phải không thể gặp được bọn họ, chỉ là không cùng một chỗ thôi!" Mộ Vân Hải cùng lúc nhận được truyền âm của Thánh Nhân, lập tức mở miệng cự tuyệt.

Nghe thấy Mộ Vân Hải nói vậy, Hồ Đồ Đồ còn muốn chuẩn bị động thủ cứng rắn cướp người, mặc dù có chút không cam tâm nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận.

Mẹ nuôi đã nói như vậy, cùng lắm là không ở cùng một chỗ, chỉ mất một khoảng thời gian thôi! Nàng chịu được.

Dù sao Đại sư huynh chắc chắn là do nàng đưa đi!

Mình có thời gian rảnh đi thăm cha là được, dù sao trước kia cha cũng chạy khắp nơi, vừa nghĩ như thế giống như cũng không có gì không chấp nhận được!

"Uy, các ngươi không trưng cầu ý kiến của chúng ta sao?" Tiểu đậu đinh ăn cơm xong trước, gõ gõ bát trước mặt mình, có chút bất mãn mở miệng nói ra.

Mình thế nhưng là người xuyên việt, mặc dù ở chỗ này có đồng hương nhưng mình khẳng định sẽ làm được chuyện lớn, mà không phải giống như bây giờ như là heo con bị người ta chọn tới chọn lui!

Một bên nam hài chỉ là đùa với chú chó nhỏ bên chân, không có phản bác, nhưng mình cũng muốn phản kháng thử!

Nhìn xem tiểu đậu đinh một bộ dáng không phục bọn họ an bài, Mộ Vân Hải cười tủm tỉm đứng lên, nhìn tiểu đậu đinh trước mặt mở miệng hỏi: "Ngươi tên là gì?"

Tiểu đậu đinh nhìn nữ nhân trước mặt mặc dù đang cười tủm tỉm nhưng khiến hắn cảm giác có chút nguy hiểm, vẫn mở miệng đáp: "Bạch Vân! Ta tên là Bạch Vân"

"Bạch Vân? Tên rất hay, tiểu tử, ngươi có phải định sau khi trưởng thành chuẩn bị trái ôm phải ấp, sau đó đi đến đỉnh cao của đời người không?" Mộ Vân Hải đột nhiên nói ra lời này khiến toàn thân của tất cả mọi người ở đây rung lên một cái.

Bạch Vân nhìn Mộ Vân Hải, có chút lắp ba lắp bắp hỏi: "Ngươi, ngươi làm sao vậy, làm sao lại vu oan người trong sạch? Ta còn nhỏ như vậy, căn bản. . ."

Tuy rằng trong người tiểu đậu đinh ẩn giấu một vị đại thúc râm đãng, những gì Mộ Vân Hải vừa nói cũng là tham vọng nhỏ của hắn, nhưng bị vạch trần như thế này trước mặt mọi người, hắn làm sao có thể thừa nhận mình sẽ là loại người như vậy?

Mặc dù mình thật muốn làm một người cặn bã như vậy. . .

Mộ Vân Hải lại cười tươi không giảm mở miệng nói: "Không có gì đáng ngại, nam nhân bản lĩnh lớn, cái gì không có, ngươi không phải muốn trái ôm phải ấp sao? Ta chỗ này vừa vặn có hai cái tiểu nha đầu chuẩn bị tuyển cho ngươi!"

Tỷ tỷ mình Mộ Vân Ca và Vạn Yêu Quốc quốc chủ Thường Tố Trinh đời trước đều đã chuyển thế bây giờ đều ở Bồng Lai tiên sơn.

Chuyện Hồ Vân từng làm qua cũng nên có một kết cục chứ?

Bạch Vân hơi chần chờ, lập tức quay lại vẻ mặt tươi cười nói:

"Dạng này không tốt lắm. . . Nhỉ. . .? Khi nào chúng ta đi?"

Bình Luận (0)
Comment