Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 15


Đàm Dịch Khiêm bước vào, im lặng nhìn Hạ Tử Du rất lâu mà cô cũng không phản ứng.“ Mẹ.” Liễu Nhiên thấy Đàm Dịch Khiêm liền đứng lên chạy đến ôm chân Hạ Tử Du gọi cô.Lúc này Hạ Tử Du mới hoàn tỉnh, cô nhìn bé con “ Sao vậy con?”Liễu Nhiên đưa mắt nhìn Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du cũng theo tầm mắt con bé nhìn theo, lúc này cô mới phát hiện thì ra la Đàm Dịch Khiêm đã về, vì cô quá mức tập trung suy nghĩ mà không để ý.Đàm Dịch Khiêm đưa mắt sang người giúp việc “ Đưa con bé lên phòng đi.”Hạ Liễu Nhiên nghe xong liền lập tức leo lên người Hạ Tử Du, hai tay bé ra sức ôm cổ cô.Hạ Tử Du nhì anh, sau đó nhìn con gái nhỏ, cô ôm bé lên làm bé nhìn cô, cô nhỏ giọng nói “ Bé con, con biết ba là gì không?”Liễu Nhiên đưa mắt liếc nhìn Đàm Dịch Khiêm, sau đó đưa anh mắt to tròn nghiêm túc nhìn Hạ Tử Du gật đầu.Đàm Dịch Khiêm không nghĩ đến Hạ Tử Du sẽ hỏi con bé như vậy, anh càng ngạc nhiên khi con bé mới hơn hai tuổi lại hiểu lời nói của Hạ Tử Du.Hạ Tử Du hiểu bé con của cô rất hiểu chuyện, cô hài lòng hôn lên hai má bầu bỉnh đáng yêu của bé nhẹ giọng nói “ Ngoan, gọi ba đi.” Cô đặt bé xuống đứng đối diện với Đàm Dịch Khiêm.Liễu Nhiên nhìn anh, đôi mắt to tròn có vẻ ngập ngừng, e sợ anh, Đàm Dịch Khiê tưởng chừng con bé sẽ không gọi, nhưng khi nghe bé nhỏ giọng gọi “ Ba.” Giọng nhỏ như muỗi kêu nhưng anh có thể nghe được, trái tim anh dâng lên một tình cảm một cảm xúc khó nói nên lời, anh tiến đến ôm con bé, thương yêu vô hạn hôn vào má bé hai cái.


Liễu Nhiên bị anh chọc cười khanh khách.Đàm Dịch Khiêm sủng nịch, ôn nhu nhìn Liễu Nhiên “ Ba mẹ có chuyện cần nói, con theo dì lên lầu được không?”Liễu Nhiên đưa mắt nhìn Hạ Tử Du thấy cô gật đầu, con bé liền nhỏ giọng nói “ Ba để con xuống, con có thể tự đi.”“ Ngoan.” Đàm Dịch Khiêm hôn con bé thêm cái nữa mới đặt con bé xuống, Liễu Nhiên đi theo người là lên lầu, con bé hiểu chuyện đến mức khiến người khác đau lòng.Đàm Dịch Khiêm đưa ánh mắt nóng bỏng nhìn Hạ Tử Du “ Cám ơn.”Hạ Tử Du rũ mắt, mệt mõi lên tiếng “ Dù anh không quan tâm hay bỏ mặt con bé thì con bé vẫn là máu mũ ruột thịt của anh, Liễu Nhiên từ khi còn trong bụng tôi đến lúc tôi sinh con bé đều ở trong tù, so với những đứa trẻ cùng tuổi tâm tư con bé khác hơn.”Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống bên cạnh cô, đưa tay kéo cô ôm vào lòng, cằm nh đặt trên đỉnh đầu cô giọng trầm ấm như trước đây anh đối với cô vang lên “ Chúng ta kết hôn đi.”“ Được, anh không hối hận chứ?” Hạ Tử Du cười không nổi.“ Sẽ không.” Đàm Dịch Khiêm im lặng một lúc mới trả lời, anh không biết cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng anh muốn kết hôn cùng cô, không là vì bất cứ điều gì chỉ là muốn cùng cô trải qua cuộc hôn nhân này.Rất nhanh chuyện Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du kết hôn lan rộng ra ngoài.Đường Hân nghe tin họ kết hôn liền không nhịn được bay sang Mỹ, cô ta đến nhà họ Đàm không ngừng tỏ ra đáng thương, khóc nức nở trước mặt bà Đà và Đàm Tâm.Bà Đàm không ngừng an ủi Đường Hân “ Tiểu Hân, chuyện này chắc có hiểu lầm, để bác hỏi Dịch Khiêm xem sao?”Đàm Tâm vốn không mấy để tâm, nhưng từ miệng bà Đàm nói ra thân phận của Hạ Tử Du cô liền không thích Hạ Tử Du, Đàm Tâm là chị gái ruột lớn hơn Đàm Dịch Khiêm hai tuổi.“ Chẳng phải trước đây Dịch Khiêm là vì em mà tống Hạ Tử Du vào tù sao? Sao tự dưng hôm nay lại muốn cùng cô ta kết hôn?” Đàm Tâm khó hiểu hỏi.“ Em, chỉ là em quá em Dịch Khiêm không muốn Hạ Tử Du dùng đứa con mà trói buộc anh ấy, cho nên em mới đề nghị cô ta là một chuyện...” Đường Hân khóc đau lòng kể lại chuyện lần trước, nhưng cô ta lại không nói chuyện mình bị Đàm Dịch Khiêm vạch trần.“ Cái gì? Hạ Tử Du có con với Dịch Khiêm sao?” Hiển nhiên là bà Đàm và Đàm Tâm không biết chuyện họ có với nhau một đứa con.“ Phải, cô ta có thai khi vào tù, lại giấu Dịch Khiêm đến khi bị phát hiện, cô ta liên mặt dày đem đứa nhỏ đến đòi tiền Dịch Khiêm, chính vì chuyện này mà Dịch Khiêm mới không để ý đến con.” Đường Hân tỏ ra hết sức đáng thương nói.Bà Tâm tức giận mở miệng “ Đúng là mẹ nào con nấy, cũng một loại người mà!”Đàm Tâm thấy bà Đàm tức giận liền lên tiếng an ủi “ Mẹ, nhất định chúng ta phải cản Dịch Khiêm, nếu không kết cục cũng sẽ như ba.”Đường Hân một bên khóc nức nở, trong lòng không ngừng cười thầm.

Dịch Khiêm chỉ thuộc về một mình cô mà thôi.Không nghĩ bà Đàm ép chị Dư nói ra nơi ở của Hạ Tử Du, bà Đàm cùng Đàm Tâm hiên ngang bước vào biệt thự.“ Bác gái, chị Tâm.” Hạ Tử Du thấy hai người họ đến cũng đón được là vì chuyện cô cùng Đàm Dịch Khiêm kết hôn nên mới đến.

Hạ Tử Du theo lễ phép chào hai người họ.“ Bốp”Bà Đàm không nói thẳng tay tát Hạ Tử Du một cái, Đàm Tâm bị bà Đà làm cho hoảng sợ, mà một màn này liền lọt vào đôi mắt đen láy của Đàm Dịch Khiêm.“ Mẹ.” Liễu Nhiên cũng bị hoảng sợm lập tức bỏ hoàng tử Kaka con bé thích nhất xuống sàn, đôi chân ngắn chạy đến ôm lấy chân Hạ Tử Du.Hạ Tử Du ôm bé con lên, con bé liền ô chặt cổ cô, gục đầu xuống vai Hạ Tử Du.


Cô đưa tay vỗ nhẹ lưng con bé, nhỏ giọng an ủi “ Ngoan, mẹ không sao.

Bé con không cần lo cho mẹ.”Đàm Dịch Khiêm bước vào, giọng sắc lạnh vang lên “ Hai người đang làm gì vậy?” Anh đi đến cạnh Hạ Tử Du, đưa tay sờ lên má cô vừa bị bà Đàm đánh nhưng cô liền né tránh.


Đàm Dịch Khiêm đưa tay ôm Liễu Nhiên.“ Dịch Khiêm.” Lúc này thấy sắc mặt Đàm Dịch Khiêm âm u, bà Đàm mới ý thức được bà phạm sai lầm.“ Chị...!Chị đến để nhìn đứa nhỏ của em, không có ý gì cả.” Đàm Tâm trức giờ luôn e sợ thái độ lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm, anh và bà Đàm không hòa thuận, cô lại luôn chiều theo ý bà Đàm cho nên tình cảm chị em của hai người cũng không tốt.“ Tôi không muốn thấy hai người, hai người về đi.” Đàm Dịch Khiêm không nhìn bà Đàm và Đàm Tâm, anh lạnh giọng lên tiếng.Bà Đàm vì thai độ lạnh nhạt của con trai liền khó chịu, tức giận vì trước mặt Hạ Tử Du mà đuổi bà đi “ Dịch Khiêm, rõ ràng con biết cô ta là ai, tại sao vẫn muốn cùng cô ta kết hôn?”Đàm Dịch Khiêm một tay ôm Liễu Nhiên, một tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Hạ Tử Du xoay người, nhưng giọng anh sắc lạnh kèm tức giận vang lên “ Đó là chuyện của tôi, nếu hai người còn muốn nhìn thấy tôi thì nên an phận ở Đàm gia ở hưởng vinh hoa đi.” Sau đó không đợi họ phản ứng cất bước lên lầu..

Bình Luận (0)
Comment