Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 49


Vì bàn giao mọi việc mà Đàm Dịch Khiêm để chị Dư quy về thành phố Y trước để tìm tòa cao ốc khác đặt trụ sở chính thứ hai ở thành phố Y, trước đó Đàm Dịch Khiêm đã về Đàm gia nói chuyện cùng bà Đàm và Đàm Tâm.Đàm Tâm vì ghanh ghét tình cảm của Robert dành cho Hạ Tử Du cho nên cô liền lên tiếng phản đối, “ Dịch Khiêm, chị nói em không thể vì Hạ Tử Du mà chiều cô ta quá mức, đối với người làm chị như chị đây em còn chưa tốt với chị như thế.

Trước đây chẳng phải em mộ mực vì Đường Hân mà đưa cô ta vào tù sao? Sau khi biết ân nhân cứu mạng em lúc nhỏ là Hạ Tử Du em liền muốn bù đắp cho cô ta.


Em có tự hỏi mình tình cảm em đối với Hạ Tử Du là gì không? Còn có chẳng phải em và Nhất Thuần tình cảm rất tốt sao? Con chuẩn bị kết hôn, chỉ vì Ngôn Ngôn một mực đòi Hạ Tử Du em liền cùng Hạ Tử Du kết hôn.”Bà Đàm thật ra cũng chưa bỏ được sự ghét bỏ Hạ Tủ Du vì Ngô Tử Uyển, nhưng là vì Đàm Dịch Khiêm không từ bỏ cho nên bà nhẫn nhịn vì tình cảm mẹ con bà và Đàm Dịch Khiêm trước giờ không tốt, nhưng hôm nay lại thấy Đàm Tâm phản đối kịch liệt bà cũng không muốn mở miệng khuyên Đàm Tâm.Đàm Dịch Khiêm nhìn Đàm Tâm, mặt anh càng lạnh lùng hơn, anh chưa mở miệng liền nghe bà Đàm lên tiếng, “ Mẹ không ngờ người cứu con năm đó là Hạ Tử DU, lúc ở bệnh viện đúng là mẹ có thấy qua nó, nhưng Ngô Tử Uyển xuất hiện khiến mẹ tức giận liền không để ý.

Nếu con chỉ vì bù đắp cho Hạ Tử Du mà làm vậy thì có hơi quá đáng rồi, Hạ Tử Du năm lần bảy lượt phản bội con, còn vì Ngô Tử Uyển mà kiện con lên tòa, mẹ thấy chị con nói đúng đấy.”Trong lúc họ nói chuyện lại không hề hay biết Hạ Tử Du đến, cô vì không muốn để người làm thông báo cho nên tự đi vào, người làm cũng khó xử đứng nhìn biểu cảm của Hạ Tử Du, sau đó là Hạ Tử Du rời đi, trước khi đi cô nhời người làm đừng nói với Đàm Dịch Khiêm là cô có đến.Hạ Tử Du luôn thấy nếu cô và Đàm Dịch Khiêm đã chính thức muốn ở bên nhau thì chuyện gặp bà Đàm và Đàm Tâm là điều dĩ nhiên không thể tránh khỏi, Hạ Tử Du vì sợ Đàm Dịch Khiêm sẽ khó xử cho nên âm thầm muốn đến cùng bà Đàm hóa giải hiểu lầm, thế nhưng cô không nghĩ bà Đàm vẫn là còn hận mẹ cô như vậy cho nên cô vẫn không thể khiến bà bỏ đi sự ghét bỏ của bà Đàm.Bệnh viện, phòng bệnh của Đàm Tĩnh Khâm.Hạ Tử Du đến thăm ông Đàm, còn mang theo hình siêu âm hai bảo bối và nhịp ti của hai bảo bối cho ông Đàm nghe.Hạ Tử Du đặt tấm hình siêu âm lên trên tay ông Đàm giọng nghẹn ngào nói, “ Bác trai, con không biết là viện trưởng cùng chị Tâm chán ghét con như vậy.

Con muốn hôm nay hóa giải mọi hiểu lầm năm đó cho viện trưởng biết còn muốn nói cho viện trưởng tin vui là bà ấy sắp có thêm hai đứa cháu nội nữa.

Mặc dù trước đây con không hiểu mẹ con vì sao lại làm vậy nhưng là con biết bác yêu mẹ con thật lòng.

Bác trai, Dịch Khiêm nói muốn đưa cả nhà chúng ta về thành phố Y định cư, anh ấy thậm chí còn để chị Dư tìm nơi thích hợp hơn đặt trụ sở chính của Đàm thị ở thành phố Y.


Bác trai, người tỉnh lại được không? Dịch Khiêm rất mệt mỏi vì chuyện của con cùng viện trưởng, con không muốn anh ấy khó sử như thế.”Hạ Tử Du cảm nhận được bàn tay đang nắm tấm hình hai bảo bối của ông Đàm cử động, cô ngây người xúc động và vui mừng liền bấm nút gọi bác sĩ.Sau đó là một nhóm bác sĩ tức tốc chạy vào kiểm tra, ông Đàm hôn mê sâu bao năm cuối cùng cũng đã tỉnh, bệnh viện liền liên lạc cho Đàm Dịch Khiêm.Lúc Đàm Dịch Khiêm sải bước nhanh vào bệnh viện đã thấy Hạ Tử Du đứng ở một góc lo lắng nhìn vào bên trong, bà Đàm va Đàm Tâm cũng đến cùng Đàm Dịch Khiêm.Hạ Tử Du nhìn thấy bà Đàm liền có chút căng thẳng, cô nhỏ giọng lễ phép chào bà Đàm, “ Viện trưởng.”Đàm Dịch Khiêm sải bước nhanh đến chỗ Hạ Tử Du, giọng anh có chút bất đắc dĩ nói “ Anh vừa nghe người làm nói em đến nhà, vì sao rời đi không nói cho anh biết?” Lúc anh nghe người làm nói lại anh đã căng thẳng và lo lắng cho cô, vì mang thai tâm tình và biểu cảm của Hạ Tử Du có đôi lúc rất không ổn định, tâm tư cô không dễ nắm bắt như trước đây, đây chính là điều Đàm Dịch Khiêm luôn thấy thất bại.Hạ Tử Du nhìn anh, đôi mắt to tròn ngấn nước nhưng là kiên quyết không cho rơi xuống, Đàm Dịch Khiêm đau lòng ôm chặt cô.Ngay lúc đó thì bác sĩ vui mừng phấn khởi bước ra, “ Chúc mừng tổng giám đốc, ông Đàm cuối cùng cũng tỉnh, ý thức của ông ấy rất bình thường, chỉ có tứ chi do nằm bất động mấy năm ch nên không thể hoạt động bình thường, chỉ cần để ông ấy tập luyện la được.”Hạ Tử Du cảm nhận được cơ thể anh vừa mới ôm cô có chút căng thẳng sau khi nghe câu nói của bác sĩ xong anh mới thả lỏng cô thể.Sau đó là họ bước vào thăm ông Đàm, Hạ Tử Du đứng ngoài cửa không bước vào, Đàm Tĩnh Khâm nhìn thấy con trai ông yêu thương nhất nay đã trưởng thành và chững chạc hơn năm nào.

Giọng ông Đàm khàn khàn vang lên, “ Con trai, chúc mừng con làm ba của ba đứa trẻ, ba được làm ông nội của ba đứa trẻ rồi.” Ông tuy hôn mê nhưng ý thức ông nghe được lời của Hạ Tử Du, cũng chính Hạ Tử Du kéo ông về với thế giới thực, tay ông vẫn còn nắm tấm hình siêu âm hai bảo bối.Bà Đàm và Đàm Tâm kinh ngạc nhìn Đàm Tĩnh Khâm rồi quay sang nhìn Đàm Dịch Khiêm.

Bà Đàm không giấu được vui mừng hỏi, “ Tiểu Du mang thai đôi sao?”Đàm Dịch Khiêm không trả lời mà chỉ lạnh nhạt gật đầu, bà Đàm biết anh không vui vì chuyện lúc nãy ở nhà, lời bà và Đàm Tâm nói vô tình lại bị Hạ Tử Du nghe.Đàm Tĩnh Khâm nhìn con trai mình sau đó lại mở miệng, “ Con dâu ba đâu rồi? Vừa nãy nó còn nói chuyện cho ba nghe, con bé nói không muốn để con khó xử và mệt mỏi, rốt cuộc là con xảy ra chuyện gì với mẹ con khiến con bé không vui khi mang thai cháu ba?”Sắc mặt bà Đàm tái nhợt, Đàm Dịch Khiêm mím môi không nói, anh sải bước ra ngoài tìm Hạ Tử Du thì không thấy bóng dáng cô đâu nữa, sắc mặt anh càng ảm đạm hơn.


Cô gái này sao lúc nào cũng khiến lòng anh không yên, cô luôn nghĩ cho anh, mọi khó chịu uất ức trong lòng cô đều không nói ra cho anh biết à cứ âm thầm chôn sâu tận đáy lòng.Đàm Dịch Khiêm chạy nhanh ra ngoài bệnh viện thì thấy Hạ Tử Du đang đi chậm rãi ra ngoài cửa bệnh viện, anh đi nhanh đến chỗ cô, không nhịn được kích động mà kéo cô lại, anh cúi đầu hôn môi cô.

Hạ Tử Du có chút bất ngờ vì bị anh hôn, nơi đây là bệnh viện, sẽ có nhiều người nhận ra họ, cô ngượng ngùng vỗ vỗ lên ngực anh.Một lúc sau Đàm Dịch Khiêm mới buông môi Hạ Tử Du ra, sau đó anh nắm chặt tay cô hướng bãi đậu xe mà đi..

Bình Luận (0)
Comment