Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 135 - Chương 136 - Cống Thoát Nước (2)

Chương 136 - Cống thoát nước (2)
Chương 136 - Cống thoát nước (2)

Thành Tinh Bạch.

“Đại lãnh chúa đại nhân, đây là những tư liệu nghiên cứu mà chúng ta mang về.”

Dạ Bắc Sơn đưa những tài liệu đã được chỉnh lý qua cho Mặc Dương.

Mặc Dương nhìn những tài liệu này, sau đó giao cho phụ tá bên cạnh.

Sau khi phụ tá nhìn những tài liệu này, càng nhìn càng vui sướng nói ra: “Những số liệu ở trên này có phải thật ko?”

“Là thật.” Dạ Bắc Sơn gật đầu.

Mặc Dương hơi kinh ngạc: “Những tài liệu này rất thú vị sao?”

“Đại nhân, ko chỉ là thú vị thôi đâu.” Phụ tá nghiêm túc nói: “Nếu như những nội dung trên tài liệu này là thật, thì khu Tam Hoang sẽ trở thành khu vực mạnh nhất.”

Mặc Dương cau mày: “Quan trọng như vậy sao?”

“Đúng vậy, vô cùng quan trọng, mà nội dung trên tài liệu này hết sức kỹ càng, có thể nói là sẽ ko gặp bất cứ khó khăn gì. Đây là một phần tài liệu nghiên cứu đã sắp hoàn thành, nếu như có thể hoàn thành vậy thì….”

Hô hấp của phụ tá trở nên dồn dập, Mặc Dương thấy vẻ mặt này của phụ tá cũng đã đoán ra được vài phần.

“Tài liệu nghiên cứu này được lấy từ thành Thái Dung?”

“Đúng vậy, đại lãnh chúa đại nhân.”

“Kể lại kỹ càng một lần những chuyện ngươi gặp ở thành Thái Dung cho ta nghe.”

Dạ Bắc Sơn ko dám giấu diếm, bắt đầu kể lại từ khi hắn bước chân vào thành Thái Dung, đến việc bị cường giả thần bí tập kích, cho đến việc hắn bắt đầu điều tra ở thành Thái Dung, cuối cùng là việc cường giả thần bí hiện thân cùng với việc có người cầm theo tài liệu nghiên cứu muốn xin hắn nhập hội.

“Đảng Công Nghiệp, cường giả thần bí, hệ thống lực lượng mới….Rốt cuộc thành Thái Dung có đồ vật gì khiến cho đám người này tụ tập ở trong tòa thành thị bị tàn phá đó.”

“Thực lực của vị cường giả thần bí đó như thế nào?”

“Nghe nói cấp bậc Nửa Thành của chính phủ tạm thời đã thua rất thảm.”

Mặc Dương ko hài lòng với câu trả lời này, nhưng mà hắn cũng biết muốn suy đoán cấp bậc Một Thành thì chỉ có cường giả cùng cấp bậc mới có thể làm được.”

Mặc Dương nhìn về phía phụ tá nói: “Những đồ vật trên tài liệu nghiên cứu này có thể gia tăng thực lực của ta ko?”

“Chắc là có thể.” Phụ tá gật đầu.

“Vậy thì nhanh chóng chế tạo ra những vật hữu dụng đi, ta hy vọng có thể nhanh chóng đạt được kết quả mà ta mong muốn.”

……

Lão Cừu cũng đã đàm phán thành công với chính phủ tạm thời.

Thật ra đại đa số điều kiện cũng đã đàm phán tốt.

Chỉ có tranh chấp về vấn đề lập trường của Thư Tiểu Bạch.

Cuối cùng là việc phân chia Kim Tinh ra sao.

Kết quả cuối cùng là, nếu như bị Bạch Quỳnh hội xâm chiếm thì Thư Tiểu Bạch sẽ tham gia chiến đấu trong phạm vi thích hợp.

Bởi vì Thư Tiểu Bạch cũng có chút ân oán với Bạch Quỳnh hội.

Đương nhiên, nếu muốn để cho Thư Tiểu Bạch bán mạng cho chính phủ tạm thời thì quá ko thực tế.

Còn việc phân chia Kim Tinh thì càng đơn giản, dù cho ai tìm ra được Kim Tinh thì lợi ích cũng sẽ chia đều.

Chính phủ tạm thời, hay là nói Đảng Công Nghiệp lo lắng Thư Tiểu Bạch có biện pháp tìm được Kim Tinh.

Mà lão Cừu thì biết Thư Tiểu Bạch hoàn toàn ko có năng lực tìm được Kim Tinh.

Hơn nữa Thư Tiểu Bạch cũng chẳng thèm quan tâm với khối Kim Tinh này.

Sau khi bàn bạc xong xuôi, chính phủ tạm thời cũng đã bồi thường cho Thư Tiểu Bạch.

Chính phủ tạm thời đem một mảnh khu vực ở phía ngoài chia cho Thư Tiểu Bạch.

Diện tích còn lớn hơn cả học viện Chiến Tranh.

Ngoại trừ dụng cụ bắt chước hoàn cành thì những thiết bị khác cũng đã được vận chuyển đến đầy đủ.

Cả nhà Thư Tiểu Bạch cũng chuyển vào nhà mới của họ, học viện Ma Pháp.

Sau đó Thư Tiểu Bạch bỏ tiền túi ra để tu sửa học viện.

“Tiểu Bạch ca, khi nào thì ngươi sẽ khai giảng học viện Ma Pháp?” Lý Thục Vân tìm Thư Tiểu Bạch hỏi.

“Chưa xác định, ngươi hỏi việc này làm gì?”

“Trước khi khai giảng học viện Ma Pháp, có thể tổ chức một buổi biểu diễn hay ko?”

“Biểu diễn? Biểu diễn cái gì?” Thư Tiểu Bạch khó hiểu.

Ngày bình thường Lý Thục Vân luôn mang theo vẻ mặt toàn bộ thiên hạ đang nợ ta năm trăm vạn. Nàng muốn biểu diễn cái gì?

“Chính là một trận quyết đấu mà thôi.” Lý Thục Vân nói.

Thư Tiểu Bạch cau mày: “Ngươi và Vương Bằng?”

“Đúng thế, ta sẽ quyết đấu với hắn.”

Thư Tiểu Bạch nghĩ mãi ko ra Lý Thục Vân đang muốn làm gì.

Muốn báo thù rửa hận thì trực tiếp thịt Vương Bằng luôn ko thơm sao?

Quyết đấu làm cái gì?

“Nếu ngươi đã muốn như vậy, vậy thì tùy ngươi.”

“Có thể mời những người trên danh sách này làm người xem ko?” Lý Thục Vân nói.

Thư Tiểu Bạch nhìn danh sách khách khứa, trên đó còn có cả tên cha mẹ của Vương Bằng.

“Ngươi muốn đánh bại Vương Bằng trước mặt bọn họ sao?”

Thư Tiểu Bạch cảm thấy cách báo thù như vậy, hoàn toàn ko đủ với huyết hải thâm cừu của Lý Thục Vân.

“Không chỉ như thế.” Lý Thục Vân lắc đầu.

“Học viện Ma Pháp cần phải cải tạo lại ko ít kiến trúc, cho nên còn cần ít nhất hai tháng nữa mới được.” Thư Tiểu Bạch hơi suy nghĩ rồi nói ra: “Nội công mà lần trước ta nói với ngươi đã có tiến triển, mấy ngày này ngươi bắt đầu tu luyện đi. Thực lực của ngươi sẽ được tăng lên rõ rệt.”

Bình Luận (0)
Comment